Biệt thự Hạ gia có ba tầng, kiến trúc phong cách Châu Âu, trang hoàng phô trương xa hoa, khắp nơi đều là đồ cổ cùng ngọc bội vô giá.
Hạ Lăng đạp trên tấm thảm nâu Ba Tư, đang đánh giá bài trí xung quanh phòng thì bả vai bỗng nhiên bị người dùng lực đụng phải, còn chưa quay đầu, liền nghe được thanh âm lạnh lùng của Hạ Nhiễm Nhiễm ở bên tai nói: "Cô đừng cho rằng vào được đến đây là sẽ được bình yên sống qua ngày, chờ coi, có một ngày tôi sẽ đuổi cổ cô ra ngoài!"
"Còn ông nữa!" Cô ta lại quay đầu nhìn về phía Hạ Trác Quần, mặt đầy căm ghét, "Cả đời này tôi sẽ không tha thứ cho ông, nếu một ngày nào đó ông đổ bệnh tôi sẽ không cho người chăm sóc ông đến khi ông chết!"
Hạ Nhiễm Nhiễm nói xong, mặc kệ bọn họ phản ứng ra sao, nhanh chóng đi lên lầu ba, chạy vào phòng còn cố ý dùng lực đóng sầm cửa lại tạo thành tiếng vang rất lớn.
"Hỗn xược, con quay lại cho ta!" Hạ Trác Quần tức giận đến toàn thân run run, nửa ngày cũng không nói được một câu hoàn chỉnh.
Hạ Lăng thấy thế, đi đến bên cạnh ông ta nói: "Dạ thưa, người đừng nóng giận."
Thanh âm mềm mềm, ôn nhu lại trong trẻo.
Hạ Nhiễm Nhiễm tuy được ăn học đầy đủ nhưng vì được cưng chiều từ nhỏ nên tính cách rất ngang ngược khiến Hạ Trác Quần bất lực, lúc này nhìn thấy bộ dạng Hạ Lăng nhu thuận lại hiểu chuyện, ông liền cảm thấy thuận mắt, nộ khí vơi đi không ít, nhưng ngay sau đó lại nghe được cô nói: "Cô ấy không tiễn thì con tiễn."
Hạ Trác Quần: "..."
Hạ Lăng giống như không phát hiện ra sắc mặt của ông ta đã đen nghịt, không biết sống chết lại bổ sung một câu: "Ngài yên tâm, mẹ cũng là do con tiễn, việc này con rất thuần thục."
https://truyen4u.net/author/NekoU207
"..."
Hạ Trác Quần hít sâu một hơi, hào cảm với Hạ Lăng vừa mới có chút ít liền bị cô đánh cho tan tành, ông ta mặt không chút thay đổi gọi bảo mẫu tới, "Lý tẩu, mang tiểu thư Hạ Lăng lên phòng nghỉ ngơi."
"Dạ." Người phụ nữ trung niên mặc tạp dề chạy tới cung kính đáp.
Hạ Trác Quần đơn giản phân phó xong, liền sải bước hướng về thư phòng ở lầu một, hiện tại một chút ông cũng không muốn nhìn thấy mấy đứa con gái vô tâm này.
Lý tẩu làm động tác mời với Hạ Lăng, giọng điệu có vẻ lãnh đạm.
"Tiểu thư Hạ Lăng, mời đi bên này."
Bà ấy giả vờ không nhìn thấy đống hành lý bên cạnh cô gái, coi như không có việc gì liền ở phía trước dẫn đường.
"Cảm ơn." Hạ Lăng có chút khổ sở, đôi tay nhỏ gầy cố gắng dùng sức xách đống hành lý cồng kềnh lên, nhích từng bậc cầu thang, đi đến căn phòng ở cuối dãy tầng hai.
"Chính là chỗ này." Lý tẩu mở rộng cửa phòng, thái độ không lạnh không nóng, "Cần gì có thể tìm tôi."
"Cảm ơn." Hạ Lăng mỉm cười lần nữa nói: "Bà đối với tôi thật tốt."
Lý tẩu biểu cảm kì quái, quan sát cô thêm vài lần, sau đó xoay người rời đi.
Đợi đến khi bóng dáng của bà biến mất khỏi dãy hành lang, Hạ Lăng mới thu lại nụ cười, chậm rì kéo rương hành lý vào phòng, trong nháy mắt liền thất thần.
Căn phòng rất lớn, so với phòng khách ở trong căn nhà trước kia cô ở còn lớn hơn, nhìn tủ áo chiếm hết một mặt tường, thảm trải sàn cũng là loại thượng cấp, bất quá không giống với cái ở phòng khách, làm bằng lông dê mềm mại, nhuộm màu vàng kim, cảm giác thật ấm áp, Hạ Lăng nhịn không được khom lưng sờ sờ.
Thật mềm, so với chiếc giường trước đây cô nằm còn thoải mái hơn.
Trừ những thứ đó ra, còn có giá sách, bàn trang điểm... cái gì cần có đều có, giường ở chính giữa, chăn ga là hai màu trắng hồng đan xen, phía trên là tấm mành che thêu viền hoa tinh xảo treo rủ xuống, giống như bước ra từ câu chuyện cổ tích vậy.
Hạ Lăng đứng ở cửa nhìn trong chốc lát, sau khi cảm xúc rung động tan đi, nội tâm liền trở về bình tĩnh.
Cô nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, cúi người mở hành lý, đem quần áo xếp bên trong lấy ra.
Trong đó có áo khoác cao bồi màu xanh sẫm, áo lót bó sát cùng quần da bóng, giống hệt những gì Tiết Húc đã miêu tả.
"..."
Hạ Lăng có chút chột dạ, cô yên lặng đem chứng cớ dấu nhẹm đi, thầm tính toán ngày nào đó sẽ mang tất cả ra ngoài bãi rác tiêu hủy.
https://truyen4u.net/author/NekoU207
Từ trong rương hành lý cô lần lượt lấy ra một quyển nhật ký, một lọ thuốc... tất cả đều được mang ra sắp xếp ngay ngắn, sau đó kéo khoá vali lại rồi đem nó nhét xuống dưới gầm tủ.
Bữa cơm chiều, Hạ Nhiễm Nhiễm không xuất hiện, trên bàn ăn chỉ có Hạ Lăng cùng Hạ Trác Quần, trong nhà người hầu bảo mẫu đều một bộ dạng quen thuộc, không cần Hạ Trác Quần nói, Lý tẩu liền tự giác đem đồ ăn bưng lên trước cửa phòng Hạ Nhiễm Nhiễm, nhẹ nhàng gõ cửa, cung kính nói: "Đại tiểu thư, cơm chiều đã chuẩn bị xong."
Thanh âm cũng như thái độ đối với Hạ Lăng có phần ôn nhu gấp trăm lần.
Nhưng mà Đại tiểu thư cũng không cảm kích, cửa phòng vẫn luôn không có động tĩnh, Lý tẩu thở dài, đem cơm chiều đặt ở trước cửa, yên lặng rời đi.
"Yên tâm đi."
Cảm thấy Hạ Lăng không yên lòng, Hạ Trác Quần cho rằng cô lo lắng cho Hạ Nhiễm Nhiễm, thản nhiên mở miệng: "Nó đói bụng tự nhiên sẽ đi ra ăn."
"Vâng." Hạ Lăng gật đầu, điều chỉnh tâm trạng, im lặng không lên tiếng ăn cơm.
Trên bàn ăn không khí im lặng áp lực.
Hạ Trác Quần ho một tiếng, "Ta tính qua, tuổi của con cùng Nhiễm Nhiễm cũng không chênh nhau lắm, Niệm Niệm học lớp mười, ta cũng đã cho người liên hệ trước với bên trường học, ngày mai trực tiếp qua đó nhận lớp."
Hạ Lăng tay cầm đũa bỗng dừng lại.
Hạ Trác Quần phát hiện, "Có vấn đề gì sao?"
"... Không có." Hạ Lăng trầm mặc hai giây, lắc đầu.
Cô ngượng ngùng nói, bản thân đi học chậm hơn so với những đứa trẻ khác một năm, hiện tại cô đang học sơ tam, hơn nữa sau này mẹ cô đột nhiên gặp chuyện không may, cô cũng không có thời gian đến lớp học, trình độ bây giờ khả năng ngay cả sơ tam cũng không bằng.
Sơ tam: Tương đương với trình độ cuối cấp hai ở Việt Nam.
"Vậy là tốt rồi." Hạ Trác Quần nói tiếp: "Con và Nhiễm Nhiễm học cùng trường, ngày mai hai đứa đi cùng nhau, có cái gì không hiểu thì hỏi nó."
"Vâng."
"Còn có, tại đây ta nhắc nhở con một câu." Hạ Trác Quần biểu cảm bỗng nhiên nghiêm túc: "Chớ có dây dưa với đám người Tiết Húc, bọn họ bối cảnh thâm sâu, là người không phải ai cũng chọc được, có thể tránh xa một chút thì cố tránh."
"Vâng, con đều nhớ kỹ." Hạ Lăng ăn xong cơm, buông đũa, mới lễ phép đáp: "Cảm ơn ngài."
https://truyen4u.net/author/NekoU207
Trở