Editor + Beta: Basic Needs
Tay Thẩm Ngư bị Trì Triệt đặt ở trên thắt lưng, theo ý anh cô sờ soạng mấy lần múi bụng của anh; cô vừa định nói phương pháp này của mình giống như mấy tên dê xồm thì đã bị Trì Triệt hôn lấy.
Anh có chút nôn nóng giống như đã không nhịn được nữa nên nhẹ nhàng dùng sức đẩy ngã cô lên giường, dùng một tay lót đầu cô để tránh làm cho cô sợ hãi, không chờ cho Thẩm Ngư kịp phản ứng lại thì anh đã tiếp tục tấn công.
Một tay anh ôm eo cô làm cho cô càng dán chặt vào người mình, hôn cô từ môi lại di chuyển đến mặt sau đó lại hướng xuống cổ.
Không khí quanh mũi anh chỉ còn lại hương thơm của cơ thể cô; mùi hương nhàn nhạt len lỏi vào tâm trí anh, không ngừng lay dây thần kinh vốn đã mỏng manh vì dục vọng mãnh liệt.
Chưa nhìn kỹ làn da mềm mịn thì anh đã dùng đôi môi thay cho bàn tay để cảm thụ.
Thẩm Ngư quay đầu đi, cô có chút thở dốc nhưng điều này lại làm cho động tác của anh thuận tiện hơn, hơi thở của anh phả vào lỗ tai khiến cho vai cô rụt lại.
Anh sờ vào vòng eo của cô sau đó men theo vạt áo ngủ rộng thùng thình tiến vào. Lúc chạm đến một lớp vải nơi ngực, anh ngẩng đầu nhìn cô rồi mới ngồi dậy cởi xuống cái áo ngủ của Thẩm Ngư.
Thẩm Ngư nâng tay để anh dễ dàng cởi áo. Cô nhìn theo động tác của anh thì có chút ngượng ngùng nên quay đầu đi. Đợi một hồi lâu nhưng vẫn không cảm giác được động tĩnh gì từ anh, cô nhìn lại thì chỉ thấy anh đang nhìn cô không nhúc nhích.
Trì Triệt cúi đầu nhìn thân thể vì được bày ra trước mắt mình. Đường cong nơi duyên dáng ấy đã bị nội y xanh thẫm bao bọc một cách tròn trịa, cái bụng nhỏ thì phập phồng theo hô hấp của cô. Phảng phất như say đắm, phảng phất như người phàm không cẩn thận đã nhìn thấy dung mạo của Aphrodite nên bị dáng người kiều diễm đó mê hoặc.
Nhưng mà anh không phải là chàng Adonis mà cô cũng không phải là nữ thần Aphrodite [1]. Cô chỉ là người anh yêu.
“Sao thế? Có chỗ nào kỳ lạ sao?” Cô kéo một bên chăn để che lại thân thể của mình, cô đang lo lắng có phải nơi nào của mình không tốt hay không thì Trì Triệt đã ngăn cô lại.
“Không có, thật xinh đẹp, rất đẹp.” Anh hạ người, tỉ mỉ hôn lên thân thể xinh đẹp động lòng người mà anh có chút tôn sùng này: “Anh muốn nhìn nhiều hơn để có thể đem cảnh tượng hôm nay nhớ thật kỹ.”
Anh cởi bộ đồ lót trên người rồi dùng tay mình để cảm nhận đôi bồng đào non mềm ấy. Miệng anh hết hôn lại nhấm nháp rồi lại dùng đầu lưỡi khiêu khích làm cho nhũ hoa nhô cao. Trong lúc này bàn tay anh di chuyển xuống phía dưới rồi cởi bỏ quần lót của cô. Anh tách hai chân cô ra để dò tìm lối vào của dòng suối Thanh Trì giữa nơi đào nguyên đen nhánh.
Nước trong suối đã rịn ra, tuy ngón tay anh còn chưa tiến vào nhưng đã thấy được sự ẩm ướt và trơn trượt, hẳn là chứng cứ cho sự động tình của cô. Dục vọng nơi thân dưới của anh càng căng ra, thậm chí còn có chút tưng tức. Lúc này anh lại hôn dần dần xuống dưới, men theo bụng cô rồi đến bụng nhỏ nhưng vẫn chưa dừng lại.
Thẩm Ngư nâng đầu anh, cô muốn khép chân lại không cho anh tiến xuống nữa nhưng anh mặc kệ bởi vì sức cô