Lúc mơ hồ, Thẩm Phồn Tinh lại nghe thấy giọng nói khàn khàn của Bạc Cảnh Xuyên, sau đó anh càng hôn sâu hơn.
Thân thể Thẩm Phồn Tinh hơi cứng đờ, nghe được Bạc Cảnh Xuyên nói, dần dần thả lỏng, cô ngửa đầu, không cự tuyệt nụ hôn của anh.
Hơi thở thuộc về riêng Bạc Cảnh Xuyên quanh quẩn bên mũi cô, theo nụ hôn sâu dài của anh, cô hô hấp càng thêm nặng nề, hai chân cũng dần nhũn ra.
Lúc này, mông cô bị chế trụ, ngay sau đó, dưới chân nhấc lên, cả người cô đã bị ôm ngồi trên bồn rửa.
Người đàn ông vẫn hôn cô, trong nháy mắt Thẩm Phồn Tinh ngồi xuống, đôi mắt hơi thất thần đã dần khôi phục tỉnh táo.
Bạc Cảnh Xuyên buông cô ra, cô ngồi trên bồn rửa có thể nhìn thẳng vào mắt anh.
“Thất thần, hửm?”Đôi mắt càng thêm u ám nhìn chằm chằm vào cô, giọng nói khàn khàn mang theo chút mị hoặc và nguy hiểm.
Hô hấp ấm áp nhẹ nhàng lướt qua da thịt cô, hơi ngứa.
Thẩm Phồn Tinh lẳng lặng nhìn người đàn ông tuấn mỹ này, mỗi chỗ đều là tuyệt bút, khí chất càng tuyệt nhiên, làm bất kỳ việc gì, cũng có thể phát huy mọi cảm xúc đến cực điểm.
Thật là dung nhan thế gian ít có.
Nhịp tim vốn bình tĩnh đã đập nhanh hơn, trái tim như bị bọt biển mềm mại bao vây, tràn ngập thỏa mãn.
“Xin lỗi……” Thẩm Phồn Tinh nhàn nhạt nói, đôi môi bị hôn đến đỏ thấm càng khiến người ta chú mục.
“Anh nói rồi, xin lỗi không cần, chỉ……”Bạc Cảnh Xuyên chưa nói xong một câu hoàn chỉnh Thẩm Phồn Tinh liền đột nhiên ôm mặt anh, hôn lên môi anh một cái.
Lúc sau nhìn người đàn ông ngây ra, cô vui vẻ nở nụ cười.
“Được không? Cái xin lỗi này?”Vẻ mặt Bạc Cảnh Xuyên sâu thẳm, ánh mắt thâm trầm nhìn khuôn mặt kiều diễm của cô gái.
“Không thể.
”Ý cười trên mặt Thẩm Phồn Tinh lập tức thu lại, nhìn đôi mắt người đàn ông càng thêm nguy hiểm, vội vàng chống tay xuống bồn rửa, định nhảy xuống.
“En phải nấu cơm rồi.
”Đương nhiên Bạc Cảnh Xuyên không cho cô cơ hội, một tay vòng qua chỗ cô muốn rời đi, một tay dùng