Khuôn mặt hắn đầy đắc ý, tay phải luồn vào bên dưới như đặt lên đùi Liễu phu nhân, dần dần bàn tay từ từ tiến tới hạ thân của bà.Tay hắn luồn qua giữa hai chân liền đụng vào nội khố Liễu phu nhân, đây là một cái quần mỏng có phần thun bên trên, tay phải luồn lên xuyên qua lớp thun từ từ đưa xuống bên dưới.Lý Quý biết Liễu Thanh luôn khuyến khích hắn tu luyện tâm tính, mà tâm ý theo Lý Quý hắn hiểu ở đây hẳn là phải vô liêm sỉ một chút a.Bất giác, hắn cười hắc hắc, khuôn mặt có chút đắc ý.Liễu phu nhân lúc này vẫn đang nhắm nghiền mắt, không có chút động tĩnh. Lý Quý cố tình ngồi thẳng một chút, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía gia đình tiều phu đối diện.Khuôn mặt hắn bên ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng lại hồi hộp không thôi, tay phải đã luồn qua nội y Liễu Thanh từ từ tiến xuống sâu bên dưới.Chỉ thấy chi chít sợi nhỏ xoăn đang chạm vào lòng bàn tay hắn ,hẳn là hắc mao rậm rạp của Liễu phu nhân a.Lúc này bà ta đang ngồi khép chân nên hắn chỉ tiến được đến đây, đã chạm đến đùi, hắn liền lùi tay trở lại khẽ vuốt nhè nhẹ hắc mao của bà đầy đắc ý.Bất giác Liễu phu nhân hạ thân khẽ động, nhẹ nhàng mở rộng hai chân ra.Lý Quý thầm cười hắc hắc.Ta đoán không sai mà.Hắn biết bà chắc chắn sẽ không ngăn cản, thậm chí còn tiếp tay cho hắn làm ác a.Lý Quý đương nhiên không chút lo lắng, từ từ đưa tay xuống sâu hơn.Bất giác bàn tay khẽ lướt qua hắc mao, dừng lại ở hạt đậu nhỏ bên trên hạ bộ của Liễu phu nhân. Hai ngón tay khẽ cầm lấy hạt đậu nhỏ vân vê.Lý Quý chỉ thấy hạt đậu giữa hai ngón tay có chút mềm mại, thích thú vân vê không thôi.Mỗi lần hắn vân vê mạnh một chút, Liễu Thanh bất giác cũng rùng mình theo.Liễu phu nhân mắt đang nhắm nghiền chỉ cười thầm.Tên nhi tử này dần dần bạo gan hơn. Không tệ, không tệ.Liễu Thanh phu nhân bất giác có chút thưởng thức Lý Quý.Hắn phải như vậy sau này mới có thể tiến xa trên con đường dục tu của Hợp Hoan Đại Pháp được a.Trong đầu bà có chút suy tính.Dù sao gần trưa mai mới đến Vĩnh Tường trấn, cho hắn thoải mái một chút cũng không phải không được.Bỗng Liễu Thanh chợt mở mắt.Nhanh như chớp hai tay điểm vài ấn chú, khẽ phất tay.Chỉ thấy bốn luồng sáng nhanh như chớp bay ra bốn hướng, lần lượt bay vào đỉnh đầu gia đình lão tiều phu và lão mã phu bên ngoài.Lý Quý thấy dị biến ánh mắt chấn kinh, không hiểu chuyện gì.Khẽ liếc sang Liễu phu nhân, chỉ thấy ngọc thủ bà khẽ kéo chiếc chăn mỏng trên đùi xuống.Ánh mắt nhìn hắn có chút thâm ý, không nhanh không chậm nói:- Chuyến đi còn dài, cho tiểu tử ngươi chơi đùa một chút.Liễu Thanh khẽ đảo mắt sang gia đình lão tiều phu, giải thích.- Ta đã dùng Hấp Hồn ấn chú, công pháp thường thấy của các nữ đệ tử Hợp Hoan Tông.- Những tên này dù đang mở mắt hay nhắm mắt đi nữa thần trí giờ đã như chìm vào giấc ngủ sâu.Chỉ thấy gia đình lão tiều phu thì cả ba người đang ngủ mỗi người một kiểu bổng đều ngồi thẳng dậy, mắt trợn lên trắng dã.Liễu Thanh phu nhân ánh mắt liếc sang đối diện, ngọc thủ chỉ vào phu nhân lão tiều phu cùng nữ nhi bên cạnh, rồi chỉ xuống dưới nền gỗ trước mặt Lý Quý, ánh mắt loé lên.- Hai người các ngươi, không mau quỳ xuống đây.Phu nhân lão tiều phu và nữ nhi kia như hai con rối chập chững đi đến trước mặt Lý Quý, bất ngờ quỳ xuống thành xe ngựa.Chỉ thấy hai mẫu tử kia từ từ bò đến, đôi mắt trắng dã cực kì đáng sợ.Lý Quý thấy vậy sống lưng chợt lạnh,khuôn mặt có chút trắng bệch.Liễu phu nhân nhìn sang khẽ quát nhẹ:- Ngươi cái đồ nhát gan này, là ta đã thi thuật lên chúng chúng. Lão mã phu bên ngoài cũng vậy. Ngươi sợ cái gì a.Lý Quý nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm.Bên dưới tay phải không ngừng sờ soạng hạ bộ Liễu phu nhân nhưng đôi mắt vẫn cảnh giác nhìn hai kẻ đang quỳ trước mặt hắn.Bỗng thấy Liễu phu nhân ánh mắt có chút ngập ngừng nói:- Lý nhi, dạo trước hoan lạc với ngươi bên trong động phủ Mặc Long, sau khi hấp thu tinh khí của ngươi, ta phát hiện có lợi ích lớn với việc đề cao lẫn đột phá tu vi.Bỗng Liễu Thanh phất tay, một lọ sứ màu hồng hiện ra, chỉ thấy lọ sứ này bên ngoài lập loè phù văn, đường kính to chừng cổ tay, cao chừng một xích.Ngón tay bà ta khẽ điểm, lọ sứ từ từ bay đến bên cạnh hắn.Ánh mắt Liễu Thanh bất giác có chút thâm ý.- Nên ngươi phóng xuất chớ có lãng phí.Lý Quý nghe vậy cũng ngạc nhiên không thôi, nhưng trong lòng lại đầy đắc ý không thôi.Tinh khí của lão tử ta không ngờ cũng có diệu dụng như vậy a.Nghĩ thầm như vậy nhưng hắn vẫn nhìn Liễu Thanh khẽ gật đầu. Tất nhiên hiểu ý Liễu Thanh, bà ta hẳn muốn hắn sau này nếu có phóng xuất thì tích trữ vào lọ sứ màu hồng này a.Bất giác tay hắn bên dưới hạ thân của Liễu Thanh phu nhân bỗng rút trở về, cầm lọ sứ có ngắm nghía. Khuôn mặt có chút đắc ý.Liễu Thanh bên ngoài sắc mặt không chút thay đổi nhưng trong đầu bất giác cũng có chút khó xử.Dù Liễu Thanh vốn là Dâm Liên Hương bản tính phóng túng, hoang dâm vô độ, nhưng bảo một tiểu