"Giáo sư Đỗ thầy gọi em có chuyện gì ạ?" Lam Khả Khả đột nhiên bị gọi lên phòng giáo viên có chút hồi hộp.
"Không có gì, điểm thi vừa rồi của em đứng đầu toàn trường chỉ là muốn thông báo với em thôi!" Đỗ Tuấn Hoa cười cười vẻ mặt tự hào.
"À vâng nếu không có gì em đi trước." Lam Khả Khả cười một cái rồi trả lời qua loa mới bước ra khỏi phòng.
Lam Khả Khả về lại lớp, lấy túi xách và sách rồi ra về. Ra đến cổng, cô thấy một chiếc xe hơi sang trọng đỗ trước cổng trường. Cô vừa tới gần một ông lão bước xuống mở cửa xe cho cô.
Vào trong xe cô liền bị một người đàn ông ôm mình thật chặt. Cô sắp bị hết hơi, khó khăn kêu lên.
"An Nhiên! Em sắp thở không được!" Lam Khả Khả dùng tay đẩy người đàn ông trước mặt ra.
"Đừng cử động! Để anh ôm một lát cả ngày nay không gặp được em thật buồn chán!" Lục An Nhiên dịu dàng nói.
Lam Khả Khả và Lục An Nhiên yêu đã bốn năm. Gia đình cô cũng đã đồng ý chỉ cần Lam Khả Khả gật đầu liền có thể cưới nhưng Lam Khả Khả nới đợi thêm một năm sau khi cô tốt nghiệp đại học rồi hẳn tính. Lục An Nhiên cũng không phản đối cô nhưng trong lòng hắn đang có một bóng ma đó là trước mặt cô hắn luôn là một người hoàn mỹ, lương thiện nhưng sau lưng cô hắn dùng mọi thủ đoạn để có được cô. Làm cho mọi thứ không thể cản trở tình cảm của hắn và cô. Hắn sợ một ngày nào đó cô phát hiện và rời xa hắn. Bởi vậy hắn luôn làm mọi thứ một cách sạch sẽ.
Cha mẹ hắn mất từ sớm. Vì thế nên tính cách hắn ngày càng trở nên vặn vẹo, có tính chiếm hữu cao.
Ngày hắn gặp cô là trong một buổi tiệc kỉ niệm của tập đoàn hắn. Cô đến tham dự thay cho ba mẹ. Trong mắt hắn
phụ nữ chỉ là thứ vô nghĩa nhưng nụ cười thuần khiết của cô đã khiến hắn thay đổi.
Từ ngày hôm đó hắn điều tra cô, theo dõi cô. Hắn muốn cô. Hắn muốn có được cô. Để cô chỉ cười với hắn. Hắn biết cô còn là sinh viên, là một giai đoạn dễ rung động. Hắn biết cô chỉ thích những người dịu dàng, lương thiện. Hắn làm mọi thứ để thay đổi bản thân để theo đuổi cô. Hắn đã thành công làm cho cô thuộc về riêng hắn chỉ còn kết hôn nữa là cô sẽ là của hắn mãi mãi, hắn sẽ dùng lý do kết hôn để trói buộc cô bên mình không để cô rời xa.
"Nhiên bây giờ chúng ta đi đâu?" Lâm Khả Khả dựa vào vai Lục An Nhiên hỏi.
" Đi ăn tối trước sau đó sẽ chở em về." Lục An Nhiên thoả mãn trả lời.
Xe chạy đến nhà hàng Pháp cao cấp thuộc tập đoàn Lục thị. Trong bữa tối hắn thử thăm dò xêm cô có muốn kết hôn không vì hắn không đợi được nữa.
"Khả nhi em có muốn đính hôn không? Chờ em tốt nghiệp rồi mới kết hôn cũng không muộn!" Phải đính hôn để cho cả thê giới biết cô là người con gái của hắn đừng hòng ai có ý đồ cướp cô khỏi hắn.
"Không muốn làm vậy sẽ rất phiền phức cho em đợi em tốt nghiệp hẳn tính." Lâm Khả Khả vừa nhét miếng thịt vào miệng vừa nói.
"Cũng được." Lục An Nhiên trong mắt xẹt qua tia tức giận nhưng nhanh chóng bình thường trở lại. Hắn luôn muốn giữ hình tượng đẹp trước mặt cô không nên ép cô.
Nhưng hắn rất muốn cô đồng ý gả cho hắn trước giờ cô chỉ nói để tốt nghiệp hẳn tính chứ không nói là sẽ gả cho hắn.