Chỉ thấy khuôn mặt đầy sẹo của Du Tần nhíu lại.- Ta thật sự không hiểu nổi, đây là lần đầu tiên đệ đặt chân đến Kim Sa giới, làm sao lại có kẻ thù được a.Lý Quý nhìn về phía trước có chút thất thần, không lâu sau lắc đầu mấy cái mỉm cười.- Binh lai tướng đáng, thuỷ lai thổ yểm.(*Binh lai tướng đáng, thuỷ lai thổ yểm: Binh đến thì có tướng chặn, nước dâng thì đắp đất ngăn.
Bất cứ đối phương có dùng thủ đoạn gì, đều linh hoạt có biện pháp tương ứng đối phó )Dứt lời, chỉ thấy Du Tần gật gù.
Hà Dạ Tư cũng lâm vào trầm tư.Cứ như vậy, ba người Lý Quý tiếp tục cưỡi tích dịch lướt đi trên sa mạc nóng bức của Kim Sa Giới.
Toàn bộ thời gian đều tranh thủ đi đường, những lúc nghỉ ngơi thì tiến vào Tử Loa Ốc.
Nhưng lần này cũng đã có đề phòng đối phương nhắm chủ ý đến phương tiện di chuyển, cả nhóm quyết định hai người tiến vào, một người ở bên ngoài bảo hộ ba đầu tích dịch luân phiên nhau.......Rốt cuộc đến tối ngày thứ năm.Kim Sa giới không chỉ khắc nghiệt về ban ngày, mà ngay cả đêm đến cũng vậy.Nếu như ban ngày nóng bức như đổ lửa, thì về đêm lại lạnh lẽo đến thấu xương.Lý Quý cùng Du Tần đang bên trong Tử Loa Ốc nghỉ ngơi chè chén thì bất ngờ Hà Dạ Tư truyền linh lực vào báo động.Cả hai liền lo lắng vội vã trở ra bên ngoài, lần này khác hẳn với lần trước, cũng không có bão cát.
Nhưng đối phương lại chẳng cố kị, xuất hiện đường đường chính chính mà tấn công trực diện.Nhưng khác hẳn lần trước, lần này tuy chỉ có 3 tên nhưng có đến tận 2 Thiên Ma trung kì, một Thiên Ma sơ kì.
Hiển nhiên Hà Dạ Tư phải tham gia trận chiến.
Mặt khác, dường như biết đoạn đường đến Hậu Sa Thành không còn xa, cả ba tên này cũng không đánh chủ ý đến ba đầu tích dịch, mà chỉ tập trung hạ sát bọn hắn.Trong nhóm Lý Quý chỉ có Hà Dạ Tư Thiên Cảnh trung kỳ, Du Tần chỉ mới Thiên Ma tầng 3.
Bất lợi về tu vi, Lý Quý đành cắn răng cuốn lấy một tên Thiên Ma sơ kì, để hai tên Thiên Ma trung kì cho Du Tần và Hà Dạ Tư xử lý.Tuy Hà Dạ Tư là tu vi cao nhất trong nhóm, nhưng đối chiến với tu sĩ cùng giai không chiếm chút lợi thế, khiến trận chiến vô cùng giằng co.
Cả Lý Quý cùng Du Tần đều nhờ vào Du Bộ Chấn Vạn Sĩ mới không rơi xuống hạ phong.Cả ba tên Thiên Cảnh Thông Thời Các dù trội hơn về cảnh giới nhưng không chút nào khinh địch.
Rốt cuộc nhờ làn sương ngăn chặn thần thức, Du Tần quỷ quái dùng cước bộ của mình cắt đuôi được đối thủ, thành công đánh lén hạ sát tên Thiên Cảnh cuốn lấy Lý Quý.Mất một đồng bạn, hai tên Thiên Cảnh còn lại cũng vô cùng bất ngờ vì lần này trận chiến này hơn hẳn về cảnh giới nhưng lại rơi xuống hạ phong.
Bèn tìm đường thoái lui, nhưng dù có thuấn di, Lý Quý dùng Du Bộ Chấn Vạn Sĩ cùng không thư yểm trợ Du Tần cùng Hà Dạ Tư, rốt cuộc thắng hiểm.Dù hạ sát được ba tên Thiên Cảnh kia, nhưng cả ba người lúc này trên mình đã đầy vết thương.
Nhưng vì chỉ còn hơn một ngày đường nữa là đến Hậu Sa Thành, vì vậy cả nhóm mặc cho thương thế quyết định tăng tốc đi trắng đêm.Hậu Sa Thành tuy cũng thuộc thế lực của Thông Thời Các, nhưng nói gì đi nữa, toà thành này cư dân đông đúc hỗn loạn, cũng không ít phàm nhân sinh sống, địch nhân vẫn cố kị hơn so với ở bên ngoài sa mạc hoang vắng này.Nhưng cũng có một tin vui với Lý Quý, tên Thiên Cảnh trung kì cuối cùng Hà Dạ Tư cùng Du Tần cũng không có xuống tay hạ sát, mà để cho hắn hấp thu.Dù cả người tên kia trọng thương cực nặng, vô cùng yếu ớt, nhưng nói gì đi nữa cũng là tu sĩ Thiên Cảnh trung kì hàng thật giá thật.
Hấp thu khô kiệt tên này xong, cùng với mấy ngày trước nuốt xuống không ít yêu đan, Lý Quý liền đột phá Địa Ma tầng 8.
Điều này cũng khiến hắn nhất thời quên đi cả đau đớn vì thương thế trên người.Rốt cuộc đến sáng sớm ngày thứ sáu.Một toà thành nhỏ bắt đầu hiện ra trước mắt.
Đứng ở bên ngoài, chỉ thấy tường thành cao hơn bốn trượng, hoàn toàn làm từ cát có chút đơn sơ.
Ở giữa cũng có một chiếc cổng lớn làm từ cát nốt, Lý Quý đang khó hiểu thì Hà Dạ Tư đã giải thích.Rốt cuộc hắn mới biết vì Thông Thời Các đã hoàn toàn làm chủ Kim Sa Giới, chẳng còn một thế lực chống đối nào nữa.
Nên tường thành ở đây thấp kì lạ cũng không phải để ngăn chặn công kích của tu sĩ, mà chỉ là để chắn gió cùng bão cát cho cư dân trú ẩn bên trong mà thôi.Nhưng đó cũng chưa phải là thứ khiến Lý Quý ngạc nhiên nhất.
Tiến vào bên trong Hậu Sa Thành này, một cảnh vật đặc trưng độc nhất vô nhị hiện ra trước mắt.
Không hề có đường xá, cũng không có nhà cửa gì cả.Bên trong rộng hơn hẳn vẻ ngoài, chỉ thấy vô số các túp lều vải trắng hình tròn đủ mọi kích thước, được bài trí trên đỉnh vô cùng cầu kì.
Các túp lều này cũng chẳng sắp xếp ngay hàng thẳng lối mà vô cùng hỗn loạn, một số lều thì bịt kín, một số lều thì mở ra, bày bán vô số vật dụng.Tiếng mua bán, tiếng người cười nói vô cùng ồn ã, khác xa với tràng cảnh yên tĩnh bên ngoài.
Cư dân sinh sống ở đây y phục cũng vô cùng cầu kì sặc sỡ, nữ giới đều mang một tấm lụa mỏng che mặt,