“Được, anh trai giúp em báo thù.”
Lúc tiếng cười khẽ trầm thấp khàn khàn ấy vang lên bên trong tai nghe của Thẩm Gia Ngôn, nó tựa như một luồng điện nhỏ đột ngột nhảy bắn lên, rồi chảy lan ra toàn thân theo vành tai của cậu chàng.
Dễ chịu, tê tê, còn hơi ngưa ngứa.
Thẩm Gia Ngôn thân là phân nô, ngày thường kêu mấy cái đùi kia là anh ơi anh à đến nỗi quen miệng, không cảm thấy có gì lớn lao.
Lần trước Thương Hoài nói giỡn tự xưng là anh, cậu chàng cũng chẳng cảm thấy ghê gớm.
Hôm nay nghe Chu Tử Thu cười như thế, không hiểu sao cậu chàng lại cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Chẳng lẽ đây là thói hư tật xấu của người nghiện tay và nghiện giọng?
Thẩm Gia Ngôn nhéo nhéo vành tay có hơi nong nóng của mình, giữa lúc trầm tư, đột nhiên nghe thấy một tiếng thông báo An enemy has been slained.
--- Màn hình hiện lên, Lỗ Ban đã bị Điển Vi đánh chết.
Ngay sau đó tai nghe lại truyền đến một tiếng nói trầm thấp: "Ừm, giúp em báo thù."
Khi âm thanh trầm thấp mang theo máu tươi của kẻ địch nở rộ bên tai, Thẩm Gia Ngôn lập tức ngừng thở.
Đệt!
Anh chàng này được của ló!
Cũng may là cậu chàng không phải con gái, nếu không thì chẳng phải đã bị trêu chọc đến thần hồn điên đảo, ngoan ngoãn dâng hết tiền tài lên rồi à?
Nhớ đến nhóm thiếu niên thiếu nữ đơn thuần bị mấy người chơi game chung lừa tình lừa tiền trên thời sự, Thẩm Gia Ngôn vẫn còn sợ hãi trong lòng.
Xem ra việc mua máy biến âm là đúng đắn.
Mấy tên lừa đảo qua mạng này đều đáng chết.
Người thông minh như cậu chàng cần phải thời thời khắc khắc giữ vững cảnh giác.
Nghĩ thế, Thẩm Gia Ngôn theo quán tính ngọt ngào gọi một tiếng: "Anh lợi hại ghê á!"
Không thể không nói, đối với nam sinh cấp ba mười mấy tuổi đầu đang trong thời kỳ tràn đầy hormone và lòng tự trọng mà nói, một tiếng khen ngợi vui vẻ ngọt ngào từ tận đáy lòng quả thật có thể dễ dàng thỏa mãn cảm giác kiêu ngạo và tâm tư hư vinh của một người con trai, thế cho nên Chu Tử Thu cảm thấy cả đêm hôm nay bản thân đã phát huy vô cùng tốt.
Ngoại trừ một ván đụng phải cái tên Triệu Vân ngu đần này mà thật sự không có năng lực xoay chuyển tình thế, mấy ván sau hắn đều carry, thắng liên tiếp mười ván đã kéo bé dâu sữa trở lại tinh diệu.
Hơn nữa hắn cảm thấy trải nghiệm trò chơi hình như cũng không có tồi tệ như trong tưởng tượng.
Bé dâu sữa tuy rằng cùi bắp, nhưng lai tốt tính, chưa bao giờ đoạt máu đoạt lam đoạt binh tuyến, trước khi lấy lam đều lễ phép hỏi một câu, Anh ơi, em có thể lấy được không ạ?, lúc bình thường bị cọ binh tuyến cũng không tức giận.
Chỉ cần đồng đội không mắng chửi người khác, cho dù có ăn hại, bé dâu sữa cũng sẽ không chủ động mắng người, nhưng nếu có tên đồng đội ngu dốt nào đó chửi Chu Tử Thu, cô nàng sẽ lập tức bật mode bênh vực người mình siêu đẳng, khai hỏa toàn bộ hỏa lực, xoắn ốc nổ trả, mà chỉ cần Chu Tử Thu thể hiện một phen, bên tai lập tức biến thành mấy lời khen lấy khen để vòng quanh 360 độ, cực kỳ thư thái.
Hơn nữa hắn cũng không biết một cô gái như cô nàng lấy đâu ra mấy câu đùa và meme kỳ kỳ quái quái như vậy, mỗi lần dùng mạch não thần kỳ buột miệng thốt ra những câu nói khó đỡ, lại luôn thú vị và đáng yêu ngoài ý muốn.
Cho nên dù có nói hơi nhiều, nhưng lại không hề khiến người khác cảm thấy phiền hà.
Vì thế mà giữa lúc Chu Tử Thu lơ đãng, đơn hàng hơn một trăm trận rất nhanh cũng chỉ còn dư lại mười trận cuối cùng.
Lúc nhận được mười trận cuối cùng, Chu Tử Thu đang ở một quán net đen.
Hắn mới vừa cãi nhau với người trong nhà, nguyên nhân đơn giản chính là ba hắn lại uống say khướt rồi về nhà, hắn nhìn không nỗi nữa mới nói hai câu, sau đó ba hắn liền mượn cơ hội bắt đầu nổi khùng.
Hắn không muốn cãi nhau với một con ma men ngay trong ngày sinh nhật tuổi 18, càng không muốn đánh nhau với một con ma men, nên đã trực tiếp cầm điện thoại và chứng minh thư ra ngoài.
Tiệm net dưới lầu, bao ghế suốt đêm chỉ cần 10 đồng.
Bắt đầu từ cấp hai, mỗi lần hắn không muốn về nhà đều sẽ tới chỗ này.
Khi đó còn thậm chí tình nguyện không ăn sáng suốt mấy ngày, cũng muốn tích cóp chút tiền đến đây trốn một đêm, đó cũng là lúc hắn bắt đầu tiếp xúc với game.
Có thể là hắn bẩm sinh đã phản ứng nhanh, ngón tay dài, hắn chơi trò nào cũng rất khá, cũng chẳng hề khổ tâm luyện ra, nhưng về cơ bản lại có thể chơi đến trình độ khá cao trong những người bình thường.
Sau này lại đơn giản theo nghề chơi game chung với người ta, một bên kiếm tiền, một bên tiết kiệm tiền, tranh thủ sống tự lập sớm một chút, miễn cho mỗi lần ba hắn uống say phát điên, hắn đều phải hầu hạ giống y như cháu trai.
Cho nên khác với Hạ Chi Dã chỉ coi việc kiếm tiền là rèn luyện năng lực sinh hoạt tự lập của một đại thiếu gia có tiền, hắn lại xem việc kiếm tiền giống như một mục tiêu rất thiết thực.
Tại những thời điểm không ảnh hưởng đến việc học, nhiều nhất là một ngày nhận 30 ván, thậm chí cả số chống nghiện cũng đã đổi được hai lần.
Hắn chơi chung đều chỉ luôn luôn đảm bảo tỷ lệ chiến thắng, chứ không đảm bảo những trải nghiệm khác khi chơi game, lạnh lùng vô tình, ít nói, nên mọi người đặt biệt hiệu là Máy leo rank không có cảm tình.
Bởi vậy mà có một đoạn thời gian rất dài, chuyện chơi game này đối với hắn mà nói không phải là hưởng thụ, mà chỉ là thao tác máy móc, cũng chẳng có cảm giác chờ mong gì cả, chỉ muốn xong việc sớm một chút, ôm tiền chạy lấy người.
Mà khi hắn khởi động máy lên, cuộc gọi của bé dâu sữa - kim chủ gần đây nhất vừa lúc thông qua.
Chu Tử Thu kẹp điện thoại giữa lỗ tai và bả vai, hai tay một bên nhanh chóng nhập mật mã, một bên thấp giọng hỏi: "Sao vậy?"
Thanh âm ở đầu dây bên kia vẫn ngọt ngào hoạt bát trước sau như một: "Anh ơi! Anh ơi! Em chỉ còn thiếu một sao nữa là lên được vương giả! Hôm nay chơi không ạ ~"
Chu Tử Thu nghiêng đầu nhìn lượng pin trên điện thoại, 10%.
Hắn không đem theo cục sạc, dùng cục sạc dự phòng ở trong tiệm net rồi chơi tay thoạt nhìn cũng rất ngu ngốc.
Vì thế đành đáp: "Hôm nay không rảnh, không có ở nhà."
Giọng điệu vốn dĩ có chút hí hửng ở đầu dây bên kia lập tức héo rũ: "Ồ...!Thế à..."
Mới vừa dứt lời, Chu Tử Thu vừa lúc đăng nhập thành công, giọng nữ máy móc lạnh băng thông báo Số A09 đăng nhập thành công trong quán net không chút trở ngại truyền vào lỗ tai của Thẩm Gia Ngôn đang ở đầu dây bên kia.
"Anh đang ở tiệm net ạ?"
Bé dâu sữa như là có chút kinh ngạc hỏi hắn.
Chu Tử Thu cũng hết cách, chỉ đành lên tiếng: "Ừm."
Đây còn là lần đầu tiên trong đời hắn dùng chứng minh thư của chính mình khởi động máy tính ở tiệm net chứ không phải chứng minh giả trong mấy quán net đen, cảm giác cũng chẳng có gì khác biệt.
Nhưng mà vừa nghĩ như thế, tiệm net lại một lần nữa vang lên tiếng thông báo quán triệt khắp quán Người dùng máy số A09, chúc bạn sinh nhật vui vẻ.
Tiệm net Lam Du tặng bạn một ly nước miễn phí, tha hồ hưởng dụng."
"..."
Rất nhiều tiệm net sẽ có hoạt động giảm giá ưu đãi trong sinh nhật của người dùng, rất bình thường.
Chẳng qua là Chu Tử Thu không ngờ rằng cái quán net đen Lam Du rách nát này cũng có, lại còn thông báo khắp quán.
Khi cảm nhận được ánh mắt của mọi người xung quanh đang chỉa lại đây, trong một khoảnh khắc, hắn cảm thấy như vậy có hơi mất mặt.
Đệt.
Cái tiệm net ngu ngốc gì đây.
Trong lòng Chu Tử Thu nhịn không được mắng một câu, đầu dây đối diện đã truyền đến giọng nói có chút khiếp sợ của bé dâu sữa: "Hôm nay là sinh nhật anh hả?!"
"Ừm."
"Sinh nhật mà anh lại ở tiệm net á?!"
"Ừm."
"Còn là kiểu dùng chứng minh thư của mình để đăng nhập, nói cách khác thì hôm nay chính là sinh nhật 18 tuổi của anh ạ?!"
"..."
Không ngờ rằng bé dâu sữa này ngày thường thoạt nhìn khá ngốc nghếch, hóa ra vẫn có chút thông minh.
Chu Tử Thu cảm thấy bản thân không có hứng thú nói quá nhiều chuyện với người ngoài, chỉ lãnh đạm ừ một tiếng: "Có việc?"
Đại khái là nhận thấy Chu Tử Thu không cao hứng, bé dâu sữa lí nhí ồ một tiếng: "Không có việc