“Em tự hỏi chính mình đi! Trừ bỏ có tiền, hắn có chỗ nào tốt hơn so với tôi!”
Nghe được thanh âm chất vấn của nam nhân như phát ra từ linh hồn, mặt Mạnh Hoài An lền đen lại.
Ngay khi hắn cho rằng có người theo đuổi Lâm Táo to gan lớn mật đến nỗi dám chạy đến biệt thự mắng hắn, Mạnh Hoài An liền thấy được màn hình TV.
Nguyên lai là phim truyền hình.
Nhưng như vậy cũng không thay đổi cái gì, Mạnh Hoài An vẫn như cũ khó chịu.
Đây là cái lời kịch gì? Hơn nữa nhiều phim truyền hình như vậy, Lâm Táo cố tình chỉ xem cái phim thần tượng này, thật sự không phải là cảnh tỉnh hắn sao?
Lâm Táo vẫn đang chìm đắm trong phim truyền hình, căn bản không chú ý bọn họ, thẳng đến lúc cửa chính truyền đến tiếng cười ha ha.
Lâm Táo hoảng sợ, quay đầu liền thấy Mạnh Hoài An sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh băng mà nhìn chằm chằm cô, bên cạnh hắn là một nam nhân mặc âu phục trắng đang một tay ôm bụng cười tay còn lại chống trên tường, cười đến có chút khoa trương.
Phản ứng lại biết Mạnh Hoài An tức giận cái gì, Lâm Táo xấu hổ cực kì.
Cô thật sự không phải cố ý, cô lại không biết kịch bản của bộ phim, như thế nào biết trước được tiết mục của nam phụ là như này, càng không biết Mạnh Hoài An với Hạ Cẩm Niên sớm không về muộn không về, cố tình lại ở ngay lúc này về.
Lâm Táo vội vàng tắt TV.
“Anh, các anh đã về.
” Cô co quắp dứng lên.
Nhìn đến khuôn mặt của cô, Hạ Cẩm Niên dần dần dừng lại cười, híp mắt, ngoài ý muốn mà đánh giá Lâm Táo.
Lâm Táo lập tức nhớ đến lúc chị họ phổ cập kiến thức về tiêu chuẩn chọn bạn gái của Hạ Cẩm Niên.
Cô không tự nhiên mà nhìn ra chỗ khác.
Cô gái nhỏ mới 20 tuổi, mặc một cái váy trắng dài thuần khiết, vì cô còn trẻ nên khuôn mặt càng thêm thanh thuần, hơn nữa phản ứng ngây ngô của cô cũng rất hiếm thấy trong vòng mấy thiên kim hào môn, Hạ Cẩm Niên không thể không kinh ngạc.
Nơi này làm gì có nữ thần như hắn vẫn nghĩ, cô gái này giống như con riêng của nữ thần thì đúng hơn, từ nhỏ được nuôi dưỡng ở gia đình bình dân ấm áp, một hôm được nữ thần cao quý ưu nhã mang về bên cạnh, hôm nay là lần đầu tiên cô công khai thân phận đứng trước người ngoài.
Hạ Cẩm Niên cảm thấy Lâm Táo thật sự rất xinh đẹp, nhưng hắn càng nguyện ý xem Lâm Táo như em gái mà che chở.
Thu hồi tầm mắt, Hạ Cẩm Niên chế nhạo mà vỗ vỗ vai Mạnh Hoai An: “Không nghĩ tới, hóa ra cậu thích cô gái nhỏ như này.
”
Mạnh Hoài An lạnh lùng hất tay hắn ra: “Tôi đi thay quần áo.
”
Nói xong, hắn hướng trên lầu đi tới.
Hạ Cẩm Niên chỉ là tùy tiện nói nói, trên đời này không có nữ nhân nào mà hắn không trị được, đừng nói chỉ là một cô gái nhỏ, dù là Mạnh Hoài An thật sự tìm được một nữ thần hoàn mĩ, Hạ Cẩm Niên cũng có thể dỗ đối phương đến tâm hoa nộ phóng, di tình biệt luyến….
đừng cái sau thì không tính, thê tử của bằng hữu không thể động!
“Thật là, tôi liền biết gia hỏa này dù có bạn gái cũng sẽ không đổi được cái tính xấu này mà.
” Hạ Cẩm Niên một bên quang minh chính đại mà nói xấu Mạnh Hoài An, một bên hướng Lâm Táo vươn tay: “Lâm Tảo đúng không, tôi là Hạ Cẩm Niên, bạn từ nhỏ của Mạnh Hoài An.
”
(Lâm Táo vs Lâm Tảo phát âm gần giống nhau)
Nam nhân một thân tây trang màu trắng, khuôn mặt tuấn mĩ, tươi cười trong sáng, giơ tay nhấc chân tràn ngập phong độ thân sĩ, lại không làm cho người khác có cảm giác quá xa cách, phảng phất hắn như là anh trai nhà bên, cũng có thể là bạn cùng lớp học, hoặc là đồng nghiệp tốt ở công ty.
Dù sao Lâm Táo cũng cảm thấy, đối mật với Hạ Cẩm Niên, cô so với trước mặt Mạnh Hoài An thì thả lỏng hơn nhiều.
Mạnh Hoài An người kia, dù cùng nằm trên một cái giường, cô vẫn cảm thấy hắn luôn cao cao tại thượng mà nhìn xuống.
“Xin chào.
” Lâm Táo lễ phép mà cùng hắn bắt tay.
Kết quả tay 2 người còn chưa chạm nhau, Hạ Cẩm Niên đột nhiên thu tay về.
Lâm Táo sửng sốt.
Hạ Cẩm Niên hướng trên tầng chỉ chỉ.
Lâm Táo ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy bóng lưng Mạnh Hoài An rời đi.
Hạ Cẩm Niên nhỏ giọng giải thích: “Cô không nhìn thấy, ánh mắt hắn nhìn tôi lúc nãy, quả thực như muốn từ trên lầu nhảy xuống đè chết tôi, thật là thời đại nào rồi, đến bạn gái cùng bạn tốt bắt tay cũng không cho phép.
”
Lâm Táo bị ngữ khí của hắn chọc cười.
“Tới, tới, tới, chúng ta ngồi ở đây.
” Không khí hòa hoãn, Hạ Cẩm Niên chỉ chỉ sô pha.
Trên bàn có 2 đĩa trái cây nhỏ do dì Lê chuẩn bị, Hạ Cẩm Niên đưa cho Lâm Táo 1 đĩa, hắn tự mình cầm rổ còn lại dựa vào sô pha: “Ăn đi, sau này chúng ta chính là người một nhà, đừng khách khí.
”
Tư thế ăn hoa quả của hắn, khiến Lâm Táo nghĩ tới em họ ở quê nhà.
Cô từ trong đĩa trái cây lấy ra một quả dâu.
Nhìn khuôn mặt sạch sẽ của cô không có bất luận vết hóa trang gì, Hạ Cẩm Niên tò mò: “Cô đã học đại học?”
Kỳ thật hắn rất muốn hỏi Lâm Táo đã tốt nghiệp cao trung chưa, nhưng Hạ Cẩm Niên cảm thấy Mạnh Hoài An còn không đến mức cầm thú như vậy đi.
Hỏi đến việc học hành Lâm Táo liền có chút xấu hổ, nhỏ giọng nói: “Thành tích của tôi không tốt, không thi đậu đại học.
”
Hạ Cẩm Niên: ….
Trên đường tới biệt thự, hắn lải nhải một lúc mới biết được tên của Lâm Táo, mặt khác cái gì Mạnh Hoài An cũng không chịu nói.
Hạ Cẩm niên còn truy vấn là Táo hay Tảo, Mạnh Hoài A vẫn là không nói, Hạ Cẩm Niên đoán mò, hỏi có phải là Tảo hay không, Mạnh Hoài An dừng một lát mới nhàn nhạt ừ một tiếng, Hạ Cẩm Niên liền tìm kiếm ngay tên Lâm Tảo.
Kết quả người tên Lâm Tảo quá nhiều, xe chạy đến biệt thự, Mạnh Hoài An cũng không có tìm được nữ thần hoàn hảo như Hạ Cẩm Niên vân nghĩ.
Hiện giờ biết được Lâm Táo cư nhiên đến đại học cũng chưa học, vậy 2 người kia như thế nào nhận thúc nhau?
Hạ Cẩm Niên vẫn muốn hỏi, bỗng nhiên nhớ tới một ít kịch bản tổng tài thường thấy, ví dụ như nữ chính nghèo khó vì thân nhân bệnh nặng không có tiền chữa bệnh mà không thể không đi quán bar, ktv làm thêm, trong lúc bị người khinh dễ ngẫu nhiên gặp được nam chính nhiều tiền, trực tiếp trở thành tình nhân của nam chính, rồi sau đó mang thai bỏ trốn….
Nghĩ đến đây, Hạ Cẩm Niên trộm nhìn bụng của Lâm Táo.
Có lẽ, hẳn là chưa có mang thai đi, đương nhiên cũng có thể là do tháng quá ít.
Nghĩ đến Lâm Táo sau khi tốt nghệp cao trung liền trải qua cuôc sống thê thảm, Hạ Cẩm Niên liền không tính hỏi cô nhận thức Mạnh Hoài An như thế nào nữa.
Trong lúc nhất thời không tìm thấy đề tài nói chuyện, Hạ Cẩm Niên sờ sờ cái mũi, cười hỏi: “Lão Mạnh có nhắc tới tôi với cô không?”
Lâm Táo lắc đầu.
Hạ Cẩm Niên liền biết, hắn tiếp tục hỏi: “Vậy cô trước đây có nghe đến tôi không? Nói thật, mức độ nổi tiếng của tôi còn cao hơn lão Mạnh đấy.
”
Lâm Táo chớp chớp mắt, nói thật: “Tôi từng nghe chị họ nói về anh.
”
Hạ Cẩm Niên hứng thú hỏi: “Cô ấy nói như thế nào?”
Lâm Táo nhanh chóng nói ra mấy từ mấu chốt: “Chị ấy nói anh lớn lên rất tuấn tú, cũng