Sau đó cô đi tới trước mặt Thẩm Thiên Nhu, cong môi, giọng nói trong trẻo chậm rãi vang lên: "Hay là đổi thành dập đầu ba cái thì thế nào?"Sắc mặt Thẩm Thiên Nhu đột nhiên thay đổiCô ta ngẩng đầu, lớp ngụy trang yếu đuối cuối cùng cũng bắt đầu nứt ra từng chút một.
Cuối cùng cô ta cũng giận dữ nhìn chằm chằm cô trước mặt rất nhiều người.
Nụ cười trên môi Thẩm Phồn Tinh tăng lên, cô hơi cúi xuống, từ từ đến gần Thẩm Thiên Nhu.
Khuôn mặt kinh diễm bức người ngay lập tức phóng đại trước mắt Thẩm Thiên Nhu.
"Tốt lắm, chính là như vậy, đột nhiên tôi phát hiện xé rách khuôn mặt dối trá của cô từng chút một hẳn là một thú vui không tệ.
Thẩm Thiên Nhu, tôi không ngại chơi với cô tới cùng!"Sự tức giận và thù hận trong mắt Thẩm Thiên Nhu ngày càng sâu.
Cô ta nhìn những đường nét thanh tú trên khuôn mặt của Thẩm Phồn Tinh, dù nhìn như thế nào cô ta cũng không thể tìm ra bất kỳ khuyết điểm nào, mỗi một ánh mắt, biểu cảm, mỗi một hơi thở, khí chất đều toát ra một sự kiêu ngạo trời sinh từ bên trong.
Cô ta ghét Thẩm Phồn Tinh, ghen tức với tất cả những gì cô có, ghen đến mức phát điên.
Cho dù có làm như thế nào, cô ta cũng không thể chiếm lấy tất cả mọi thứ của Thẩm Phồn Tinh về mình, thậm chí cô ta có thể diễn rất nhiều vai diễn khác nhau, nhưng cũng không thể trở thành Thẩm Phồn Tinh được.
Nhìn thấy biểu cảm của Thẩm Thiên Nhu, Thẩm Phồn Tinh cười một cách thản nhiên, thả tay cô ta ra, đổi thành nắm lấy bả vai.
Thẩm Thiên Nhu muốn thoát khỏi sự giam cầm của cô, nhưng không ngờ rằng sức mạnh của Thẩm Phồn Tinh quá lớn khiến cô ta không thể di chuyển.
Cô ta chỉ cảm thấy năm ngón tay gần như muốn đâm vào xương cốt, làm cô ta không còn sức lực nào.
Nhưng ngược lại, Thẩm Phồn Tinh vẫn ung dung như cũ, tựa như người suýt nữa chặt mất bả vai của Thẩm Thiên Nhu không phải là mình.
"Muốn đánh sao? Hả?" Thẩm Phồn Tinh hơi nhướng mày, trên mặt mang theo ý cười, nhưng so với lúc tức giận còn đáng sợ hơn.
Nhìn thấy Thẩm Thiên Nhu vẫn trừng mắt nhìn cô, chỉ là trong đôi mắt hận thù bắt đầu có chút nao núng.
"Có vẻ như cô vẫn cần tôi giúp đỡ.
"Nụ cười trên mặt Thẩm Phồn Tinh lập tức biến mất, thay vào đó là sự lạnh lùng.
Thẩm Thiên Nhu không thể ngừng hoảng sợ.
"Không, cô không thể……"Thẩm Thiên Nhu dường như đoán được hành động của Thẩm Phồn Tinh nên bắt đầu giãy