Không đúng.Váy họa tiết hoạt hình của cô bé vì phẫn nộ, vì lệ khí mà đột nhiên biến thành màu máu.Đồ đỏ...Chẳng lẽ đại biểu cho một loại đẳng cấp?Nhưng vì sao đồ của Liễu Thiểu Long lại không đổi sang màu đỏ?Ánh mắt Tô Mục Nhiên chớp động, lòng có suy đoán.Từng tia tơ máu xoắn tới.Tô Mục Nhiên không những không tránh né, trên mặt ngược lại còn có vẻ kinh ngạc vui mừng, vẻ mặt đó... chỉ kém hô to: Nhanh quất ta, nhanh quất ta!Nếu "đồ đỏ" đại biểu cho đẳng cấp.Vậy còn sợ cái cọng lông gì?Bốp~!Một tia tơ máu xoắn tới, vừa lúc rơi vào trên người Tô Mục Nhiên, lập tức bị phản chấn nát bấy."Keng!""Ngươi đã bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1.""Keng!""Ngươi đã bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1.""Keng!""Ngươi bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +0. 5.""... ...""Mẹ nó!"Tô Mục Nhiên đang cảm thấy đáy lòng thoải mái, đột nhiên tiếng nhắc nhở của hệ thống trực tiếp truyền tới một số lẻ, ngay sau đó hắn thấy cầu thang vốn đang tràn ngập máu tươi lại chậm rãi tiêu tán.Mà máu trên chiếc váy họa tiết hoạt hình của cô bé cũng bắt đầu rút đi.Rầm!Lý Tiểu Long trực tiếp ngã nhào trên đất, hai tay che cổ, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm.Trong nháy mắt ngắn ngủi vừa rồi, hắn ta đã phải đối mặt với nỗi sợ hãi vô tận, loại cảm giác hít thở không thông dữ dội ấy phảng phất như đưa bản thân hắn ta tới gần bờ vực sinh tử, dần dần, thần trí của hắn ta cũng khôi phục thanh minh, hắn ta thấy rõ Tô Mục Nhiên đang đứng bên cạnh, vẻ mặt còn chưa thỏa mãn, kêu lên: "Đừng có ngừng, tiếp tục, tiếp tục đánh chú đi, cháu bé nhỏ, đừng ngừng...""... ...""Không hổ là đại sư!"Lý Tiểu Long há to miệng, sự sùng bái cùng kính nể Tô Mục Nhiên trong lòng hắn ta lần thứ hai tăng mạnh."A... Chú, vừa rồi cháu bị sao vậy?"Hơi thở cùng dáng dấp của cô bé đã khôi phục bình thường, cô bé há to miệng nhìn chằm chằm Lý Tiểu Long, kinh ngạc nói: "Chú, sao chú lại ngủ trên mặt đất thế?""Trên mặt đất mát mẻ, để chú ấy nằm một chút đi."Tô Mục Nhiên thở một hơi thật dài.Xem ra, sở dĩ cô gái nhỏ này có thể hóa thân thành "đồ đỏ" là vì trong nháy mắt khi lệ khí bộc phát ra, oán hận xâm chiếm tạo thành, thực tế cô bé còn kém xa so với nữ quỷ áo đỏ chân chính ở công trường vùng ngoại thành kia.Nữ quỷ áo đỏ ấy có thể mang tới cho mình mười mấy điểm công đức liền một lúc đấy.Cô bé này, cho dù cộng thêm một điểm công đức được hệ thống thưởng vì "lấy việc giúp quỷ làm niềm vui", tổng cộng mới chỉ được 4.5 điểm công đức."Tốt rồi, cô gái nhỏ, cha cháu ở đâu rồi? Đưa bọn chú tới thăm cha cháu đi."Tô Mục Nhiên mở miệng nói.Thật ra cô gái nhỏ này cũng rất đáng thương.Về phần Liễu Thiểu Long kia?Bị cắm sừng là đáng đời!Loại súc sinh như vậy muốn chết thì cũng thôi, không ngờ lại còn liên lụy người khác?"Vâng.""Cha cháu rất đau khổ.""Một mình cháu rất sợ hãi, cháu muốn cha cháu đi theo cháu."Cô gái nhỏ hoạt bát, bắt đầu nhảy lên tầng.Hai mắt Tô Mục Nhiên sáng ngời —— Liệu bản thân mình có thể tiếp tục nhận khen thưởng vì “lấy việc giúp quỷ làm niềm vui” không?Trong lòng hắn bắt đầu suy xét, nên giải quyết chuyện này như thế nào đây?Cô gái nhỏ rất đáng yêu, rất hiểu chuyện.Thế nhưng dường như cô bé... còn chưa biết bản thân mình đã chết.Một người một quỷ lên tầng năm, Lý Tiểu Long cũng vội vã bò lên, còn quan tâm thân thể không khỏe cái quái gì nữa? Lúc này, cho dù hắn ta chỉ có thể bò cũng phải bò theo bên cạnh Tô Mục Nhiên.Thế giới này thật đáng sợ.Tầng năm rất yên tĩnh, phần lớn phòng bệnh ở tầng này đều đã tắt đèn.Cô bé hoạt bát dẫn đường, đi tới bên ngoài phòng bệnh duy nhất còn sáng đèn trong tầng năm này."Cha cháu đang ở bên trong.""Ông bà nội cũng ở đây.""Thế nhưng vì sao cháu gọi mãi mà bọn họ vẫn không để ý tới cháu, bọn họ cũng không nhìn thấy cháu..."Cô gái nhỏ có chút thương tâm, hai mắt đẫm lệ.Trong phòng bệnh.Bác sĩ chịu trách nhiệm trực ban vừa kiểm tra phòng bệnh, bác sĩ trung niên mặc áo blu trắng lắc đầu, gỡ khẩu trang xuống thở một hơi thật dài."Bác sĩ?""Con trai tôi thế nào rồi?""Khi nào con tôi mới có thể thức tỉnh?"Một bà cụ lưng đã còng lo lắng hỏi thăm, bà cụ ấy tóc hoa râm, tinh thần tiều tụy, hai mắt đỏ đỏ, mấy ngày nay, không biết bà cụ đã khóc bao nhiêu lần rồi.Bên cạnh bà cụ là ông cụ mặc bộ đồ đã bạc màu, cố gắng tỏ ra kiên