Nghe tiếng gọi dưới tầng, Trần Minh phút đầu còn chẳng thèm đoái hoài gì tới.
Anh gục đầu miệt mài với chiếc nhẫn bạc cầm trên tay, hạt kim cương màu tím hoa lan nhỏ nhắn tinh xảo, đáng lẽ nó sắp được nằm yên vị trên ngón tay áp út của Hinh Vũ rồi nhưng mà...tiếc nuối còn là gì?
"Hinh Vũ mất tích rồi!"
Biết tên lì lợm như anh sẽ chẳng chịu ra gặp, Lâm Gia Kiệt bèn nói thẳng ra vấn đề, suy cho cùng vấn đề bây giờ sắp trở thành chuyện lớn rồi.
Đêm hôm qua, trong lúc Lâm Gia Kiệt còn mải mê chơi đùa với Gia Quân và Y Tịch, Diệp Ngọc Y từ bên ngoài bước vào phòng với vẻ mặt vô cùng lo lắng.
Cách đó tầm 30 phút kém, Hinh Vũ có điện thoại tới tìm cô, đại loại là nói lời tạm biệt gì đó, hỏi ra thì biết, cô ấy đang trên tàu đi nơi khác.
Diệp Ngọc Y có gặp qua Hinh Vũ vài lần sau khi được Trần Minh giới thiệu, lâu sau cũng trở thành chị em tốt với nhau, nhưng lí do tại sao cô ấy quyết định rời đi ngay trong đêm thì lại im lặng không có ý định muốn nói cho cô biết.
Thiết nghĩ Hinh Vũ có chuyện gì đó phiền lòng nên mới muốn đi du lịch cho khoay khoả, Diệp Ngọc Y cũng yên lòng cúp máy.
Nhưng loay hoay chưa tới 5 phút sau, tin tức phát ra từ tivi khiến cô gần như chết lặng đi vài giây, sau khi lấy lại được bình tĩnh mới chạy lên phòng tìm Lâm Gia Kiệt.
Theo như tin tức 24h đưa tin, chuyến tàu duy nhất vừa rời khỏi bến cách đây 35 phút vừa gặp nạn lệch đường ray, thiệt hại vô cùng nghiêm trọng, 3 toa tàu đầu tiên bốc cháy dữ dội, vẫn chưa xác nhận được thiệt hại về người là bao nhiêu.
Lâm Gia Kiệt và Diệp Ngọc Y để lại 2 đứa nhóc cho người giúp việc rồi nhanh chóng lái xe đến hiện trường, trên đường đi, chẳng biết anh đã gọi cho Trần Minh bao nhiêu cuộc, nhưng Trần Minh không hề bắt máy cũng chẳng thèm gọi lại.
Chính lúc đó, Hinh Vũ đang trong cơn thập tử nhất sinh thì Trần Minh lại sa ngã chìm trong men rượu.
Anh hận chính mình, hận cái tôi quá cao đã khiến anh còn không cơ hội gặp lại người thương nữa.
Sau khi nhận được hung tin, anh ngày đêm trực chờ ở hiện trường tìm kiếm, mong mỏi một tin tức rằng Hinh Vũ vẫn còn tồn tại trên cõi đời này.
Nhưng mãi đến cuối cùng, những người thiệt mạng đều có người thân đến nhận về, nơi tang thương cũng được cảnh sát giải quyết xong xuôi, Hinh Vũ của anh vẫn biệt tăm biệt tích.
Nỗi đau đớn giằng xé tâm can!
Sự việc bẵng đi gần 1 năm sau đó, từng ngày trôi qua đối với Trần Minh đều như cực hình.
Anh tin rằng Hinh Vũ vẫn chưa chết, có lẽ cô đã thoát được tai nạn và bỏ đi nơi khác, quyết tránh mặt anh.
Người nhà của cô cũng không còn mong mỏi tin tức từ con gái nữa, họ tuyệt vọng làm lễ