Mạnh Hoài An mời Lâm Táo ăn cơm có thể so với tin dữ, nháy mắt dập tắt kích động của cô khi kí hợp đồng.
Tần Lộ thật ra rất kích động, nhưng nhìn em họ như trái cà tím héo, Tần Lộ cũng không dám nói gì.
Hai người một đường im lặng trở về phòng trọ.
Đồng hồ treo trên tường, thời gian 5h20 chiều.
Khoảng cách Hàn Luật đến còn chưa đầy 40 phút.
Lâm Táo nghĩ tới cuộc nói chuyện không lâu trước đây.
Hàn Luật: "Lâm tiểu thư, tôi 6h sẽ đến đón ngài, ngài có thuận tiện không?"
Có lẽ nhìn Hàn Luật là người tương đối dễ nói chuyện, Lâm Táo thử hỏi: "Tôi có thể không đi sao?"
Đầu bên kia an tĩnh vài giây, ngay sau đó vang lên thanh âm ôn hòa: "Sáng mai Mạnh tiên sinh sẽ quay lại thành phố S, nếu tối nay không gặp được Lâm tiểu thư, Mạnh tiên sinh nhất định không cao hứng."
Mạnh tiên sinh không vui....!
Chỉ cần nghĩ đến khuôn mặt lạnh như băng của Mạnh Hoài An, Lâm Táo không dám cự tuyệt nữa "Được, được tôi đi..."
"Chị họ, em nên làm cái gì?" Lâm Táo tuyệt vọng nhìn về phía Tần Lộ xin giúp đỡ.
Tần Lộ cười như không cười nhìn cô: "Nếu không muốn đi vậy đừng đi."
Lâm Táo khóc đến nơi: "Em sợ hắn trả thù."
Tần Lộ buông tay: "Vậy đi thôi."
Lâm Táo muốn khóc, ăn cơm thì không sao, cô sợ ăn cơm xong rồi còn muốn...!
Tần Lộ thở dài, thu hồi vui đùa, cô nghiêm túc nói: "Em họ, chị không biết giúp em như thế nào, việc này nếu xảy ra với chị.
Mạnh Hoài An hướng chị vẫy tay, chị liền lập tức nhào qua, bởi vì so với làm nữ nhân của hắn so với việc đóng phim cực khổ thì sướng hơn nhiều, ngày nào đó nếu chị muốn đóng phim, hắn cũng có thể đưa chị một đống kịch bản."
Lâm Táo cúi đầu.
Ngay khi cho rằng Tần Lộ đã nói xong, Tần Lộ bỗng nhiên đi tới, cười cười chọc cái mũi của Lâm Táo: "Nhưng chị biết em không thích, cho nên, nếu thật sự không nghĩ đi, cùng lắm chúng ta về quê bán bánh bao, em xinh đẹp như vậy, sinh ý của tiệm chúng ta nhất định sẽ rất tốt."
Lâm Táo:.....!
"Em muốn đóng phim" Cô nhỏ giọng nói, trừ bỏ đóng phim kiếm tiền nhiều hơn so với bán bánh bao, Lâm Táo cũng thật sự yêu thích công việc này.
Đáy mắt Tần Lộ hiện lên ý cười, ngoài miệng lại tỏ ra khó xử: "Vậy không thể đắc tội Mạnh Hoài An, vạn nhất hắn lòng dạ hẹp hòi, em dám cự tuyệt hắn, liền tính bây giờ có cái gì, hắn cũng có thể cho người lấy lại." Không phải cô nói chuyện giật gân, loại sự tình này ở giới giải trí chỗ nào cũng có.
Lâm Táo hiểu được,Mạnh Hoài An háo sắc cũng đã nói lên vấn đề, vậy lòng dạ hắn có thể có bao nhiêu rộng lớn?
Thôi, đi thì đi, liền tùy cơ ứng biến giống lần trước vậy.
6h kém, Tần Lộ đứng trước cửa sổ thấy chiếc ô tô quen thuộc dừng dưới lầu.
Cô quay đầu nhìn về phía sô pha.
Lâm Táo vô cùng khẩn trương, cái váy lần trước của cô đã giặt sạch sẽ nhưng nhất định không thể mặc lại, Tần Lộ liền giúp cô phối hợp một áo ren màu trắng cùng chân váy sắc xanh.
Kỳ thật nhan sắc Lâm Táo thiên hướng kiều diễm, nhưng cô gái nhỏ vừa mới thi đại học xong, liền thích phong cách tươi sáng, Tần Lộ gợi ý những bộ trang phục gợi cảm nhưng cô nhất quyết không chịu.
Vốn dĩ tuổi còn nhỏ, mặc bộ váy này, Lâm Táo lại càng giống một cô bé học sinh.
Tần Lộ bỗng nhiên kinh hãi, chẳng lẽ Mạnh Hoài An thích chính là kiểu này....!
Ngừng lại, không thể nghĩ tiếp, nghĩ tiếp cô liền không thể để em họ đi một mình.
"Tới rồi." Tần Lộ nhắc nhở Lâm Táo.
Lâm Táo nhìn cửa sổ, không xác định hỏi: "em đi xuống?"
Tần Lộ lắc đầu: "Gấp cái gì, chờ hắn gọi điện thoại tới!"
Lâm Táo một lần nữa ổn định.
Tần Lộ tiếp tục nhìn chằm chằm dưới lầu, thấy Hàn Luật một thân tây trang xuống xe, một tay xách theo hai hộp quà.
Tần Lộ cắn ngón tay, nhìn một cái, Mạnh Hoài An lại chuẩn bị lễ vật cho em họ, ông trời vì sao bất công như thế, có người mong muốn cơ hội này nhưng lại cố tình không chiếm được, người nghĩ muốn trốn lại trốn không được.
Tần Lộ thật hâm mộ a.
6h đúng, đi động Lâm Táo vang lên, cô vẫn đang ngồi ở sô pha nên không biết Hàn Luật đã xuống xe, nhận được điện thoại còn tưởng rằng Hàn Luật nhắc nhở mình xuống lầu: "Anh tới rồi sao?"
Hàn Luật: "Đúng vậy, tôi..."
Lâm Táo: "Tôi lập tức đi xuống, anh chờ một lát."
Hàn Luật còn nghĩ giải thích, điện thoại đã bị người ta cắt đứt.
Tần Lộ vì vô cùng ghen tị mà bảo trì trầm mặc không muốn nhắc nhở Lâm Táo.
Vì thế, Lâm Táo vừa mở cửa, nhìn đến Hàn Luật đứng bên ngoài, liền bị hắn dọa sợ, "Phanh" cửa đóng lại, cô liên tiếp lùi về sau ba bước.
Hàn Luật:....Hắn lớn lên đáng sợ như vậy sao?
Lâm Táo không phải sợ hắn, mà là đang căng thẳng, vốn dĩ cảm thấy lão đại Mạnh Hoài An giống xã hội đen, ở cửa đột nhiên xuất hiện một bóng người đen sì, cô có thể không sợ sao?
"Lâm tiểu thư, là tôi..." Hàn Luật rất lễ phép mà gõ cửa.
Lâm Táo ỷ lại nhìn Tần Lộ.
Tần Lộ bất đắc dĩ, ai bảo cô là chi họ cơ chứ?
Bước nhanh tới, Tần Lộ thoải mái mở cửa: "Ngại quá, tiểu Táo có chút nhát gan, không đoán được là anh sẽ lên tận đây."
Hàn Luật nghe ra được một chút thâm ý, tựa hồ nghi ngờ hắn sao biết được số phòng của 2 người.
Hàn Luật chỉ cười cười, đem hộp quà trong tay hướng Lâm Táo: "Đây là lễ phục Mạnh tiên sinh chuẩn bị cho ngài."
Lâm Táo:...!cô không muốn vòng cổ kim cương, liền đổi thành tặng lễ phục.
Cô ngốc ngốc, Hàn Luật nhìn đồng hồ, uyển chuyển nhắc nhở: "Mạnh tiên sinh sẽ kết thúc hội nghị lúc 7h."
Tần Lộ lập tức tiếp nhận hộp quà, đẩy Lâm Táo vào thay quần áo.
"Vì cái gì ă cơm còn phải chuẩn bị lễ phục?" Bị Tần Lộ đẩy vào, Lâm Táo có chút không cao hứng, Mạnh Hoài An coi thường quần áo bình dân của cô sao? Nếu là như thế, sao hắn không trực tiếp ghét bỏ người bình thường là cô đây.
Tần Lộ một bên suy đoán một bên mở hộp quà ra "Khả năng muốn mang em tham gia một yến hội nào đó đi, những trường hợp như vậy cần thiết phải mặc trang phục sang trọng."
Nói xong, cô lấy ra một chiếc váy dài trong hộp.
Lâm Táo nhìn váy trắng mỏng trước mặt mình, vô cùng chấn động, so với cái váy trắng hôm trước của cô đẹp hơn rất nhiều.
Cô kìm lòng không đậu mà vươn tay vuốt vuốt, lụa trắng nhẹ nhàng uyển chuyển mang theo cảm giác mát lạnh, vô cùng thoái mái..
Qúa đẹp...!
Lâm Táo chẫm rãi ngẩng đầu lên.
Tần Lộ nhìn cô: " Đẹp không? Đây thật sự mới là váy của tiên nữ." Cái váy trước của Lâm Táo chỉ là mô phỏng mà thôi.
Lâm Táo nhìn nhìn: "Qúa lộ đi"
Tần Lộ tức giận: "Lộ cái gì mà lộ, nếu Mạnh Hoài An thực sự muốn xem em, thì phải đưa mấy loại váy xẻ tà cao đến đây, đâu giống như cái váy này, phải đi giày cao gót thì tà váy mới không chạm đến đất."
Lâm Táo thành công bị chị họ thuyết phục.
Cô tâm tình phức tạp mà thay váy, thay xong, Lâm Táo đi đến trước gương, thấy ngực được đường viền hoa của váy che đến kín mít, vai sau cùng lưng cũng không bị lộ nhiều lắm, cuối cùng cũng tin tưởng Mạnh Hoài An tặng lễ phục cũng không có ý định xấu xa gì.
Đến nỗi khi mặc lên thì hiệu quả...!
Lâm Táo không tiếp tục nghĩ nhiều, cô sợ mình sẽ thật sự rơi vào viên đạn bọc đường