Thấy Lý Quý khuôn mặt cả kinh hoang mang, Giản Kim mới có chút hài lòng, chầm chậm nói.- Tiến vào bên trong mộ huyệt, hai tên Lư gia này....Hắn vừa nói xong, vừa chỉ vào hai nhân ảnh mang hắc y sau lưng, sau đó mới nói tiếp.....Bọn hắn sẽ tìm cơ hội đón đầu truy sát ngươi cùng Du trang chủ.
Nhớ kỹ không được chống cự, phải mang Du trang chủ chạy về phía Đông bìa rừng.
Rõ chưa ?Nghe đến đây, Lý Quý ánh mắt chợt động..“Hai tên Lư gia này tu vi một tên Địa Ma tầng 7 một tên Địa Ma đại thành.
Còn tên mang bạch y kia cùng Giản Kim này lần lượt là Địa Tiên tầng 8 cùng Thiên Tiên tầng 1…”“Nếu như ta đoán không lầm thì….”“Mấy tên này đang bày ra tràng cảnh… anh hùng cứu mỹ nhân, hòng thu phục Du Phụng ”“Cũng thật là khéo, Lư gia này cũng kinh doanh trữ giới chỉ, cũng chính là đối thủ của Vạn Nhẫn Trang mấy trăm năm qua… Nhưng từ khi Vạn Nhẫn Trang tung ra trữ giới chỉ 2 trượng, Lư gia càng lúc càng đi xuống… ắt hẳn vì việc này mà Lư gia sinh lòng đố kị mới cùng Giản gia…”.Khuôn mặt Lý Quý thoáng qua tiếu ý..“Con mẹ nó… chắc ta cười chết mất…”“Nếu biết Du Phụng chân chính là Quân cảnh, lũ ngu ngốc này dù có mọc 4 cái nanh, 2 cái sừng cũng không dám bày ra trò mèo này a…”..Lý Quý đang miên man thì Giản Kim đã đặt lên bàn một viên đan màu nâu nhạt.
Ánh mắt có chút nham hiểm.- Ngươi…....nuốt xuống !..- Đây là… đây là …?Chẳng biết Lý Quý là sợ sệt thật sự hay giả vờ.
Nhưng bộ dạng vô cùng chân thực.- Độc đan này chỉ là để chắc chắn cẩu nô tài ngươi không lẻo mép.
Khi nào mang Du Phụng đến, ta ắt sẽ đưa thuốc giải !..Nghe đến đây, Lý Quý dù trong bụng đang đầy tiếu ý đi nữa khuôn mặt cũng trầm xuống.“Thật sự muốn dồn ta vào đường cùng đây mà.
Kế hoạch vô cùng chu toàn… dường như đã có tính toán trước…”“Mấy tên này cũng thật khá.
Hiện tại Vạn Phiến đã chết, chỉ cần thu được Du Phụng, xem như đã bỏ túi được Vạn Nhẫn Trang …”“Rốt cuộc đây là công hay tư ? Là kế hoạch của Giản gia hay chỉ đơn thuần của tên Giản Kim này ?”“Con mẹ nó, không làm gì cũng trúng đao.
Biết vậy lúc nãy chịu khổ một chút ngồi bên cạnh Du Phụng a…”“Khoan đã….
nếu thực sự Giản gia cùng Lư gia đã đánh chủ ý đến Du Phụng, ta không rời đi bọn hắn vẫn sẽ có cách tiếp cận tách ta khỏi Du Phụng thôi a…”“Còn độc đan này ? Chắc chắn không thể nuốt xuống.
Trước mắt chẳng biết đây là độc đan gì, hơn nữa, ta có ngu mới tin hắn sẽ đưa thuốc giải.
Thu được Du Phụng, giết ta bịt đầu mối chẳng phải tốt hơn là đưa ta thuốc giải gấp trăm lần ? ”“Dùng Du Bộ Chấn Vạn Sĩ đào thoát ? Cũng có thể.
Nhưng ta đã biết kế hoạch của bọn hắn, làm sao để yên cho ta được ?”“Chưa biết hai nhà này còn hậu chước gì, nhưng chắc chắn Giản gia cùng Lư gia sẽ không để yên cho ta cùng Du Phụng vào bí cảnh, Du Phụng có cao giai đi nữa, bọn hắn vẫn ở trong tối, chưa biết có thế lực nào nhúng tay nữa không.
Mãnh hổ nan địch quần hồ…”(*Mãnh hỗ nan địch quần hồ: Hỗ dữ cũng không đánh lại bầy cáo…)“Khốn kiếp… rốt cuộc phải làm sao a ! Bây giờ có Không Thư đi nữa cũng không thoát khỏi khốn cảnh này rồi….
”..“Khoan… Không Thư… Không Thư…...Đúng rồi ….
tại sao ta không nghĩ ra nhỉ… ”..Thấy Lý Quý khuôn mặt nhăn lại như do dự, Giản Kim liền động nộ quát lớn.- Ngươi suy nghĩ cái gì ?- Nuốt xuống hay không ?Nhất thời Lý Quý giật mình, khuôn mặt có chút hoảng sợ.- Được được, ta....!nuốt ta nuốt !Vừa nói xong đã thấy hắn cầm lấy viên đan kia, cả người run rẩy cho vào miệng......!nuốt xuống.Sau khi chắc chắn Lý Quý đã phục dụng, đám người đang đứng xung quanh hắn khuôn mặt mới giãn ra, chỉ thấy Giản Kim cười một tràng.- Tốt… tốt… nô tài phải biết nghe lời như vậy mới đúng.Giản Kim mặt đầy tiếu ý, lấy trong trữ giới chỉ ra một lọ sứ đen tuyền.- Thứ này, trong lúc bỏ chạy nhớ mở nắp ra..- Thứ này là… ?Chỉ thấy đối diện, Giản Kim phe phẩy chiếc quạt, ánh mắt cũng chẳng thèm nhìn hắn.- Ngươi đã nuốt độc đan, ta cũng không ngại nói.
Đây chính là.......Xuân Dược.Mặc cho khuôn mặt Lý Quý kinh ngạc.
Hai tên Lư gia phía sau đầy tiếu ý.- Diệu kế diệu kế, để xem lần này ả tiện nhân kia làm sao thoát được.
Kế hoạch lần này thành công, Giản công tử nhớ kỹ giao ước với chúng ta đấy a !- Tất nhiên !Chỉ thấy Giản Kim đầy tiếu ý trả lời.
Phe phẩy chiếc quạt nhìn sang Lý Quý gằn giọng.- Ngươi nếu muốn sống….….
thì phải biết làm gì rồi chứ ?Dứt lời, cũng không đợi Lý Quý trả lời, hắn ta liền đứng phắt dậy bỏ đi.Đám người Lư gia ở sau nhìn hắn cười cợt sau đó cũng đi mất......Không lâu sau, chỉ thấy khuôn mặt Lý Quý đang sợ sệt bỗng nhiên mỉm cười, ánh mắt liếc xuống bên dưới.Chỉ thấy tay trái đang cầm một lọ sứ đen tuyền, còn tay phải từ trong vạt áo xoè ra….….chẳng biết từ lúc nào.........đã xuất hiện một viên đan màu nâu nhạt.Quay ngược thời gian trở lại ban nãy.Trong lúc Giản Kim hối thúc cưỡng ép hắn nuốt xuống độc đan này.
Lý Quý đã nhanh trí âm thầm