-Sao em dám...
-Anh làm ơn, tránh xa tôi ra đi. Tôi bị thương cũng là vì anh, tổn thương cũng vì anh, tất cả đều do anh mà ra. Anh làm ơn tránh xa tôi ra, tôi không muốn dính líu gì tới anh nữa.
-Ý em là...
-Chúng ta...ly dị đi. Dù sao, tôi cũng chưa đủ tuổi để kết hôn nữa, với lại hai chúng ta chưa từng hẹn hò mà. Anh và tôi chả hiểu gì về nhau cả. Vả lại, đám cưới của chúng ta cũng là do ép buộc, không có ý tự nguyện. Nên tốt nhất là ly dị đi. -Mel nói
Yukino rất mãn nguyện, ở ngoài thì buồn bã, trong lòng thì vui sướng khôn lường. Shiki thì hoang mang, vì anh mà cô ra nông nỗi này ư ? Anh chỉ muốn đem lại hạnh phúc cho Mel thôi mà, không hề có ý định là Mel khóc lóc. Nhưng nếu cách này có thể giải thoát cô, thì có chết anh cũng đành lòng.
Mel bậm môi. Cô phải mạnh mẽ lên chứ, phải cứng rắn hơn, không được khóc nữa. Sao phải khóc chứ ? Khóc vì anh ta ư ? Không đáng !
-Được ! Chúng ta ly hôn ! -Shiki nói
-Anh chắc chứ ?
-Đúng.
Yukino vui sướng lắm, kế hoạch