Lục Ly giật mình hai giây, nghiêng người kéo ly rượu sang, một hơi uống cạn. Uông Vĩ lan sắc mặt thay đổi, đứng dậy nói: "Tôi đi vệ sinh, xin vắng mặt một chút!"
Trương Di Thành vừa nhảy múa xong trèo xuống, Uông Vĩ Lan vẫn chưa quay lại. Khương Lập Nguyên cũng không phát hiện, dẫn dắt mọi người bắt đầu lượt chơi mới, Lục Ly cũng chơi vài ván, liền thấy vô vị, cũng không tán gẫu câu nào với A Tương.
Uông Vĩ Lan đã trở về, rửa mặt, trên người còn có chút nước, ngồi xuống đưa tay vén vén mấy cọng tóc rũ xuống, nói: "Tôi có chút chuyện, muốn đi trước, đêm nay coi như tôi mời khách, tới đây, tôi mời mọi người ly cuối nào!"
Tạ Dụ Dương nhận lấy bài trong tay Khương Lập Nguyên, có chút cà lơ phất phơ nói: "Không cần mời rượu, chơi một lần nữa! Tôi tiễn cô!"
Uông Vĩ Lan nhìn hắn, thấy hắn đưa bài đến trước mặt mình, biết rõ vị Tạ đại thiếu gia này khó dính vào, anh không thể làm gì khác hơn là rút hai tờ. Bài đưa đến trước mặt Lục Ly, hắn cũng không ngẩng đầu lên nói: "A Tương, giúp tôi rút!"
A Tương không thể làm gì khác hơn là giúp hai rút hai tờ, kết quả bài bất ngờ, Lục Ly thua, người thắng là Tạ Dụ Dương.
"Người phụ nữ của cậu là ai? Lời thật lòng hay là đại mạo hiểm?" Tên đầu sỏ Tạ Dụ Dương nhìn chằm chằm Lục Ly hỏi.
Lục Ly ngẩn người, giương mắt lên nhìn hắn, cảm giác mọi người xung quanh đều im lặng, toàn bộ đều khẩn trương nhìn hắn.
"Đại mạo hiểm!" Hắn giễu cợt nhếch môi, sau đó lại bình thường.
Tạ Dụ Dương cười tà ác, thuận tay chỉ một chỗ: "Bên kia! Nữ nhân đang ngồi kia, hôn nồng nhiệt trong vòng 3 phút! Nhớ kỹ, hôn cháo lưỡi nha! Tôi sẽ tính thời gian giúp cậu!"
Lục Ly nhìn về phía đó, chỉ thấy có một bóng lưng phụ nữ, ngồi trên ghế dựa thật cao! Trước mặt bày bình rượu còn chưa đến phân nửa.
"Không thành vấn đề..." Lục Ly lười biếng đứng