Hôm nay trống tiết, tôi được về sớm hơn thường lệ.
Nên tôi tính đi bộ về nhà.
Nhưng trên đường về nhà, một đám người xăm trổ đầy mình vây lấy tôi.
Không cần nghĩ cũng biết họ muốn làm gì.
Tôi không ngờ Hữu Cảnh lại manh động sớm như vậy.
Chắc là không cầm lòng nỗi khi người mình thương khóc.
Nhưng mà hành động này cũng quá ngu ngốc rồi đi.
Cậu ta dựa vào cái gì lại tin chắc bản thân có thể làm gì tôi nhỉ? Dựa vào bố cậu ta là hiệu trưởng ư? Dựa vào nhà mẹ cậu ta có rất nhiều tiền ư? Không biết thằng nhóc ấy lấy đâu ra tự tin đó nữa.
Chả lẽ cậu ta không biết bố tôi là người đầu tư cho trường à, cổ phần của trường này hầu hết bố tôi nắm đấy.
Còn cứ cho nhà cậu ta có tiền đi thì sao? Nhà tôi lại thiếu ư? Tôi có thể dùng tiền đập chết cậu ta đấy, thậm chí khiến công ty nhà mẹ cậu ta chịu một thất thoát lớn.Tôi không biết sau này hào quang nhân vật chính khiến cậu ta có quyền lực, tiền tài gì.
Nhưng hiện tại cậu ta mới chỉ là một thằng nhóc 15 tuổi, không có tư cách đấu với tôi, hay nói