Nghe lời mà điều hai người không muốn nghe được phát ra từ bác sĩ, tâm trạng ba Âu Dương và Âu Dương Tề Minh lập tức giảm xuống.
Âu Dương Tề Minh ngẩng đầu lên nhìn cánh cửa phòng cấp cứu.
Vài y tá từ đâu đi tới đẩy cửa phòng cấp cứu bước vào, vài phút sau những cô y tá kia đẩy hai giường nằm trong đó ra.
Một xe là của mẹ Âu Dương đưa vào phòng hồi phục quan sát, một xe là được tấm vải trắng trùm lên từ đầu đến chân không nói ai nằm dưới đấy cũng biết.
Giường đẩy trùm tấm vải trắng đứng trước hai người.
Ba Âu Dương run tay kéo tấm vải trắng xuống, khuôn mặt trắng bệnh không một tí sức sống của Âu Dương Nhất Nhất hiện ra.
Ba Âu Dương khóc ra rồi kích động mà ngất đi.
Bên cạnh ông, lúc ông ngất xuống thì được Âu Dương Tề Minh bên cạnh đỡ lấy.
Anh kêu y tá gần đó không xa, nói.
" Nhờ cô đỡ và tôi vào phòng bệnh tạm thời gần đây."
" Vâng ạ."
Sau khi cô y tá dìu ba Âu Dương đi, Âu Dương Tề nhìn khuôn mặt cô em gái mình lần cuối, anh cúi đầu xuống sát bên tai cô, thì thầm.
" Ngủ ngon nhé."
Âu Dương Nhất Nhất đứng bên cạnh thi thể mình, từng giọt nước mắt cô rơi xuống đầy mặt, cô nhìn ba Âu Dương khóc đến ngất đi được y tá dìu đưa vào phòng bệnh lại nhìn đến biểu cảm xót xa trong mắt của anh hai, lòng chua xót.
Vài ngày sau, mẹ Âu Dương giống như biết tim người thay thế cho mình là con gái cưng của bà mà kể từ khi ghép tim đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại, bà có lẽ biết rằng nếu như mình tỉnh lại sẽ không thể chấp nhận sự thật này mà cứ hôn mê nằm trên giường bệnh mãi.
Tại tang lễ của cô ba ngày sau đó, Âu Dương Nhất Nhất ngồi trên cao nhìn xuống nhà mình đang từng người đến thăm nhang nơi bàn thờ cô người đến rồi đi.
Tư Kiêu sau khi nghe tin cô chết thì đã không còn vui vẻ hoà đồng như trước nữa mà lạnh lùng ít nói hơn hẳn.
Người đến người đi ai cũng không tin được sự thật rằng con gái cưng độc nhất vô nhị của nhà Âu Dương lại ra đi, nhưng sự thật ra đi của cô lại kín không một khe hở, không ai biết nguyên nhân.
Đến ngày khiêng quan tài của cô đi đốt xác rồi đem tro tàn chôn xuống đất.
Ba Âu Dương bây giờ từ 50 tuổi qua những ngày này mà đã già thêm 10 tuổi.
Con gái ông từng nâng niu trong tay đến thương còn không hết mà bây giờ đã thành một hũ trở cốt rồi.
Người làm ba như ông sao lại không đau lòng được chứ.
Chôn cất xong, Âu Dương Tề Minh bảo mọi người rời đi trước nói rằng muốn ở lại một lát với em gái.
Sau khi tất cả rời đi, cuối cùng khuôn mặt lạnh lùng trong những ngày qua của anh vỡ nát.
Anh quỳ gục xuống bia mộ cô, nhìn hình ảnh trên bia mộ, em gái anh đang cười rực rỡ rất xinh đẹp.
Nước mắt Âu Dương Tề Minh xuyên qua khe hở ở bàn tay đang được anh che mắt mình lại.
Âu Dương Tề Minh trách mình vô dụng không ngăn cản em gái, không tìm người ghép tim cho mẹ sớm nhất.
Bây giờ gia đình anh đã không thể nào quay về như trước nữa rồi.
Tiền bạc, sự nghiệp thành công thì như thế nào chứ!? Em gái anh thương nhất từ bé đến giờ đã chết,