Edit: Macaron
Beta: Thanh Yên
Có biến, có biến, chuẩn bị chia ta rồi chèn ơi ha ha ha. Yên là Yên gạch đích thằng cha Hạ Mạnh tạm thời rồi, khó ưa.
++++++++++++++++++++++++
_____ Bạn của Hạ Cảnh Tây.
Bạn của Hạ Cảnh Tây ngồi bên cạnh nhà sản xuất, bộ dáng cà lơ phất phơ như dạo chơi nhân gian, nhà sản xuất cùng anh ta nói nói cười cười, nhìn thái độ như là đang lấy lòng anh.
Hoá ra anh ta chính là nhà đầu tư của bộ phim này?
Đoạn Du đi sau lưng Tang Nhược, thấy cô dường như đang ngẩn người, liền nhìn theo tầm mắt cô.
"Anh ta là Hạ Mạnh." Cô mang theo Tang Nhược đến chỗ ghế ngồi xuống, đè thấp giọng nói: "Đó là người được sủng ái nhất trong dòng cháu của nhà họ Hạ, nhưng cậu ta là một đồ khốn, nghe nói thay bạn gái còn nhanh hơn thay áo, nhất là mấy cô gái trẻ trong giới giải trí và các nàng hotgirl trên mạng.
Cô nàng sách một tiếng, tiếp tục bát quái: " Chị còn nghe nói cậu ta có quan hệ rất tốt với Hạ Cảnh Tây."
"Tối nay em hãy ngoan ngoãn yên tĩnh làm một bình hoa cho tốt, dù sao cũng không phải nhân vật chính." Đoạn Du thấp giọng dặn dò, nghĩ đến gương mặt xinh đẹp của Tang Nhược, cô lại nói: "Nếu có chuyện gì chị sẽ tận lực chống đỡ cho em, em cố gắng đừng nói chuyện."
Tang Nhược nhắm mắt, thần sắc yên yên tĩnh tĩnh, không có chút gợn sóng biến hóa.
"Được." Cô đồng ý.
Cô không quan tâm đến giọng nói của Hạ Mạnh nữa, trực tiếp lựa chọn ẩn mình, nhưng trời không chiều lòng người.
Rượu quá nửa tuần khi, cô đột nhiên bị gọi——
Ngón tay Hạ Mạnh chỉ thẳng về phía Tang Nhược: "Đạo diễn, đây là ai vậy?''
Đạo diễn ngẩng đầu.
"Hạ tổng, cô ấy là Tang Nhược." Đạo diễn mỉm cười giới thiệu.
Hạ Mạnh nhướng mày, cười đến có chút tuỳ tiện: "Dáng dấp rất xinh đẹp, em không tới kính một ly rượu sao?"
Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người đều tập trung hết vào Tang Nhược.
Đoạn Du phản ứng đầu tiên.
Cô lập tức giữ lại Tang Nhược không cho cô ấy nói chuyện, tự mình bưng lên chén rượu lên, cười nói: "Hạ tổng thật sự rất xin lỗi, Tang Nhược của chúng tôi bị dị ứng với cồn, không thể uống rượu được, nếu uống vào sẽ xảy ra vài chuyện không hay, dù chỉ một chút."
Trên bàn tiệc mời rượu không thể dễ dàng uống, một khi đã bắt đầu thì không thể dứt ra được, huống hồ chi danh tiếng của Hạ Mạnh cũng không phải tốt lành gì, lời này của đoạn Đoạn Du tương đương là chặt đứt chiêu sau của anh ta, rốt cuộc thì khốn nạn mấy cũng không thể không bận tâm đến an toàn sinh mệnh.
"Tôi thay Tang Nhược kính ngài một ly, được không ạ?" Cô nói rồi giơ lên chén rượu lên, cũng không đợi Hạ Mạnh nói cái gì, uống một hơi cạn sạch.
Hạ Mạnh chưa nói tốt hay xấu.
Chờ Đoạn Du uống xong, cậu ta cười ha hả giống như tò mò hỏi: "Ai, Tang tiểu thư có bạn trai chưa? Tôi cảm thấy tang tiểu thư rất xinh đẹp như vậy, nhất định là có rất nhiều người theo đuổi đi?"
Không khí trong ghế lô nhất thời trở nên có chút quỷ dị.
Có chuyện tốt, tầm mắt trộm đánh giá Tang Nhược cùng Hạ Mạnh.
Đoạn Du vừa nghe thấy, thái dương nhảy lên.
"Hiện tại cô ấy đang tập trung cho sự nghiệp, tuổi còn trẻ, nói chuyện yêu đương gì." Mắt thấy Tang Nhược đang muốn nói chuyện, cô vội vàng ở phía trước Tang Nhược cười ha hả, rất sợ cô nói ra điều điều không nên nói.
"Phải không?" Hạ Mạnh giống như nhìn thấy người đẹp nên mới thuận miệng hỏi một chút, hỏi xong lúc sau ánh mắt lại rơi vào người khác.
Đoạn Du thở phào nhẹ nhõm.
Không nghĩ tới, Hạ Mạnh đột nhiên quay đầu nhìn Tang Nhược, ý vị thâm trường mà nói: "Tang tiểu thư xinh đẹp như vậy mà không có bạn trai thật đáng tiếc, tôi còn tưởng với khuôn mặt này của cô......"
Anh ta vừa nói lại vừa không nói.
Đoạn Du một hơi bị Hạ Mạnh treo đến nửa vời, trong lòng đối với cậu ta thêm vài phần chán ghét.
"Đừng để ở trong lòng." Cô cúi đầu nói với Tang Nhược: "Người kia nói liền không lựa lời, nếu em thật sự muốn nói chuyện với cậu ta không chừng cậu ta sẽ càng lấn tới."
Tang Nhược gật gật đầu, nhẹ giọng nói: "Em biết."
"Ong" một tiếng, điện thoại rung lên đột ngột.
Cô cúi đầu xem di động.
"Ai vậy?" Đoạn Du thấy cô hơi cắn cắn môi nhíu mày, tự nhiên nghĩ tới nam hồ ly tinh kia liền cảm thấy tức giận: "Tang Nhược......"
Tang Nhược đoán được cô đang suy nghĩ cái gì.
"Không phải." Cô không giải thích nhiều, chỉ nói, "Em đi ra ngoài nghe điện thoại."
"Đi đi, trở về sớm chút."
"Vâng."
Tang Nhược cầm điện thoại đi ra cửa, tìm được nơi yên tĩnh thì điện thoại đã sớm tự động cúp máy.
Cô gọi lại, nhưng không ai tiếp, lại gọi, vẫn như cũ.
【 Còn có ba tháng. 】(还有三个月) Đột nhiên, một cái tin nhắn WeChat hiện ra.
Không có chủ ngữ, chỉ có năm chữ ngắn ngủi, Tang Nhược hiểu được, đây là muốn nhắc nhở cô.
Đầu ngón tay cô còn điểm trên màn hình, rũ mắt, không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm, ngực tức khắc rầu rĩ.
Cô định gọi lại lần nữa, nhưng lần này nó lại kết nối được.
"Còn giận à?" Cô ra vẻ ngoan ngoãn hỏi.
Bên kia có tiếng cười lạnh, trực tiếp cúp máy.
Tang Nhược cất điện thoại, nhắm mắt, cố nén cảm giác khó chịu, chuẩn bị quay về phòng bao.
Quay người lại ——
"Chào, Tang tiểu thư, thật trùng hợp." Hạ Mạnh đứng ở khúc cua, trong miệng ngậm điếu thuốc còn chưa được châm, cười như không cười mà nhìn cô.
Tang Nhược vẻ mặt nhàn nhạt, hơi hơi gật đầu: "Hạ tổng."
Chào hỏi qua cô định rời đi.
Đột nhiên người đàn ông duỗi chân chắn trước mặt cô,Tang Nhược bị bắt dừng lại, bất động thanh sắc, cô bình tĩnh lùi lại một bước.
"Hạ tổng còn có việc gì sao?" Cô bình tĩnh cũng lãnh đạm hỏi.
Hạ Mạnh hì hì cười một tiếng: "Cũng không có chuyện gì, chỉ là tôi, thích cùng người đẹp nói chuyện, tang tiểu thư, cô nói có kỳ quái hay không, tôi luôn cảm thấy hình như tôi đã gặp qua cô ở nơi nào đó rồi."
Anh ta nói còn nhíu mày lại, giống như đang suy nghĩ xem có phải thật đã gặp qua thật hay không.
Hô hấp của Tang Nhược ngưng lại một chút, nhỏ đến không thể phát hiện ra.
Không thể không nói, Hạ Mạnh làm cô nhớ đến hai trải nghiệm không vui trước đó, nhất là những lời kia được nói ra từ trong miệng anh.
"Hạ tổng chắc nhớ lầm rồi." Cô kiềm chế cảm xúc nói.
Không để ý tới Hạ Mạnh nữa, cô dứt khoát xoay người đi về hướng khác, thậm chí cũng không muốn quay lại phòng bao.
"Tôi nhớ không lầm đâu, tôi thật sự đã gặp qua Tang tiểu thư cô, tuần trước ở hội quán Lan Thanh, cô còn không phải là người phụ nữ ở trong xe anh Hạ, người bồi anh ấy chơi hay sao?" Một câu nói tuỳ tiện vang lên sau lưng cô. [Muốn đấm thằng cha này ghê gớm]
Bồi, chơi......
Hai từ này từ trong miệng Hạ Mạnh thoát ra, ý vị khinh thường, đắc ý, giễu cợt hiện rõ, rõ ràng là đem cô trở thành bạn giường. Là cái loại nữ nhân mà ở nơi nào, thời điểm nào cũng có thể làm cái chuyện kia.
Tang Nhược rũ mắt