Ngay cả Thẩm Phồn Tinh cũng sửng sốt, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán.
“Thưa anh, chút tài mọn như tôi thật sự không thể lên đó được…”Đối phương lắc đầu, “Không, tôi tin rằng cô sẽ tạo ra những bất ngờ vào buổi quốc tiệc sắp tới.
”Thẩm Phồn Tinh có vài ý định nhưng không quá chắc chắn, ánh mắt cô nhìn về phía Bạc Cảnh Xuyên đang ngồi phía đối diện.
Nhìn thấy cô đang nhìn mình, Bạc Cảnh Xuyên hơi nhếch miệng, khẽ gật đầu.
Ánh mắt Thẩm Phồn Tinh như sáng lên, trầm lặng một chút rồi gật đầu.
Giọng nói lạnh lùng không nhanh không chậm vang lên“Cảm ơn sự đánh giá cao của anh, hi vọng đến lúc đó sẽ không khiến mọi người thất vọng!”“Quốc tiệc nước Y! Đến lúc đó có phải sẽ có rất nhiều người trong giới quý tộc đến có đúng không?”
“Đương nhiên rồi! Lần này nhất định có rất nhiều sứ giả cấp cao các nước, và cả các quý tộc có uy quyền trên thế giới đến tham dự!”“Hơn nữa bữa tiệc như thế này, những năm trước phải là ban nhạc hoàng gia hoặc là những nhà âm nhạc đỉnh cao của thế giới mới có tư cách đến tham dự!”“Được biểu diễn trong yến tiệc này, đối với những nhà âm nhạc thì đây hoàn toàn là sự kiện sáng chói nhất được ghi vào lịch sử cuộc đời họ! Nói nó là vinh hạnh tuyệt nhất đối với nhà âm nhạc thì cũng không có gì là quá đáng!”Sau đó có người nhìn Lâm Sử Gia vẻ mặt có chút xấu hổ, đang ngồi đằng kia không nói lời nào cả, trong lòng vô cùng thích thú.
“Tham gia biểu diễn tại nhiều bữa tiệc như thế, cuối cùng không có phần đến tham dự?”“Còn nói cái gì mà đến chỉ đạo, hướng dẫn? Anh ta có tư cách sao?”
“Còn có Thẩm Thiên Nhu, chỉ là được mời đến tham gia chương trình trong nước, cái vẻ mặt đắc ý kiêu ngạo ban nãy…chậc chậc…”“Chương trình trong nước thì đã sao? Cô theo người nước ngoài chê đồ trong nước sao?”“Cái gì chứ, nhìn Thẩm Phồn Tinh kìa, người ta đi để làm rạng danh đất nước đó!”Sắc mặt Lâm Sử Gia ngày càng khó coi, có chút trầm ngâm không cam lòng, mở miệng nói những lời ẩn ý:“Chúc mừng cô Thẩm Phồn Tinh.
Đây là cơ hội mà rất nhiều người cả đời mơ ước.
”Thẩm Phồn Tinh nhoẻn miệng, ngước nhìn anh ta, “Kể cả anh sao?”Lâm Sử Gia nhíu mày, ánh mắt khó coi nhưng cũng gật đầu, “…cứ tự nhiên.
”“Vậy thì tốt.
”Lâm Sử Gia lại đen mặt hơn.
Thành công nhìn thấy sắc mặt