"Không đúng.""Ninh C: AR438 là xe của Vương Kim Dương.""Rốt cuộc là ai... đã lái chiếc xe này?"Cho dù là Tô Mục Nhiên, lúc này cũng không nhịn được cảm thấy da đầu tê dại.Hắn...Vừa ngồi trên một chiếc xe quỷ.Cháu trai này có thể tự động đưa mình tới nơi mình muốn đến.Mấu chốt nhất chính là —— Tô Mục Nhiên đưa nhân dân tệ, không ngờ tên Vương khốn kiếp ấy lại thối cho mình một tờ tiền âm phủ, quá mẹ nó thua lỗ."Mẹ nó.""Đừng để ông đây đụng phải mày lần nữa." Tô Mục Nhiên hùng hùng hổ hổ ném tờ tiền âm phủ xuống đất, trong lòng... thậm chí còn có chút hối hận.Cẩn thận tỉ mỉ nghĩ lại lúc ngồi trên xe vừa rồi, hắn mới cảm thấy có điểm khác thường.Nói không chừng, chính là một số điểm công đức.Ôi.Mỡ đến miệng mèo lại còn bay mất.Hắn đi vào công trường.Trên công trường xây dựng này ngoại trừ mấy chiếc đèn đường lẻ tẻ, những nơi khác vẫn là một mảnh tối đen như mực.Bộ hạng mục bật đèn sáng rỡ, ngay cả cửa cũng đang mở rộng, chỉ là Trương Đại Niên không ở bên trong.Tô Mục Nhiên đi thẳng về chỗ sâu trong công trường.Ở chỗ sâu trong công trường là một mảnh im ắng.Tiếng gào tê tâm liệt phế của Trương Đại Niên trong điện thoại lúc trước còn thảm hơn tiếng lợn bị chọc tiết nhiều, vì sao lúc này lại yên tĩnh như vậy?"Sẽ không phải là bị quỷ đùa chơi tới chết rồi đó chứ?""Ừm?""Có tia sáng."Mục Nhiên vội vã đi tới, phát hiện ánh sáng này phát ra từ một chiếc đèn pin, đèn pin vẫn còn đang bật, thế nhưng phần kính trên đèn pin đã bị vỡ nát, đoán chừng nó đã bị rớt xuống đất.Giơ đèn pin lên, Tô Mục Nhiên bắt đầu tìm kiếm chung quanh một chút.Hắn tìm được hai chiếc di động.Cả hai chiếc điện thoại này đều có cài mật khẩu, hắn không thể mở ra được, cũng không tìm ra đầu mối gì."Ừm?""Trên chiếc điện thoại di động này có vết máu?"Lúc này Tô Mục Nhiên mới phát hiện, dưới chân mình cũng có vết máu.Vết máu khô cạn, dính vào trong đất cát.Mà phần đất cát xung quanh lại có rất nhiều dấu chân hỗn loạn.Trong đầu, đột nhiên xuất hiện một hình ảnh —— nữ công nhân té lầu, khi cô ta ngã chết ở đây đã có rất nhiều công nhân chạy tới vây xem, đại khái cũng rất có khả năng, có người rảnh rỗi tới nhức cả trứng quay lại cảnh ấy gửi cho bạn bè của mình, dùng cái này để lấy le với nhà tư bản.Ô ô ô ô.Một trận âm phong thổi qua.Tô Mục Nhiên ngẩng đầu, kinh hỉ nói: "Cô gái, cô ở đây đúng không? Đứng cao như vậy để làm chi? Mau xuống đây."Nữ quỷ áo đỏ đang tung bay trên đỉnh đầu hắn.Bộ đồ đỏ như máu tùy gió lay động.Vẻ mặt nữ quỷ tràn đầy ghét bỏ.Xuống dưới?Ha ha ha.Thất khiếu của nữ quỷ chảy máu, tạo thành mấy chữ bằng máu giữa không trung."Tại sao ngươi lại đến?""Vì sao tôi không thể tới?"Tô Mục Nhiên cười cười: "Xuống đây nói chuyện đi cô gái."Trong lòng hắn đã tính toán xong cả rồi.Lần này nếu hắn có thể bắt được nữ quỷ này, cho dù ai có khuyên cỡ nào hắn cũng sẽ không thả nữ quỷ này đi, mỗi ngày nhốt ở nhà, khi rảnh rỗi lại để nữ quỷ quất mình.Chậc chậc.Vậy không phải có thể tăng điểm công đức vô hạn sao?"Ngươi tới tìm người?"Hàng chữ bằng máu lại thay đổi.Thấy Tô Mục Nhiên gật đầu, nữ quỷ áo đỏ lại mau chóng viết thêm một hàng chữ bằng máu khác bên dưới hàng chữ kia: Bọn họ bị cô ta dẫn lên tầng rồi, có thể sẽ gặp nguy hiểm, chính là tòa nhà này, ngày hôm qua cô ta bị người khác đẩy xuống từ đây nên mới tử vong."Cô ta?""Đẩy xuống?"Ánh mắt Tô Mục Nhiên ngưng lại.Nữ công nhân ngã lầu?Chuyện ngoài ý muốn?Xem ra chuyện này cũng không đơn giản như vậy, hơn nữa không ngờ nữ công nhân ngã lầu kia lại có thể hóa thành quỷ hồn?Không phải còn chưa tới đêm hồi hồn “đầu thất” sao?Bọn họ...Người gặp chuyện không phải chỉ có một mình Trương