Cục cảnh sát thành phố.Điền Trấn Bắc thu đội, mới vừa đi vào phòng làm việc, điện thoại riêng lại reo lên."Lão Điền à.""Ông sắp xếp lại hết tất cả tư liệu trong tay ông đi, người của phía trên đã tới rồi, hiện tại bọn họ muốn gặp ông ngay đấy."Cả cục cảnh sát này người dám gọi Điền Trấn Bắc là "Lão Điền" chỉ có một người —— cục trưởng cục cảnh sát thành Linh Châu, Vương Chính Dương, tin tức hắn ta thăng chức đã được xác định, mấy ngày gần đây hắn ta đang bàn giao công việc, vì thế những chuyện xảy ra mấy ngày gần đây hắn ta không quản nhiều.Chẳng qua, nếu người của phía trên đến, đương nhiên Vương Chính Dương phải ra mặt tiếp đón.Sau khi cúp điện thoại, Điền Trấn Bắc ôm lấy chồng hồ sơ chất đống trên bàn.Căn bản không cần phải sắp xếp chỉnh sửa gì.Mấy thứ trước mặt này đều là những thứ có liên quan.Hắn ta đi tới phòng làm việc của cục trưởng.Gõ cửa.Trong văn phòng của cục trưởng, ngoại trừ Vương Chính Dương tóc hơi hoa râm còn có hai người trẻ tuổi, một nam một nữ, nam khoảng chừng ba mươi tuổi, âu phục phẳng phiu, nữ vóc người no đủ, trên người mặc áo da bó sát."..."Điền Trấn Bắc há to miệng.Hắn ta hơi tức giận.Rầm~!Hắn ta nặng nề đặt một chồng hồ sơ lớn lên bàn làm việc của cục trưởng."Hồ đồ!""Cục trưởng, vụ án này không phải ông không biết, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi hung thủ đã dùng thủ pháp quỷ dị liên tục giết năm người, hệ số nguy hiểm cực cao!""Vậy mà không ngờ phía trên lại phái hai tên nhóc tới đây?""Để mạ vàng?""Hay là đến đánh mặt lão Điền tôi đây?"Vương Chính Dương sầm mặt lại, quát lớn: "Lão Điền!"Thế nhưng đôi nam nữ trẻ tuổi kia lại không quá để ý.Hoặc có lẽ là khinh thường, không thèm để ý?Người thanh niên mặc âu phục đứng dậy, cười nói: "Cục trưởng Điền có nghi ngờ cũng đúng thôi.""Nếu nói về kinh nghiệm tư chất phá án, thật sự là chúng tôi không bằng cục trưởng Điền.""Nhưng vụ án này đã vượt ngoài phạm trù của một vụ án mạng bình thường, vì thế vẫn nên để chúng tôi tiếp nhận thì tốt hơn."Lúc này, người phụ nữ mặc áo da vẫn cao lãnh nãy giờ chợt đứng dậy, cô ấy nhìn chằm chằm chiếc đồng hồ đặc chế trên cổ tay, nhỏ giọng nói: "Phương bắc, khoảng chừng bốn mươi năm mươi km mơ hồ truyền đến giao động năng lượng.""Chúng ta đi, đi kiểm tra một chút xem."Người đàn ông mặc âu phục cùng người phụ nữ mặc đồ da xoay người rời đi."..."Điền Trấn Bắc chớp chớp mắt.Lúc này, nếu hắn ta còn không nhìn ra sự bất phàm của người đàn ông mặc âu phục cùng người phụ nữ mặc đồ da này, vậy bao nhiêu năm nay hắn ta thật sự sống vô dụng rồi, lúc này hắn ta nhìn về phía Vương Chính Dương, kinh ngạc vô cùng hỏi: "Bọn họ có lai lịch gì vậy?"Vương Chính Dương lắc đầu."Tổ chức bí mật, tôi cũng không rõ lắm, chẳng qua... dường như không phải người bình thường."Không phải người bình thường?Điền Trấn Bắc nhíu mày.Chẳng lẽ, trên cái thế giới này thật sự có siêu nhân tồn tại?... ...Đỉnh núi Bắc Sơn.Lực khí huyết của Tô Mục Nhiên mạnh mẽ bùng phát, một đấm đánh nát hắc bào "khỏa thi quỷ", ngay sau đó hắn lại xoay người nhanh chóng đi về phía bên trong sơn động.Đèn đầu người vẫn đang chiếu sáng.Vương Ngũ Lục cũng đi theo sau lưng Tô Mục Nhiên.Không ngờ... nó không ra tay?Điều này khiến Tô Mục Nhiên ít nhiều gì cũng thấy hơi nghi ngờ.Không ngờ cái người trong sơn động kia lại có thể bình tĩnh như thế?Hơi chuyển động ý nghĩ một chút.Quét!Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm vào tay."Lấy pháp lực của mình hiện tại, cho dù không thể thôi động Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm nhưng món pháp bảo này vốn là tiên khí, đương nhiên cũng có lực khắc chế mạnh mẽ đối với mấy vật âm tà."Sơn động rất sâu.Đi thẳng tới khoảng chừng mười mét lại xuất hiện một cầu thang kéo dài xuống tới mặt đất.Bên trong