Tuy rằng Tần Lộ nói xấu rất nhiều sau lưng Mạnh Hoài An.
Nhưng thật sự khi thấy người thật của hắn, một người toàn thân tản ra khí lạnh, Tần Lộ cũng quẫn.
Chị em họ đúng là chị em họ, con nhà tông không giống lông cũng giống cánh.
Vừa mới nhận được điện thoại của Hàn Luật, Tần Lộ cũng biết Mạnh Hoài An gửi wechat đến, cho nên Mạnh Hoài An xuất hiện ở chỗ này, mục đích là gì không cần nói cũng biết.
“Cái kia, Mạnh tiên sinh là tới tìm Tiểu Táo đi, con bé đang xem TV ở bên trong, mời ngài vào trong! "
Trong lúc lúng túng, Tần Lộ lựa chọn bảo em họ ra khiêng cái đồ đông lạnh này vào.
Nói xong, cô nhanh chóng xoay người đi ra ngoài, trốn đến địa phương em họ không nhìn thấy.
Vì thế, ngay khi Lâm Táo nghe được mấy chữ Mạnh tiên sinh, cô khó thể tin mà quay đầu ra cửa, nhìn Mạnh Hoài An cả khuôn mặt đen sì bước vào.
“Đông!!!”, bát dâu trong tay là cô nhân lúc chị họ ra ngoài mà bê trộm giờ đây cũng thê thảm nằm trên đất.
ở phía sau Mạnh Hoài An, Tần Lộ không nỡ nhìn thẳng mà đóng cửa ra vào.
Cửa tuy rằng đã đóng, nhưng khí lạnh do Mạnh Hoài An phóng thích dường như vẫn lưu lại quanh đây, Tần Lộ xoa xoa cánh tay, hỏi Hàn Luật: “Anh đoán, ông chủ của anh sẽ ở nhà chúng tôi bao lâu?”
“Không biết.” Hàn Luật mặt vô biểu tình nói, xoay người đi về phía nhà mình.
Tần Lộ không có địa phương nào để đi, theo bản năng đi theo phía sau hắn: “Cái kia, tôi có thể vào nhà anh ngồi một lát hay không? Chờ Mạnh tiên sinh đi rồi tôi lại về nhà.”
Hàn Luật nhíu mày, hắn chưa từng chiêu đãi qua nữ khách nhân.
“Vào đi.”
Hàn Luật một bên mở cửa một bên nói.
Tần Lộ đột nhiên có chút tò mò phòng ở của vị trợ lý cao lãnh này, vào cửa tầm mắt vừa chuyển, phát hiện nhà của Hàn Luật tựa như nhà mới mua, trên bức tường trắng ngoại trừ một cái đồng hồ cũng không còn treo bất cứ thứ gì, gia cụ cũng ít đến đáng thương, chỉ có một cái TV, sô pha cùng bàn trà, bàn ăn, thậm chí đến rèm cửa cũng không có!
Tần Lộ: Đúng là tác phong của người không có cảm tình!
“Anh, bên nhà anh có phải hay không quá đơn giản?” Tần Lộ nhịn không được hỏi.
Hàn Luật nhìn một vòng khắp nơi, thái độ không sao cả: “Tôi ở một mình, thế này là đủ rồi.” Nói xòng, hắn chỉ chỉ sô pha: “Tôi vào phòng nghỉ ngơi, cô xem TV đi, trong ngăn kéo bàn trà có đồ ăn vặt, muốn uống gì đên tủ lạnh lấy.”
Tần Lộ chắp tay trước ngực: “Cảm ơn cảm ơn, quấy rầy rồi!”
Hàn Luật lập tức đi vào phòng ngủ.
Tần Lộ ngồi trên sô pha, nhìn TV đối diện đen như mực, cô bỗng nhiên có chút lo lắng cho em họ.
Bất quá….
Nếu đem việc Hàn Luật nói dối có đồ chuyển phát nhanh cùng tin nhắn trên wechat của Mạnh Hoài An liên hệ với nhau, đã nói lên Mạnh Hoài An muốn biết em họ đang ở đâu, nói cách khác, Mạnh Hoài An chỉ quá muốn gặp em họ….
Không, càng có thể Mạnh Hoài An lại muốn cùng em họ xem một lần nữa!
Đúng là đại lưu manh, quá đói khát rồi!
Phòng 3602 đối diện, Lâm Táo hoàn toàn không dự đoán được sẽ ở thời gian này, địa điểm này nhìn thấy Mạnh Hoài An….
Ngay 20 phút trước, cô còn nói dối Mạnh Hoài An mình đang tập thể hình…
Từ từ, cái này vẫn tiếp tục nói dối được, chỉ cần cô nói vừa trở về không bao lâu là được rồi?
Ngay lúc Mạnh Hoài An muốn chạy tới trước mặt Lâm Táo, khát vọng cầu sinh khiến Lâm Táo tìm ra một lý do tốt.
“Anh, anh sao lại tới đây?”
Tuy rằng đã tìm được cơ hội, cả người Lâm Táo vẫn như cũ cứng đờ, nói chuyện đều vấp.
Cô đứng lên, Mạnh Hoài An ngỗi xuống vị trí vừa rồi của cô, ánh mắt lạnh băng đảo qua mấy quả dâu trên mặt bàn cùng với bộ phim thần tượng đang chiếu dở trên TV.
Lúc này phim chiếu đến cảnh nam chính cao phú soái đến phòng làm việc của nữ chính, nữ chính trong một đống ánh mắt hâm mộ của đồng nghiệp chạy chậm ra, kinh hỉ hỏi nam chính: “Sao anh lại đến đây?”.
Nam chính cao phú soái ôn nhu cười: “Nhớ em.”
Hình ảnh đập vào mắt, lời kịch lọt vào tai, Mạnh Hoài An sắc mặt càng đen.
Lâm Táo có thể hay không hiểu lầm hắn sẽ trả lời như vậy?
Cô căn bản không chú ý trong TV đang chiếu cái gì, thấy Mạnh Hoài An nhìn chằm chằm TV, phảng phất bộ dáng càng thêm không cao hứng, cô chạy nhanh cầm điều khiển tắt TV đi, tắt xong lại quay lại nhìn Mạnh Hoài An, chờ hắn trả lời.
Mạnh Hoài An chỉ lạnh lùng hỏi lại: “Em hình như không hoan nghênh tôi.”
Lâm Táo: ….
Tuy rằng đây là sự thật, nhưng tuyệt đối không thể thừa nhận.
Cô cười gượng: “Không có, chính là, chính là trong nhà quá loạn, sớm biết anh sẽ tới, tôi trước dọn dẹp lại một chút.”
Mạnh Hoài An nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ với khí sắc không tồi của cô: “Không phải nói ở phòng tập thể thao sao?”
Tình thần Lâm Táo chấn động, lấy ra kĩ thuật diễn lấp liếm: “Đúng vậy, vừa trở về được 5 phút đi.”
Mạnh Hoài An vẫn chưa hết nghi ngờ: “Phòng tập cách nơi này rất xa?”
Đối mặt với ánh mắt như thẩm vấn phạm nhân của hắn, Lâm Táo căn bản không có thời gian suy nghĩ, theo bản năng nói ra khoảng cách thật từ chung cư đến phòng tập: “Đi xe, đi xe đại khái khoảng nửa giờ.”
Mạnh Hoài An mắt đen híp lại: “Nói cách khác, vừa lúc nãy anh hỏi em, em là đang trên taxi hoặc là vừa mới về đến tiểu khu.”
Lâm Táo:….
Mạnh Hoài An dựa lưng vào ghế, tiếp tục hỏi: “Vậy em vì cái gì nói mình vẫn đang ở phòng tập?”
Lâm Táo:….
Cô bịa không ra!
Lâm Táo cúi đầu, bất an mím môi.
Cô như vậy, rất giống một nữ sinh vì không làm bài tập mà bị chủ nhiệm lớp gọi tới văn phòng phê bình, vừa ngại ngùng vừa lúng túng.
Mạnh Hoài An bỗng nhiên rất muốn ôm cô một cái.
“Lại đây.”
Lâm Táo nghi hoặc mà a một tiếng, giữa 2 người chỉ cách mấy bước chân nhỏ, còn muốn cô đi qua?
Lâm Táo chậm rì rì mà dịch lên phía trước, đứng yên trộm nhìn nam nhân ngồi trên sô pha.
Ánh mắt sợ hãi kia, Mạnh Hoài An không nhịn nữa, bàn tay to lập tức giữ chặt tay cô gái nhỏ, trực tiếp đem cô ôm vào trong lòng.
Trời đất quay cuồng, Lâm Táo hét lên một tiếng, người đã bị Mạnh Hoài An ôm lấy.
Không kịp nghĩ cái gì, âm thanh lạnh như băng của nam nhân đã vang lên: “Không muốn nhìn thấy tôi?”
Lâm Táo thiếu chút nữa liền gật đầu, cũng may cô không có ngốc như vậy, vội lắc đầu: “Không phải….”
Mạnh Hoài An ánh mắt nguy hiểm: “Vậy tại sao phải nói dối?”
Đối diện với ánh mắt như nhìn thấu lòng người của hắn, Lâm Táo không dám nói dối nữa, chỉ phải nhắm chặt mắt lại, thành thật trả lời: “Tôi, tôi sợ eo đau, ngày mai tôi, tôi còn có khóa vũ đạo, khóa thể hình.”
Mạnh Hoài An:….
Tuy rằng có chút ngoài dự đoán, nhưng nhìn khuôn mặt hồng hồng của cô gái nhỏ, lực chú ý của Mạnh Hoài An nháy mắt bị rời đi.
Lâm Táo cũng cảm giác được hắn khác thường.
Cô ngơ ngác nhìn về phía Mạnh hoài An.
Hắn trực tiếp bế cô lên hướng phòng ngủ đi đến, hai phòng ngủ cách nhau rất gần.
Mạnh Hoài An đứng giữa 2 cánh cửa, thanh âm trầm thấp: “Cái nào của em?”
Tầm mắt Lâm Táo theo bản năng nhìn về phía phòng mình.
Mạnh Hoài An một chân đá văng cửa phòng ngủ, đi nhanh vào, khóa trái.
Một giờ sau, Lâm Táo phế rồi.
Cả người vô lực nằm trên giường, mắt to ướt dầm dề mà nhìn đền treo trên trần nhà.
Mạnh Hoài An dựa vào đầu giường