Mạnh Hoài An đã biết trước khi hỏi ra vấn đề này thì Hạ Cẩm Niên nhất định sẽ cười nhạo hắn, cho nên hắn chỉ không biểu tình gì mà chuyển chuyển ly rượu trong tay, phảng phất nam nhân đang cười ha ha bên cạnh cùng hắn không có quan hệ.
Năm phút sau, Hạ Cẩm Niên rốt cuộc cười đủ rồi.
Xoa xoa cơ mặt đau nhức vì cười, Hạ Cẩm Niên ngồi vào bên cạnh Mạnh Hoài An, nghiêng đầu nhìn hắn.
Mạnh Hoài An nhàn nhạt liếc hắn một cái.
Hạ Cẩm Niên chế nhạo hỏi: “Như thế nào, gặp được chân mệnh thiên nữ?”
Hạ Cẩm Niên cảm thấy chỉ có người như thế mới có thể làm cho loại nam nhân như Mạnh Hoài An vì tình mà khổ sở.
Mạnh Hoài An châm chọc cười: “Không phải.”
Lâm Táo không có bằng cấp cao, nói năng cũng không có tu dưỡng, nếu không phải ngày đó hắn nhìn thấy cô đang quay phim, đổi lại là lần gặp gỡ khác Mạnh Hoài An tuyệt đối không nhìn cô thêm một lần.
Hắn không nói kĩ, Hạ Cẩm Niên một lần nữa kêu thêm 2 ly rượu, sau đó hỏi Mạnh Hoài An: “Nói cho tôi, cô ấy làm gì, 2 người như thế nào nhận thức, quen biết bao lâu?”
Mạnh Hoài An nhíu mày: “Cậu trả lời vấn đề của tôi là được.”
Hạ Cẩm Niên sửng sốt: “Cậu vừa mới hỏi tôi cái gì? Lặp lại lần nữa, vừa cười nhiều quá, quên mất rồi.”
Mạnh Hoài An mím môi.
Hạ Cẩm Niên vỗ vỗ vai hắn, không giỡn nữa, nghiêm túc suy tư một lát, nhìn bạn tốt hỏi: “Cô ấy có phương thức liên lạc với cậu không?”
Mạnh Hoài An gật đầu.
Hạ Cẩm Niên: “Trước khi ngủ với cậu, cô ấy có chủ động liên hệ không?”
Mạnh Hoài An đen mặt.
Hạ Cẩm Niên liền biết đáp án, tiếp tục hỏi: “Cô ấy biết thân phận của cậu?”
Mạnh Hoài An: “Ừ.”
Hạ Cẩm Niên: “Gia cảnh như thế nào?”
Mạnh Hoài An: “Nghèo.”
Hạ Cẩm Niên ngoài ý muốn nhíu mày, nhịn không được hỏi thăm: “Nữ nhân như vậy, cậu quen như thế nào?”
Mạnh Hoài An không muốn nhớ lại, buông ly rượu xuống định ra về.
Hạ Cẩm Niên bắt lấy cánh tay của hắn, giữ người lại, đau đầu nói: “Cậu không chịu nói cho tôi quá trình, tôi như thế nào giúp cậu?”
Mạnh Hoài An cự tuyệt trả lời.
Hạ Cẩm Niên vò vò đầu, từ bỏ phân tích nữ nhân thần bí đã hại bạn tốt, vỗ vỗ vai
Mạnh Hoài An nói: “Như vậy, chúng ta liền mặc kệ cô ấy nghĩ như thế nào, cậu nói thật lòng cho tôi, cậu vẫn muốn ngủ với cô ấy?”
Mạnh Hoài An không nói lời nào.
Nhưng Hạ Cẩm Niên minh bạch, cười nói: “Kỳ thật việc này rất đơn giản, cô ấy không liên lạc với cậu vậy thì cậu chủ động, tôi nói với cậu, nữ nhân là phải dỗ dành, đặc biệt là nữ nhân không giống người thường này, cô ấy thanh cao lãnh đạm chướng mắt cậu, chỉ muốn có quan hệ bạn giường, cậu liền gãi đúng chỗ ngứa, dùng phương thức cô ấy thích để theo đuổi, chờ cô ấy càng ngày càng có thói quen ỷ lại cậu, cậu liền có thể không quan tâm, đến lúc đó phong thủy luân chuyển, liền biến thành cô ấy tìm mọi cách để thu hút sự chú ý của cậu.”
Mạnh Hoài An rũ mắt.
Thanh cao lãnh đạm, Lâm Táo là người như vậy sao?
Nghĩ đến hình ảnh Lâm Táo thống khoái ăn lẩu, hay lúc cô yêu kiều trong lòng hắn, Mạnh Hoài An nghiêm trọng hoài nghi biện pháp của Hạ Cẩm Niên căn bản không thích hợp với Lâm Táo.
Đến nỗi gãi đúng chỗ ngứa.
Lâm Táo thích đóng phim, nhưng yêu cầu đầu tiên của cô là không cho phép hắn can thiệp vào công việc của cô.
Trừ bỏ đóng phim, Lâm Táo còn thích cái gì?
Mạnh Hoài An không biết.
Từ từ, cô hình như thích ăn lẩu, xem phim…
Mạnh Hoài An lập tức nhớ lại bộ phim đêm đó xem dở.
Hai ngày sau, Mạnh Hoài An quay về thành phố S.
Trước khi lên máy bay, hắn gửi cho Lâm Táo một tin nhắn: Lần trước bộ phim kia còn chưa xem xong, giữa trưa đến biệt thự của tôi.
Lâm Táo nhận được tin nhắn:…..
Cô biết ngay mà, tuyệt đối không thể mời Hàn Luật ăn cơm, vừa mời hắn là Mạnh Hoài An liền ngoi lên tìm cảm giác tồn tại!
Lần trước nói dối bị người ta giáp mặt vạch trần, Lâm Táo không dám lại nói dối, cô chỉ có thể cùng Mạnh Hoài An thương lượng: “Tôi 11 mới xong việc, buổi chiều còn phải quay lại công ty để họp, có thể đổi thành buổi tối sao?"
Mạnh Hoài An ngồi trên ghế máy bay mới nhận được tin nhắn của cô.
Nữ nhân này rốt cuộc có ý tứ gì? Nếu nói Lâm Táo không thích hắn, hắn mời cô liền lập tức đáp ứng, nhưng nếu nói cô thích, lại có thể một tháng cũng không nhắn tin cho hắn.
Mạnh Hoài An nhắn lại: “Có thể, giữa trưa tôi ở Hoàn Vũ, cùng nhau ăn bữa cơm nhé!”
Lâm táo nhẹ nhàng thở ra, thật sợ Mạnh Hoài An kiên trì buổi trưa bảo cô đến biệt thự, lặp đi lặp lại quá phí thời gian, hơn nữa chỉ cần đi biệt thự, Mạnh Hoài An khẳng định sẽ ngủ cô.
Hiện tại đổi thành ăn trưa ở công ty, an toàn hơn nhiều.
“Chị họ, Mạnh Hoài An về rồi, kêu em buổi trưa ăn cơm với hắn”
Lâm Táo đem tin dữ này nói cho Tần Lộ.
Tần Lộ: “Đi đâu ăn?”
Lâm Táo không xác định lắm: “Hắn nói ở công ty, cao ốc Hoàn Vũ có nhà ăn sao?”
Tần Lộ: “Có a, em hỏi hắn một chút xem có thể mang theo người nhà không?”
Lâm Táo a một tiếng, cầm lấy di động, kết quả khi cô đang gõ chữ, Tần Lộ liền cười đè tay cô lại: “Chị đùa em thôi, em như thế nào ngốc như vậy, làm gì có nam nhân nào sẽ cao hứng khi mình đi hẹn hò với bạn gái mà đối phương lại mang theo người nhà? Em đi ăn đi, chị ở nhà tùy tiện ăn gì đó là được.”
Lâm Táo có chút thất vọng, cô còn nghĩ chị họ sẽ đi cùng cô.
11 giờ, Lâm Táo đúng giờ nhận được điện thoại của Hàn Luật, hắn đã ở dưới tầng chờ cô.
Nghĩ đến chiếc ô tô vô cùng khiến người khác chú ý kia, Lâm Táo vội vàng cự tuyệt: “Tôi đi bộ thôi, nhiều lắm mười phút liền đến.”
Hàn Luật cường điệu: “Ông chủ phái tôi đến đón cô.”
Lâm Táo: “Hắn có bảo anh lái xe không?”
Hàn Luật: ….
Lâm Táo kiên quyết không chịu lên xe, vạn nhất bị nghệ sĩ hoặc nhân viên trong công ty thấy, cô có trăm cái miệng cũng không nói rõ.
Cho nên, đi ra khỏi công ty, rõ ràng đã nhìn thấy ô tô của Hàn Luật, Lâm Táo vẫn lựa chọn tự mình đi bộ.
Hàn Luật đành phải đem tình huống thông báo cho ông chủ: “Lâm tiểu thư kiên trì đi bộ, đại khái 15 phút sau sẽ đến.”
Mạnh Hoài An không vội 15 phút này.
Rất nhanh liền đến Hoàn Vũ, trong đại sảnh người đến người đi, mắt thấy Hàn Luật hướng cô đi tới, Lâm Táo kịp thời gọi điện cho hắn: “Anh đừng đến gần tôi quá, nói cho tôi biết vị trí nhà ăn là được rồi, tôi tự mình đi qua.”
Hàn Luật thật phục nữ nhân này: “Ông chủ ở phòng riêng, tôi đưa Lâm tiểu thư đi thang máy riêng của ông chủ.”
Lâm Táo: ….
Hàn Luật sợ cô dong dài: “Đi theo tôi.”
Nói xong, hắn trước tiên cúp điện thoại.
Lâm Táo ngẩng đầu, thấy hắn hướng thang máy bên kia đi đến.
Lâm Táo bảo trì khoảng cách 10 mét đằng sau, ra vẻ như không quen biết hắn.
Hoàn Vũ cao ốc có hơn một trăm bộ thang máy, Lâm Táo đi theo Hàn Luật một lúc, mới đến trước thang máy riêng của Mạnh Hoài An.
Nơi này có vị trí riêng, đảm bảo không bị người khác phát hiện.
Lâm Táo lại lần nữa cảm nhận được tiền tài quyền thế của đỉnh cấp hào môn.
Nhưng lần này cô không hâm mộ, bởi vì cô dù có trở thành đại minh tinh cũng không có khả năng được như vậy, cho nên dứt khoát không nghĩ xa.
Vào thang máy, Lâm Táo thấy Hàn Luật ấn số tầng: “111”.
Lâm Táo nhớ tới lần đầu cô đến đây với chị họ, đại sảnh ngắm cảnh ở tầng 116, nói cách khác,