Hiện tại xóa hắn cũng không còn kịp rồi, Lâm Táo đành phải trả lời Hạ Cẩm Niên: Còn không có, Hạ tiên sinh có chuyện gì sao?
Hạ Cẩm Niên: Ha ha, gọi tên tôi là được, Hạ tiên sinh khách khí quá.
Lâm Táo nghĩ thầm, cô còn lâu mới gọi.
Cô gửi một biểu tình mỉm cười bình thường qua.
Hạ Cẩm Niên làm bộ nói chuyện phiếm: nghe nói phim mới của cô đã đóng máy? Thế nào, lão Mạnh chưa nói mang cô đi đâu chơi à?
Lâm Táo: Chúng tôi đã chia tay.
Hạ Cẩm Niên: A, vì cái gì? Lão Mạnh khinh dễ cô?
Lâm Táo nhíu mày, cô thật sự không muốn nói chuyện phiếm với anh em tốt của bạn trai cũ a.
Lâm Táo: không có, chúng tôi chia tay hòa bình, cái kia, anh có chuyện gì sao, không có thì tôi ngủ trước đây.
Hạ Cẩm Niên cảm nhận được sự lãnh đạm của cô gái nhỏ.
Hắn rất thức thời: Không có việc gì, không có việc gì, cô đi ngủ đi, tuy rằng cô với lão Mạnh chia tay, nhưng chúng ta vẫn làm bạn bè được, đúng không?
Lâm Táo nghĩ nghĩ rồi trả lời: Tôi cảm thấy không quá thích hợp cho lắm, hy vọng Hạ tiên sinh thông cảm.
Không biết vì cái gì, đều là kẻ có tiền, với Mạnh Hoài An cô đã ngủ qua rồi, Lâm Táo vẫn như cũ sợ hắn, nhưng đối với Hạ Cẩm Niên, Lâm Táo hoàn toàn không cảm thấy sẽ bởi vì cô cự tuyệt làm bạn bè với hắn mà trả thù cô.
Hạ Cẩm Niên vừa thấy Lâm Táo trả lời lại, liền biết cô thật sự bị tổn thương.
Nhất định là cái tính tình tự cao tự đại kia của Mạnh Hoài An, ngay lúc bị dư luận cười nhạo lại đề nghị chia tay, Lâm Táo trừ phi là ngốc tử, mới nghĩ tiếp tục làm bạn bè với hắn.
Hạ Cẩm Niên: Hiểu, hiểu, tôi đây không quấy rầy Lâm tiểu thư nữa, chúc cô về sau công việc thuận lợi, sớm ngày thành danh!
Lâm Táo: cảm ơn, tôi đây xóa bỏ kết bạn nhé?
Hạ Cẩm Niên yên lặng thắp cho anh em tốt của mình một nén nhang, sau đó mới gửi lại một gift “có duyên gặp lại”.
Lâm Táo cười cười, hủy kết bạn.
Bộ phim hoa sen tinh lần này sẽ dự đoán là sẽ đại bạo, nếu không phải đạo diễn kiên trì phải dùng người mới, thì mấy tiểu hoa lớn lớn bé bé đã sớm tranh giành đến đầu rơi máy chảy rồi.
Dù vậy, mấy nghệ sĩ lớn cũng hi vọng người mới của công ty mình lấy được cơ hội tốt lần này.
Vì đạt được mục đích, nghệ sĩ công ty có thủ đoạn dùng thủ đoạn, có tiền ra tiền, có nhân mạch dùng nhân mạch.
Tổng cộng có 6 vị giám khảo, ngoại trừ Phó Đình góp cho đủ số, mấy vị giám khảo khác đều có tư cách để đề cử, cuối cùng từ năm người được đề cử chọn ra 1 người duy nhất.
Hoa ca cũng có quan hệ, nhưng hắn cũng không cảm thấy Lâm Táo có khả năng lấy được dự án lớn lần này, cho nên hắn cho LâmTáo đến thử kính chỉ để rèn luyện lấy thêm kinh nghiệm mà thôi, còn lại Hoa ca cũng không làm gì nữa.
hơn nữa, lần thử vai này cạnh tranh rất mạnh, Hoa ca dù có vận dung quan hệ, cũng chưa chắc đã làm được gì, trừ phi Trần Hoành An nguyện ý đầu tư một số tiền lớn cho đoàn phim.
Năm vị giám khảo, lấy Liêu đạo diễn làm chủ, một phiếu của hắn tương đương với 2 phiếu của người khác.
Thời điểm mở họp, bốn vị giảm khảo khác phân biệt đưa ra lý do chọn người được đề cử, ngoài ý muốn chính là, có 2 nữ diễn viên mỗi người đều được 2 phiếu.
Liêu đạo yên lặng lắng nghe bọn họ.
Không thể phủ nhận, 2 nữ diễn viên này hình tượng khí chất hay kĩ thuật diễn trong số những người đến thử vai là nổi bật nhất, cũng là người mà Liêu đạo đánh giá trọng điểm, nhưng Liêu đạo là đạo diễn, trừ bỏ ngoại hình cùng kĩ thuật diễn, hắn đồng dạng cũng để ý đến trình độ chuyên nghiệp của diễn viên.
“Lão Liêu, ông đề cử ai?” Nhà làm phim tò mò hỏi.
Liêu đạo cười cười, cắm USB vào máy, mà hình lớn phía trước xuất hiện ảnh chụp của một cô gái.
4 nhà làm phim không hẹn cùng nhìn lại, không ai đề cử cô gái này, nhưng bọn họ có ấn tượng rất rõ với lúc thử vai của cô, đặc biệt là câu kia của Lâm Táo “Chị họ đã đi mua cơm cho tôi.”
Liêu đạo hỏi trước: “Lâm Táo, bao gồm 4 diễn viên mà các ông đề cử, tôi nói ngoại hình, kỹ thuật diễn của các cô ấy đều là cùng một trình độ, các ông không có ý kiến gì chứ?”
Bốn người nhìn nhau, gật đầu.
Liêu đạo bắt đầu giải thích lý do hắn đề cử Lâm Táo: “Ngày hôm qua tôi đã chọn ra 9 diễn viên có khả năng cao nhất, trong đó bao gồm Lâm Táo và mấy người mà các ông đề cử.
Chín diễn viên này đều đã từng đóng một, hai bộ phim rồi, nhưng chỉ có Lâm Táo là từng diễn phim kháng chiến, trong đó bao gồm rất nhiều động tác có tính thử thách lớn.”
Nói tới đây, Liêu đạo di chuyển con chuột, trên màn hình liền hiện ra 2 video.
Liêu đạo trước tiên mở vieo thứ nhất, bên trong là video Lâm Táo luyện tập động tác cho phim do đoàn phim đăng lên.
Cùng với kĩ thuật hậu kì bây giờ bất đồng, Lâm Táo trong phim là đánh thật, trong chốc lát phải nhảy hồ lúc lại phải chèo thuyền, lúc đánh một mình lúc đánh cùng người khác.
Cô gái nhỏ linh động như nước, ánh mắt thanh triệt luôn hiện lên vẻ kiên định.
Sau đó, Liêu đạo mở ra video đại V chê bai Lâm Táo trên mạng, sau đó đoàn phim đã đăng video hậu trường cảnh quay đó.
Động tác của Lâm Táo lưu loát xinh đẹp, phảng phất như một cao thủ biết võ công, nhưng mà tổng hợp lại, mỗi cảnh quay của Lâm Táo đều vô cùng chật vật, có một cảnh cùng diễn viên đối thủ so chiều, nam diễn viên không đánh chuẩn, một chân đá trúng đùi Lâm Táo, trực tiếp đem Lâm Táo đánh ngã, đầu đập xuống đất.
Mấy vị giám khảo đều cảm thấy đau thay cho cô, nhưng Lâm Táo lại lập tức đứng lên, một bên cười nói không có việc gì, một bên lại làm lại tư thế đánh nhau vừa nãy.
Còn có một cảnh quay trên thuyền, Lâm Táo vinh quang rơi vào trong hồ nước 9 lần.
Nhưng cho dù có khổ cực như thế nào, Lâm Táo vẫn luôn cười, hơn nữa là nụ cười chân thật, không phải là cái loại mà trong lòng rõ ràng rất mệt nhưng vì ngại mình là người mới mà không dám tự cao tức giận.
Hai video chiếu xong, Liêu đạo bình tĩnh tổng kết nói: “Tôi thích diễn viên như thế này.”
4 vị giám khảo đều trầm mặc.
Đầu tiên, theo quy tắc, nếu người mà mấy giám khảo đề cử xuất hiện số phiếu bằng nhau, Liêu đạo liền có thể thêm một phiếu thành 3 phiếu.
Hiện tại 3 người được chọn đều có 2 phiếu, vậy Liêu đạo chọn ai thì chính là người đó.
Thứ hai, Liêu đạo đã nói lý do ông thích Lâm Táo, bọn họ không có lý do gì để từ chối.
Mười phút sau, Liêu đạo tự mình gọi điện thoại cho Lâm Táo.
Lâm Táo lúc này đang nằm trên giường.
Cô đã sớm tỉnh dậy, hoặc là nói, tối hôm qua cô căn bản không thể nào ngủ được, trong đầu đều là hoa sen tinh, là thù lao 2500 vạn tệ, là nam thần đã thích từ hồi sơ trung bây giờ