- Muội nói đúng mà, từ đầu hai người đã là " trời sinh một cặp ", vốn dành cho nhau.
Sau này muội phải gọi tỷ là tẩu tẩu rồi.
- Thôi thôi, hai chữ " tẩu tẩu ", ta đâu dám nhận chứ.
Nha đầu hưng phấn lắc qua lắc lại mấy vòng làm cô chóng hết cả mặt.
Không biết là đang nghĩ gì nhưng trông cô hôm nay có vẻ trầm ngâm, mí mắt hạ xuống.
Nét xinh tươi tựa ngọc hôm nay lại pha thêm chút u buồn, rầu rĩ.
Nha đầu xoay người, ra vẻ hiểu biết mà hỏi dò:
- Tỷ có tâm sự đúng không?
Cô ngước nhìn Tiểu Cảnh rồi lắc đầu khe khẽ cười như muốn dấu nhẹp cái tâm sự kia đi.
Nhưng nha đầu lại hỏi tiếp:
- Có phải vì Luân ca không? Vì tỷ giấu huynh ấy thân phận thật, vì vậy sợ huynh ấy giận?
Cô vẫn không nói gì, nhưng nhìn biểu hiện trên ánh mắt của cô, nha đầu đã đại khái đoán được phần nào.
Tiếp tục diễn màn quân sư tình yêu, nha đầu tinh ranh đáp:
- Nếu là vì Luân ca thì dễ thôi, thấu tình đạt lí như huuynh ấy thì chỉ cần tỷ nhận sai, nói vài lời dễ nghe thì sẽ cho qua.
Dù sao huynh ấy cũng không để bụng mấy chuyện thế này.
Nghe nói vậy, cô kích động đập bàn:
- Gì? Muốn ta nhận lỗi, đừng hòng.
Muội quá đơn thuần rồi đấy.
Luân ca của muội là một tên nhỏ mọn, nhất định sẽ nhân cơ hội này ức hiếp ta.
Hắn là một tên ác ma thích hành hạ người khác, làm ta sống dở chết dở hắn mới thích.
Tiểu Cảnh cười lớn, cái nết ương ạnh kia của công chúa lại nổi lên.
Xưa nay, cô chưa bao giờ phải chịu thiệt, kể cả khi là cô nhận sai.
Bây giờ lại có người nói muốn cô hạ mình, chuyện này đúng là khó hơn cả lên trời.
" Vốn là định ở lại An Vương phủ, chờ vài ngày, lấy được ít tiền thì có thể tung hoành ngang dọc.
Nào ngờ lại bị kẹt ở đây.
Sớm biết vậy mình đã lập tức rồi thành rồi.
Giờ thì hay rồi, không thể rồi khỏi đây, bằng không hoàng huynh sẽ trách phạt hắn, làm vậy là liên lụy hắn, mình cũng sẽ cảm thấy có lỗi.
Còn nếu mình ở lại, sắp tới sẽ không biết xảy ra chuyện gì đây.
Nhìn mặt hắn mà sống thì không nói, nhưng mà An Vương và Bát Vương ở cùng một chỗ...!chẳng khác nào long trời lở đất, đấu khẩu, đấu võ, ở đâu cũng ganh với nhau.
Hết nói nổi! Một tên là nước, một tên là lửa, mãi không chịu hòa hợp "
.....
Cũng lúc này, An Vương cùng Bạch tiên sinh và Bắc Cận Vệ đã ra phố dạo chơi.
Dáng vẻ thong dong, nhàn nhã của Bạch Hạo Nhiên, bá khí trải rộng, uy nghiêm ngút trời khiến không biết bao nhiêu ánh nhìn đều đổ dồn về phía họ.
Hai người trở thanh tâm điểm giữa đám đông.
Phàm là nữ tử, ai ai cũng phải động lòng, nhìn theo với ánh mắt ái mộ.
.
harry potter fanfic
Tuy đã vào đêm nhưng người qua tiếng lại vẫn tấp nập, không khí ở Kinh Thành tưng bừng như đón tết.
Ánh đèn tứ phía thắp lên sáng rực sáng, cả phố lung linh ngàn ánh nên.
Bóng trăng dìu dịu chiếu xuống, chập chờn lúc ẩn lúc hiện.
Đúng là chốn đô thị phồn hoa, dân dân, nhà nhà đều tươi vui, hạnh phúc, cuộc sống mới đẹp làm sao.
Bạch tiên sinh:
- Điện hạ, hôm nay sao lại có nhã hứng cùng tại hạ dạo phố thế này? Chẳng hay là có chuyện vui gì?
- Bạch tiên sinh đúng là hiểu ta.
- Tại hạ mạo muội đoán...!là vì Thời Nghi cô nương? Vì cô ấy lại bỗng dưng trở thành vương phi tương lai của người?
Chàng ngỡ ngàng, ngượng ngùng hỏi:
- Rõ...!rõ ràng đến vậy sao? Tiên sinh đúng là có