…Sau khi Thẩm Phồn Tinh nhận thêm được một ánh mắt coi thường nữa, trưởng cửa hàng mới khinh thường mà liếc nhìn cô, sau đó quay sang tươi cười nịnh nọt Thẩm Thiên Nhu:“Đúng, đúng, đúng, vậy phiền cô hai nhà họ Thẩm đi quẹt thẻ trước nhé?”“Được.
”Thẩm Thiên Nhu mím môi, trên mặt cô ta tuy không lộ ra biểu cảm gì, nhưng trong lòng thì lại đau như cắt.
Đây là tiền cô ta đóng phim rồi tích cóp được từ năm ngoái, trừ những khoản tiêu xài trước đây thì trong thẻ còn tổng cộng hơn hai nghìn năm trăm vạn!Lúc cô ta đi trả tiền thì Lâm Phỉ Phỉ lại kéo cô ta sang một bên.
“Thiên Nhu, cậu nghĩ sao vậy? Mua một bộ trang sức là đủ rồi mà, những tám trăm tám mươi vạn đấy! Sao cô ta có thể so được với cậu chứ? Cậu ngốc à? Tự nhiên phải tốn nhiều tiền như vậy.
”
Thẩm Thiên Nhu nham hiểm mà lắc đầu:“Không đâu, nhìn cái kiểu này của cô ta thì chắc chắn là có tiền rồi, nếu không thì cô ta không thể tính toán trước như vậy được, chỉ là không biết cô ta có cụ thể bao nhiêu? Nếu tớ đã muốn có bộ “Touch your heart” kia thì nhất định phải mua cho bằng được!”Nhất là trong khi đây cũng là thứ mà Thẩm Phồn Tinh nhìn trúng!Lâm Phỉ Phỉ chau mày: “Cô ta giàu như vậy thật à?”Thẩm Thiên Nhu giương mắt nhìn Thẩm Phồn Tinh đang lướt nhìn khắp mọi nơi trong cửa hàng, tuy chỉ là một bóng lưng, nhưng dáng vẻ bình tĩnh kia thật sự là đáng ghét vô cùng.
Lâm Phỉ Phỉ hơi cân nhắc: “Không sao đâu Thiên Nhu, cậu vừa mua tổng cộng hết hai nghìn bốn trăm ba mươi tám vạn rồi mà, cho dù cô ta có bán thân một trăm năm thì cũng không thể có nhiều tiền như vậy được! Hôm nay phải để cho cô ta biết được hậu quả khi tranh giành với cậu là như thế nào! Để tớ nhìn xem, hôm nay cô ta sẽ giải quyết chuyện này như thế nào!”
Thẩm Thiên Nhu nghe vậy, trên mặt liền lộ ra vẻ đắc ý.
“Này, Thiên Nhu cậu chờ một chút.
”Lâm Phỉ Phỉ bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó mà gọiThẩm Thiên Nhu lại.
Cô ta đưa mắt ra hiệu cho Thẩm Thiên Nhu, sau đó đi đến trước mặt Thẩm Phồn Tinh.
Từ đầu tới cuối Thẩm Phồn Tinh đều yên lặng đứng đó, cô nhìn tất cả những gì đã xảy ra trong cửa hàng một cách thờ ơ, gương mặt cũng