Thẩm Phồn Tinh nheo mắt và nhìn chằm chằm cô ta một lần nữa với một phong thái uy nghiêm.
"Cô nghe được nhiều lời đồn đại như vậy mà không biết tôi là người có thù phải báo sao! Từ đầu đến cuối tôi cho cô sáu cơ hội! Còn cô thì chế nhạo, đối xử lạnh nhạt với tôi mười tám lần!""Là quản lý cửa hàng chi nhánh của một thương hiệu quốc tế tại Trung Quốc mà cô lại phân biệt đối xử với khách hàng, không coi ai ra gì, ninh nọt, bằng mặt không bằng lòng, ghét bỏ người nghèo, yêu người giàu, khúm núm nịnh bợ! Tôi đã nhịn cô đến bây giờ mà cô vẫn không tỉnh lại sao! Khiếu nại cô? Đương nhiên tôi phải khiếu nại rồi!"Thẩm Phồn Tinh nói xong thì tìm điện thoại di động, Hứa Thanh Tri đang đứng ở cửa, đột nhiên nói: "Phồn Tinh, không cần đâu, mình đã gửi đơn khiếu nại giúp cậu rồi!"
Cô ấy vừa nói vừa giơ điện thoại trên tay.
Mà còn vượt cấp, trực tiếp “khiếu nại” với cấp trên cao nhất!Thẩm Phồn Tinh liếc nhìn cô ấy rồi khẽ gật đầu.
Sắc mặt quản lý cửa hàng ở một bên cực ký khó coi.
Cô ta thực sự bị khí thế trên người Thẩm Phồn Tinh làm kinh sợ rồi.
Người phụ nữ này từ đầu đến giờ đều im lặng, cô ta cho là cô đang chơi lớn, cảm thấy mình không xuống nước được nên lo lắng khẩn trương, lại không ngờ cô vẫn còn ghi tạc trong lòng mỗi tiếng nói cử động của cô ta!Sáu cơ hội, mười tám lần phạm tội!Nhớ kỹ rõ ràng như vậy, quả nhiên cô là người có thù tất báo!Trong đầu cô ta không khỏi nhớ tới ánh mắt lạnh lùng rời đi khi cô lấy trang sức.
Nghĩ đến đây cô ta chợt rùng mình.
Từng câu từng chữ của Thẩm Phồn Tinh mang theo góc cạnh như những hòn đá nện vào người cô ta!
Bây giờ cô ta không thể động đậy dù chỉ một chút, ngay cả sức mạnh để nói chuyện cũng không có!Cô ta cố hết sức lực ngẩng đầu nhìn Thẩm Phồn Tinh.
Nhưng khi thấy khuôn mặt xinh đẹp lại kiêu ngạo lạnh lùng của cô, chẳng những không có một chút thấp kém hèn mọn, mà giống như một nữ vương ở trên cao bất khả xâm phạm, được bao phủ bởi