https://truyen4u.net/author/NekoU207
Bọn họ cùng đi thư viện ôn tập, lúc sau Chu Gia Giang cũng tới tham gia náo nhiệt, nhưng hoàn cảnh thật sự quá mức buồn tẻ nhàm chán, lại không thể lớn tiếng nói chuyện, cậu ta liền nhân lúc còn sớm rời đi.
Hạ Nhiễm Nhiễm cũng rất muốn thoát khỏi nơi này, nhưng người nào đó lại lạnh như băng nhìn chằm chằm mình, cô động cũng không dám động, khóc không ra nước mắt nhìn đống bài tập cậu ta giao cho mình, so với giáo viên còn nhiều hơn, a a a T_T
Bên cạnh đều là học sinh ưu tú, dưới sự giúp đỡ của bọn họ, Hạ Lăng rõ ràng cảm thấy thành tích bản thân được nâng cao rõ rệt, Tiết Húc thì không nói, trước đây có bài nào về khoa học tự nhiên mà cô không hiểu thì sẽ trực tiếp hỏi hắn, cho nên thành tích vẫn luôn khá tốt, mấy môn xã hội ngược lại kém hơn một chút.
Mà Từ Hàn không hổ là học thần, Hạ Lăng đánh bạo hỏi cậu ấy vài vấn đề, bất luận là môn gì, chỉ cần nhìn một cái liền biết ngay đáp án, lời ít ý nhiều giảng giải cho cô, tuy không nhiều lắm, nhưng lại đúng trọng tâm, không có nửa câu thừa thãi.
Hạ Lăng phục sát đất, cô nhìn ra được, Từ Hàn người này không thích xen vào việc của người khác, cũng không phải loại sẵn lòng giúp đỡ, sở dĩ cậu kiên nhẫn dạy cô, chỉ sợ là nể mặt Tiết Húc cùng Hạ Nhiễm Nhiễm, cho nên mỗi lần cậu ấy giảng xong một bài, cô đều lễ phép nói một tiếng cảm ơn.
Tiết Húc nghe thấy rất chói tai, không phục hỏi: "Này, dù sao tôi cũng là người kèm cặp cô nhiều hơn cậu ấy, vậy mà chưa từng nghe thấy một tiếng cảm ơn?"
Hạ Lăng điều chỉnh lại suy nghĩ, cũng không nhẫn tâm phản bác lại hắn, có lệ nói: "À, vậy cảm ơn cậu."
Tiết Húc: "......" Một chút thành ý cũng không có.
https://truyen4u.net/author/NekoU207
Từ đó về sau, bọn họ bốn người đều trốn tiết tự học buổi tối cùng đi thư viện ôn tập, Hạ Nhiễm Nhiễm nhiều lần muốn chạy, nhưng cuối cùng đều bị Từ Hàn bắt trở lại, không biết giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì, Hạ Nhiễm Nhiễm mỗi lần trở về đều mang bộ mặt xấu hổ và giận dữ, môi thì sưng đỏ.
Tiết Húc nhờ Từ Hàn đoán đề, ngoại trừ năng lực học tập của cậu rất mạnh, mà khả năng đoán trước đề cũng khá chuẩn, kì thi năm vừa rồi, dựa vào thói quen ra đề của giáo viên, Từ Hàn soạn ra một vài bài, vậy mà chuẩn đến kinh người.
Lần này cũng không ngoại lệ, trước kì thi ba ngày, cậu đoán trước đề mục, dùng máy tính soạn một bộ bài thi, sao ra làm ba bản đưa cho bọn họ làm thử, nhẹ nhàng bâng quơ bảo đảm: "Nếu các cậu có thể giải được toàn bộ, vậy đợt thi này không thành vấn đề."
Ngữ khí bình đạm, lại mang theo vẻ tự tin mãnh liệt.
Hạ Nhiễm Nhiễm mấy ngày nay đều liên tục làm đề đến chết lặng, không hề phản ứng, còn Hạ Lăng thì trịnh trọng dùng cả hai tay tiếp nhận, nói cảm ơn rồi vùi đầu vào làm.
Tiết Húc nhìn qua một lần đề mục, cũng đặt bút xuống viết, nửa giờ sau, thu bút, chỉ làm toán lý hóa, tất cả chỉ điền mỗi đáp án, hắn nhàm chán nghiêng đầu, bút bi cầm trong tay xoay chuyển, không chút để ý đánh giá nữ sinh bên cạnh.
Cô hình như gầy hơn nhiều.
Hắn nhớ rõ, sau khi đến Hạ gia gần một tháng, khí sắc của cô so trước kia tốt hơn rất nhiều.
Nhưng hiện tại mấy ngày không thấy, cô giống như lại trở về trước kia.
Cằm nhọn hoắt, gương mặt bóng loáng lại thiếu thịt, làn da càng ngày càng trắng, nhìn như mang bệnh, mí mắt sụp xuống, hốc mắt sâu quầng thâm rõ rệt, mái tóc dài đen nhánh rối tung rối mù, tuỳ ý buộc lại phía sau, vài sợi tóc con nghịch ngợm dựng đứng trên đỉnh đầu.
Tiều tụy, ốm yếu, thiếu tinh thần.
Đây là trạng thái hiện tại của cô.
Tiết Húc nhíu mày, như đang suy nghĩ điều gì.
https://truyen4u.net/author/NekoU207
Hạ Lăng và Hạ Nhiễm Nhiễm một trước một sau làm xong bài thi, giao cho Từ Hàn chấm, khẩn trương chờ đợi kết quả.
Từ Hàn xem bài thi của Hạ Lăng, ánh mắt hơi mở lớn, có chút ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn Hạ Lăng, gật đầu đánh giá: "Cũng không tồi."
Từ Hàn rất ít khi khích lệ một người, Tiết Húc nhịn không được đoạt lấy bài thi, "Cho tớ xem với."
Là bài thi xã hội, cô viết rất hay, chữ viết thanh tú tinh tế, rõ ràng kín một mặt giấy, nhưng thoạt nhìn không hề loạn, dài hơn so với người khác bảy tám phần.
Nhìn lại đáp án......
Tiết Húc đọc nhanh như gió, nhẹ nhàng ồ lên một tiếng, theo bản năng cầm lấy quyển sách giáo khoa xã hội bên cạnh lên.
"Không cần nhìn, tất cả đều giống hệt, không thiếu một chữ, cậu ấy cơ hồ đem cả quyển sách chép vào." Từ Hàn nhàn nhạt mở miệng, cậu ta đang sửa bài Hạ Nhiễm Nhiễm.
"Hì hì." Hạ Lăng có chút ngượng ngùng vò đầu.
"Cô còn không biết xấu hổ?" Tiết Húc dùng ngón trỏ dí lên trán cô, mặt trầm xuống, có chút tức giận, "Mấy ngày này đều ngủ có mấy tiếng đúng không? Hôm nào cũng thức đêm hả? Vốn dĩ đã gầy rồi, cô thật sự muốn biến thành bộ xương di động à?"
Hạ Lăng chột dạ, mắt đảo loạn khắp nơi, đỏ mặt nói: "Cũng không muộn......"
Cùng lắm...... Rạng sáng hai ba giờ, khụ.
"Còn không phải chỉ là một bài kiểm tra nhỏ mà thôi, phải làm đến mức này sao?" Tiết Húc có chút khó hiểu.
Hạ Lăng mấp máy miệng, nhẹ nhàng cúi đầu, nói ra nguyện vọng trong lòng: "Tôi muốn được vào lớp trọng điểm."
Cô không muốn rời đi.
Muốn được ở gần hắn.
Cô muốn hai người mãi mãi ở bên nhau.
https://truyen4u.net/author/NekoU207
Trong mắt cô, toát ra vẻ bi thương không dám nhìn thẳng hắn, nhỏ bé mà hèn mọn.
Bất đắc dĩ than nhẹ một tiếng, thiếu niên đưa tay sờ lên đầu cô, hận rèn sắt không thành thép xoa xoa, cười ——
"Chắc chắn được, cô xem đến cả Từ Hàn cũng dành lời khen, nhất định không thành vấn đề, cùng lắm thì để Từ Hàn đi nói với hiệu trưởng, bọn họ là người thân, thế nào chẳng được, cho nên mấy ngày nay cô phải nghỉ ngơi thật tốt, giữ tâm trạng thoải mái là được."
Tuy rằng hắn không biết Hạ Lăng vì cớ gì lại chấp nhất muốn vào lớp trọng điểm đến vậy, nhưng chỉ cần cô muốn, hắn sẽ luôn cổ vũ, sẽ nỗ lực giúp cô tranh thủ.
"Thật ra cũng không khó." Từ Hàn không mặn không nhạt nói: "Nếu cậu có thể duy trì thành tích này, tiến vào lớp trọng điểm là chắc chắn."
"Thật vậy sao?" Hạ Lăng vui vẻ đáp.
"Ừm, so với điểm thi giữa kì của Tiết Húc còn cao hơn." Từ Hàn sửa xong rồi trả lại bài thi, đưa ra kết luận.
Tiết Húc: "......" Đó là hắn không dùng hết sức có được không, nếu hắn muốn chỉ nháy mắt liền hạ gục mấy người.
"Vậy còn tớ?" Hạ Nhiễm Nhiễm đợi mãi vẫn không thấy Từ Hàn đánh giá thành tích của mình, nhịn không được hỏi: "Tớ làm bài thế nào, có phải cũng rất lợi hại không?"
"À." Từ Hàn liếc nhìn cô một cái, nhàn nhạt cười, "Cậu cuối cùng cũng không phải đội sổ nữa."
Hạ Nhiễm Nhiễm: "......" Nghe thế nào cũng khiến người khác phát hoả.
https://truyen4u.net/author/NekoU207
Cứ như vậy, hoàn thành mục tiêu, nhóm ôn tập ở thư viện chính thức giải tán, trở về chờ đợi ngày thi đến.
Vào hôm thi, Hạ Lăng khẩn trương đọc qua đề, lúc sau liền thả lỏng, Từ Hàn quả nhiên là thần thánh, đoán trúng 60% rồi, cô cơ hồ đều làm được, không hề nghĩ ngợi, lập tức đặt bút, hí hoáy viết.
Kì thi kết thúc, bốn ngày sau nhận kết quả, Hạ Lăng đứng nhất lớp, xếp thứ 46 toàn khối, mà tổng số học sinh ở lớp trọng điểm, có tất