*Chương nà y có ná»i dung ảnh, nếu bạn không thấy ná»i dung chương, vui lòng báºt chế Äá» hiá»n hình ảnh cá»§a trình duyá»t Äá» Äá»c.
Ninh Cá»c thá»±c sá»± rất Ãt khi nhìn thấy Liên Xuyên có biá»u cảm gì Äó rõ rà ng, chứ Äừng nói là vẻ giáºt mình, loại ngưá»i sá»ng cÅ©ng chá» vì sá»ng sót như Liên Xuyên, ngoà i lần bá» gá»i là Tiá»u Loa ra, váºy mà vẫn có thá» có chuyá»n là m cho hắn không nhá»n ÄÆ°á»£c giáºt mình?
âLà m sao váºy?â Ninh Cá»c láºp tức rưá»n gần nhìn lên trên mẩu giấy, lần thứ tám trÄm nhìn thấy ba hà ng chữ tuy cáºu không hiá»u má»t chữ nà o nhưng hẳn Äá»u có thá» chép ÄÆ°á»£c lại.
âHÆ¡i quá trùng hợp,â Liên Xuyên nhìn mẩu giấy, âSao có thá» có trùng hợp như váºy.â
âTrùng hợp gì?â Ninh Cá»c nói, âKhông úp úp má» má» thì anh chết ÄÆ°á»£c Äấy à ?â
âKhông chết.â Liên Xuyên trả lá»i, tiếp tục nhìn mẩu giấy.
Ninh Cá»c trừng mắt nhìn hắn: âNếu như không chết, váºy thì có thá» nói cho tôi ÄÆ°á»£c không Äây!â
Liên Xuyên Äặt mẩu giấy lên Äầu gá»i cáºu, chá» và o từng chữ má»t Äá»c má»t lần cho cáºu.
âChúa cứu thế?â Không há» ngoà i ý muá»n chút nà o, Ninh Cá»c Äã tóm ÄÆ°á»£c trá»ng Äiá»m nà y ngay láºp tức.
Có thá» là bá»i vì nà y ba chữ không cần kết hợp vá»i chữ hà ng trên hà ng dưá»i vẫn có thá» hiá»u ÄÆ°á»£c mang nghÄ©a gì, hÆ¡n nữa cáºu còn Äã nghiêm túc tá»± cho mình danh hiá»u nà y má»t quãng thá»i gian khá dà i, Äã hết sức quen thuá»c.
âAi là chúa cứu thế?â Ninh Cá»c giáºt mẩu giấy, âCó nghÄ©a là tháºt sá»± có chúa cứu thế sao⦠Ngưá»i nà y sao lại như váºy cÆ¡ chứ, xé cÅ©ng không xé Äầy Äá»§ gì cả, xé má»i má»t góc như thếâ¦â
âLâm Phà m có nhắc gì vá» chúa cứu thế vá»i cáºu không?â Liên Xuyên há»i.
âKhông,â Ninh Cá»c nhìn hắn, âSao ông ta có thá» nói ra má»t từ ấu trÄ© như váºy ÄÆ°á»£c.â
âTôi còn tưá»ng là cáºu không biết cÆ¡.â Liên Xuyên nói.
âKhông biết gì?â Ninh Cá»c ngây ra, âẤu trÄ©? Tôi biết chứ, tôi cứ thÃch ấu trÄ© như thế Äấy, là m sao, anh có ý kiến gì à ?â
âKhông có.â Liên Xuyên cầm mẩu giấy vá» láºt qua láºt lại xem má»t lúc, âVáºy cáºu có thấy thứ gì viết tay á» chá» Lâm Phà m không? Hoặc là chữ viết tay cá»§a ông ta.â
âKhông thấy gì, trong phòng ông ta Äá»u là sách in chữ⦠Anh cảm thấy Äây là Lâm Phà m viết?â Ninh Cá»c lấy giấy qua, âAnh cảm thấy Äây là ông ta cỠý Äá» cho tôi nhìn thấy? Không có khả nÄng lắm Äâu nhá»â¦â
âTrưá»c Äó không phải ông ta vẫn luôn nhắc nhá» cáºu sao?â Liên Xuyên nói.
âAnh cÅ©ng từng á» quá»· thà nh rá»i, cÅ©ng biết gió á» quá»· thà nh mạnh thế nà o rá»i còn gì,â Ninh Cá»c nói, âMuá»n Äặt má»t mẩu giấy như váºy á» Vá»nh Lưỡi, trùng hợp bá» thá»i Äến bên chân tôi, xác suất nà y có thấp quá không?â
âMá»t mẩu giấy xé xuá»ng, bá» xé xuá»ng từ má»t thứ dạng như ghi chép gì Äó, trùng hợp xé Äúng ba chữ âchúa cứu thếâ, lại trùng hợp ÄÆ°á»£c má»t ngưá»i ngà y nà o cÅ©ng tá»± xưng là chúa cứu thế nhặt ÄÆ°á»£c, ngưá»i nà y trưá»c Äó lại trùng hợp từng má» ra má»t thứ nghe nói là chá» chúa cứu thế má»i má» ra ÄÆ°á»£câ¦â Liên Xuyên dá»±a lưng và o vách Äá»ng, âXác suất nà y cÅ©ng Äâu có cao.â
Ninh Cá»c nhìn hắn, qua cả buá»i má»i hÃt và o má»t hÆ¡i: âSao tôi nghe thấy như Äang Äá xoáy tôi?â
âChá» Äang ká» lại má»t sá»± tháºt.â Liên Xuyên nói.
âSá»± tháºt gì?â Ninh Cá»c cau mà y.
âSá»± tháºt là có ngưá»i ngà y ngà y tá»± xưng mình là chúa cứu thế.â Liên Xuyên nói.
âVẫn là Äang Äá xoáy tôi.â Ninh Cá»c khẳng Äá»nh.
âThì xoáy,â Liên Xuyên nhìn cáºu, âCáºu có ý kiến gì không.â
âTạm thá»i không có,â Ninh Cá»c dá»±a tá»i bên cạnh hắn, âGiá» tôi không rảnh Äá» có ý kiến⦠thế hai câu trưá»c thì sao? Cái gì không thá» tưá»ng tượng? Có vẻ như rất kinh ngạc, rá»i còn sá» hiá»u, não⦠não gì? Não? Não là m sao?â
âKhông có não.â Liên Xuyên nói.
âLiên Xuyên!â Ninh Cá»c quay Äầu sang trừng mắt nhìn hắn, âAnh có ý gì Äấy!â
âSá» hiá»u,â Liên Xuyên nhắm mắt lại, âSá» hiá»u, sá» hiá»u có quan há» máºt thiết vá»i chúng ta, má»i chuyá»n á» chá»§ thà nh Äá»u ÄÆ°á»£c há» thá»ng sắp Äặt, há» thá»ng quyết Äá»nh ban ngà y ban Äêm, há» thá»ng quyết Äá»nh ánh nắng sáng hay tá»i, há» thá»ng quyết Äá»nh thứ chúng ta Än và o có hương vá» gì⦠Táo tháºt sá»± có hương vá» như váºy sao? Cam tháºt sá»± ngá»t sao? Hoặc là nóiâ¦â
âNgá»t tháºt sá»± là ngá»t?â Ninh Cá»c hiá»u ra ý hắn muá»n nói, âLà tháºt sá»± ngá»t, hay là há» thá»ng nói cho chúng ta biết Äó là ngá»t?â
âGiá»ng như nằm mÆ¡,â Liên Xuyên quay Äầu sang nhìn cáºu, âTrong mÆ¡, cáºu có thá» nếm ÄÆ°á»£c hương vá» không? Không thá», nhưng cáºu Än thứ gì và o, lại có thá» biết ÄÆ°á»£c Äó là thứ gì, cáºu nhìn thấy Äá» phân phá»i mà u tÃm, sẽ biết Äó là vá» nho, bá»i vì não cáºu nói cho cáºu biết, mà u tÃm chÃnh là vá» nho.â
âVáºy thì có liên quan gì tá»i mẩu giấy tôi nhặt ÄÆ°á»£c?â Ninh Cá»c há»i.
ââ¦Không liên quan.â Liên Xuyên nói, âTôi chá» Äang nói vá» má»t thông tin khác trên mẩu giấy.â
âá».â Ninh Cá»c Äáp.
âNhưng nếu như cáºu nhất Äá»nh muá»n tìm ra má»i liên quan, thì tôi cÅ©ng có thá» bá»a ra cho cáºu.â Liên Xuyên nói.
âVáºy anh bá»a Äi.â Ninh Cá»c nói.
âSá» hiá»u quyết Äá»nh viá»c chúa cứu thế nhặt ÄÆ°á»£c mẩu giấy chúa cứu thế,â Liên Xuyên nhìn cáºu, âViá»c cáºu nhặt ÄÆ°á»£c mẩu giấy là má»t sá»± kiá»n Äã ÄÆ°á»£c thiết láºp từ trưá»c, nếu như cáºu không nhặt, mẩu giấy có lẽ sẽ thá»i qua nÆ¡i Äó hết lần nà y tá»i lần khác.â
Ninh Cá»c há há»c miá»ng, khiếp sợ nhìn hắn: âAnh bá»a ra cái nà y nghe hÆ¡i Äáng sợ.â
âÄn gì Äi,â Liên Xuyên Äứng lên, Äi Äến bên cạnh bà n, âÄn xong tôi Äi tìm thi nhân, cáºu chá» bên ngoà i cái Äá»ng Äó, nếu như tôi xảy ra vấn Äá» gì, thì cáºu kéo tôi trá» vá».â
âGiá»?â Ninh Cá»c nhanh chân Äứng lên, xoa xoa chân bá» Liên Xuyên gá»i cho tê rần giá» má»i bắt Äầu nhói lên, âVáºy có vá»i và ng quá không?â
âThi nhân Äã tá»i tìm cáºu rá»i,â Liên Xuyên nói, âChưa tá»nh hẳn thì cÅ©ng sắp tá»nh rá»i, chá»§ Äá»ng an toà n hÆ¡n bá» Äá»ng.â
âKhông thì Äá» tôi Äi,â Ninh Cá»c nói, âLần nà o ông ta tá»i cÅ©ng Äá»u tìm tôi, tôi lại có nÄng lá»±c cá»§a Tá» Hà ng, ông ta còn từng há»i tôi là ai, ngá» nhỡ tôi không có cách nà o kéo anh ra ÄÆ°á»£câ¦â
âChá»§ Äá»ng Äi tìm ông ta chÃnh là vì không cho ông ta có cÆ¡ há»i lá»±a chá»n,â Liên Xuyên nói, âNếu như cáºu Äi, tiến và o ý thức cÅ©ng chá» có má»t mình cáºu, xảy ra bất cứ vấn Äá» gì tôi cÅ©ng Äá»u không thá» nà o và o ÄÆ°á»£c, hiá»u chưa?â
âHiá»u rá»i,â Ninh Cá»c nhìn hắn, âAnh sợ tôi chết trong Äó Äúng không? Cảm Äá»ng tháºt.â
âCâu nà y nghe cÅ©ng rất giá»ng Äá xoáy.â Liên Xuyên cúi Äầu cầm lấy má»t há»p Äá» phân phá»i, má» ra.
Lúc mặt Äất lại lan tá»i chấn Äá»ng má»t lần nữa, Cá»u Dá»±c má»i vừa sá»a xong chân mình, gã không cắt bá» hoà n toà n bá» pháºn bá» nóng chảy hòa và o cùng á»ng dẫn.
Chất liá»u là m á»ng dẫn tá»t hÆ¡n so vá»i váºt liá»u á» thung lÅ©ng lạc lá»i, gã Äá» lại má»t phần, có thá» khiến cho sức tấn công cá»§a mình mạnh thêm, Äã váºy lúc Äứng lên còn tá»± dưng cao thêm ÄÆ°á»£c má»t Äoạn.
âSao váºy?â Phúc Lá»c kinh hoà ng chạy tá»i, âKhe nứt lại tá»i?â
âÄi lên nhìn thá» xem.â Cá»u Dá»±c nói.
Phúc Lá»c và Thá» Há» cùng nhau dẫn mấy con dÆ¡i nhá» xoay ngưá»i chạy vá» phÃa lá»i ra gần nhất.
Bên ngoà i lá»i ra, ngưá»i cá»§a Äá»i dá»n dẹp Äã hạ trại xong, dùng công cụ cá»§a con dÆ¡i Äá» cắt sắt Äen, dá»±ng lên mấy lá»p công sá»± che chắn.
âLà m sao váºy?â Thá» Há» chạy ra liá»n há»i luôn má»t câu, âLại nứt?â
âỪ.â La Bà n chá» vá» phÃa hoang nguyên sắt Äen.
á» má»t nÆ¡i rất xa, má»t luá»ng ánh lá»a sáng ngá»i Äang cuá»n cuá»n phụt lên, từ khe nứt toác sâu trong hoang nguyên sắt Äen cháºm rãi tiến vá» hưá»ng chá»§ thà nh.
Khe nứt nà y nằm song song vá»i khe nứt trưá»c Äó, mà lại nằm gần thung lÅ©ng lạc lá»i hÆ¡n.
Rất nhiá»u con dÆ¡i Äá»u nhảy lên từ lá»i ra, ngá»i xá»m trên hoang nguyên nhìn vá» phÃa ánh lá»a nÆ¡i cuá»i chân trá»i.
âVì sao á» Äây lại là lá»a?â Ninh Cá»c nói, âá» quá»· thà nh Äá»u là tia lá»a Äiá»n.â
âKhông biết,â Liên Xuyên nhìn vá» hưá»ng chá»§ thà nh, âCó lẽ vá»n Äã là hai nÆ¡i không giá»ng nhau.â
âQuá»· thà nh là nÆ¡i bá» Äá» sót sao?â Ninh Cá»c Äá»t nhiên quay Äầu sang, lại gần nói nhá» và o tai Liên Xuyên, âCho dù là chá»§ thà nh hay thung lÅ©ng lạc lá»i, cả hoang nguyên sắt Äen nữa, cÅ©ng Äá»u không có dân bản Äá»a Äúng không?â
âỪ.â Liên Xuyên Äáp.
âNếu như Lão Quá»· không nói dá»i,â Ninh Cá»c vẫn hạ thấp giá»ng, âQuá»· thà nh liá»u có phải là nÆ¡i bá» bá» sót trong lần há»§y diá»t lần trưá»c không?â
âCó khi thế,â Liên Xuyên nói, âCho nên giá» tiêu diá»t má»t thá» luôn.â
Ninh Cá»c nhìn Liên Xuyên, phá»ng Äoán là m chÃnh mình cÅ©ng thấy kinh ngạc nà y, Liên Xuyên nghe xong lại trông vẫn thản nhiên chẳng có gì bất ngá».
âAnh có thấy kinh ngạc không?â Cáºu không nhá»n ÄÆ°á»£c há»i má»t câu.
âKinh ngạc.â Liên Xuyên nói.
ââ¦Thôi ÄÆ°á»£c rá»i.â Ninh Cá»c gáºt Äầu.
Khe nứt vẫn dừng lại tại rìa hoang nguyên sắt Äen bên ngoà i chá»§ thà nh như trưá»c Äó, tiến lại hÆ¡i sát hÆ¡n so vá»i khe nứt trưá»c Äó.
Liên Xuyên nhìn cảnh tượng trưá»c mắt, không nói rõ ÄÆ°á»£c cảm thụ trong lòng mình.
Như thá» bà n tay cầm Äèn kéo quân Äang vạch xuá»ng mặt Äất từng vạch má»t, má»t vạch, hai vạch, chắc sẽ còn có ba vạch, bá»n vạch⦠rá»i sẽ có má»t vạch xẹt qua chá»§ thà nh.
Những ngá»n lá»a Äó, sẽ rá»±c cháy giữa chá»§ thà nh, những cư dân không thá» trá»n chạy Äó, sẽ hóa thà nh tro tà n giữa lá»a.
Äầu tiên là ngưá»i, rá»i Äến nhà cá»a, tiếp Äó sẽ là cả tòa thà nh.
Sẽ có bao nhiêu khe nứt?
Sẽ có ngưá»i sá»ng sót ÄÆ°á»£c sao?
Quá»· thà nh, hay là thung lÅ©ng lạc lá»i?
âVà o Äi thôi.â Liên Xuyên xoay ngưá»i lại.
Ninh Cá»c Äá»t nhiên duá»i tay ra nắm lấy tay hắn, giá»ng Äã run lên: âÄó là thứ gì?â
Những con dÆ¡i á» xung quanh Äá»u gà o lên, âm thanh kim loại sắc bén vang lên liên miên.
Liên Xuyên quay Äầu vá», trên không trung cá»§a chá»§ thà nh Äã có biến chuyá»n.
Cho tá»i nay, ánh nắng vẫn luôn giá»ng như má»t lá»p lưá»i, ngÄn cách sá»± xâm nháºp cá»§a sương Äen, cÄng lên má»t vùng trá»i sáng trong cho chá»§ thà nh, ngẩng Äầu nhìn lên sẽ không thấy bất cứ má»t thứ gì khác.
Ban ngà y là má»t mà u trắng tinh, ban Äêm là má»t mà u Äen ká»t.
Nhưng hiá»n tại, và o thá»i Äiá»m hoà ng hôn, ánh nắng trên không trung chá»§ thà nh lại như thá» bá» xé rách ra má»t lá» há»ng, có thứ gì Äó Äang cháºm rãi chìm và o trong từ bên ngoà i.
âLà lá»i thoát sao!â
âNhất Äá»nh là lá»i thoát!â
âXuất hiá»n rá»i! Lá»i thoát xuất hiá»n rá»i!â
âTháºt sá»± có lá»i thoát!â
Quang Quang nằm võng trên tầng hai, chấn Äá»ng vừa rá»i Äã là m rá»t má»t mảng tưá»ng trên trần, rÆ¡i Äầy mảnh vụn xuá»ng ngưá»i cô.
Lúc nghe thấy từ ÄÆ°á»ng phá» bên ngoà i Äá»t nhiên vang lên những tiếng hô thà nh trà ng, phản ứng Äầu tiên cá»§a cô là rút vÅ© khà mà Lý Lương ÄÆ°a cho cô từ trong ngÄn ẩn trên võng.
Có Äiá»u, tiếng la hét như hôm nay, lại là âm thanh Äã lâu lắm rá»i chưa ÄÆ°á»£c nghe thấy á» khu C.
Trong khoảng thá»i gian nà y, ngoại trừ những tiếng kêu gá»i tuyên truyá»n gia nháºp cá»§a âThuáºn theo tá»± nhiênâ vá»ng tá»i từ xa, thì cÅ©ng chá» có thá» nghe thấy tiếng Äánh nhau, kinh hô, khóc thét, khóc thút thÃt, chá»i bá»i tuyá»t vá»ng vút qua ÄÆ°á»ng phá».
Má»i má»t âm thanh Äá»u là m lòng ngưá»i run sợ.
Bên ngoà i
khu B Äã là vùng Äất hoang dã.
Mà bắt Äầu từ ngà y hôm qua, Äá»i tuần tra vẫn luôn bắt giữ ngưá»i lưu vong tháºm chà cÅ©ng Äã không còn xuất hiá»n nữa.
Và o lúc tất cả Äá»u Äã là ngưá»i lưu vong, sẽ không còn ngưá»i lưu vong nữa.
Cô nhảy xuá»ng khá»i võng, chạy tá»i bên cá»a sá», cháºm rãi nhìn ra bên ngoà i.
Trên ÄÆ°á»ng phá» Äá» nát ngá»n ngang dưá»i tầng, có không Ãt ngưá»i Äang Äứng, Äá»u chạy ra từ chá» trú ẩn cá»§a từng ngưá»i.
Ai nấy Äá»u ngá»a Äầu nhìn vá» phÃa trưá»c, trên mặt trà n ngáºp kinh sợ.
Sau khi chắc chắn rằng không có nguy hiá»m, Quang Quang thò Äầu ra ngoà i cá»a sá», nhìn lên trên theo ánh mắt cá»§a má»i ngưá»i.
Má»t cái bá»t khà ná»a trong suá»t khá»ng lá», chầm cháºm xuất hiá»n từ trong ánh nắng như mà n trá»i, không ngừng chìm xuá»ng dưá»i, treo lÆ¡ lá»ng trên ranh giá»i phÃa bắc giữa khu B và khu C.
Quang Quang nhìn cảnh tượng trưá»c mắt, kinh ngạc tá»i Äá» tá»±a ngưá»i và o cá»a sá» mãi vẫn không cá» Äá»ng.
Mãi cho tá»i khi dưá»i tầng vá»ng lên tiếng Äá»ng, cô má»i giáºt mình lùi ngưá»i vá» sau, giÆ¡ súng lên nhắm thẳng và o lá»i cầu thang tầng hai.
Tầng má»t Äã hoà n toà n biến thà nh bãi hoang tà n Äá» nát, sau nhiá»u cuá»c cà n quét, tầng hai cÅ©ng Äã hư hại gần hết, nếu như có ngưá»i xông lên, cách duy nhất Äá» Quang Quang tá»± bảo vá» mình chÃnh là ná» súng.
âTôi.â Má»t giá»ng nói vá»ng lên từ cầu thang.
âChú Phạm?â Quang Quang nghe ra Äây là giá»ng Phạm Lữ, nhưng cô vẫn giÆ¡ súng như cÅ©, không há» thả tay.
âLà tôi,â Phạm Lữ vươn má»t bà n tay ra từ lá»i cầu thang, phất phất, âMá»t mình tôi.â
Mãi cho tá»i khi nhìn thấy cả ngưá»i Phạm Lữ, rá»i chắc chắn rằng vẻ mặt chú Phạm không có gì bất thưá»ng, Quang Quang má»i hạ há»ng súng xuá»ng.
âVÅ© khà cá»§a Äá»i dá»n dẹp?â Phạm Lữ liếc mắt má»t cái Äã nháºn ra ÄÆ°á»£c
âVâng.â Quang Quang gáºt Äầu.
âThằng nhóc Lý Lương kia trá»m cho cô Äúng không?â Phạm Lữ cưá»i, nhìn xung quanh.
âTôi còn nghÄ© chú vẫn Äang á» khu D.â Quang Quang nói, âHiá»n tại chá» tôi không có Äá» Än thức uá»ng nữa.â
âTôi có,â Phạm Lữ nói, âCô cần có thá» há»i tôi.â
Quang Quang treo súng lên thắt lưng, Äi Äến cá»a sá» kéo tấm rèm cá»a rách nát lại má»t ná»a, là m cho tòa nhà nà y nhìn từ bên ngoà i sẽ có má»t cảm giác Äã Äá» nát hoà n toà n, không dá»
lá» ra trên tầng vẫn còn có ngưá»i á».
âÄó là thứ gì?â Cô lại nhìn ra bên ngoà i qua khe há» rèm cá»a.
âKhông biết,â Phạm Lữ nói, âNhưng chắc chắn không phải lá»i thoát.â
âChú dá»±a và o Äâu mà nói Äó không phải lá»i thoát?â Quang Quang há»i.
Tuy cô cÅ©ng cảm thấy Äó không phải lá»i thoát, nói má»t cách chÃnh xác thì, cô cÅ©ng không quá tin tưá»ng sẽ có lá»i thoát, cà ng rất khó tin tưá»ng lá»i thoát sẽ xuất hiá»n má»t cách chói lòa như váºy.
Nhưng khi nghe thấy Phạm Lữ dùng giá»ng Äiá»u chắc như Äinh Äóng cá»t nói ra âkhông phải lá»i thoátâ, cô má»i Äá»t nhiên nháºn ra, bản thân mình cÅ©ng Äã thoáng thất vá»ng.
Cho dù Äã ÄÆ°a ra lá»±a chá»n sẽ không há»i háºn, nhưng hưá»ng vá» sá»± sá»ng cÅ©ng vẫn là bản nÄng nguyên thá»§y nhất trong lòng rất nhiá»u ngưá»i.
âÄi thôi,â Phạm Lữ nói, âMặc ká» Äó là gì, cÅ©ng cùng tôi Äến thung lÅ©ng lạc lá»i Äi, Äại Ca bảo tôi mang mấy kẻ lữ hà nh qua Äó, Äá»i dá»n dẹp cÅ©ng Äang á» Äó.â
âTôi vẫn sẽ á» lại Äây,â Quang Quang nói, âTôi muá»n á» lại nÆ¡i tôi Äã thân thuá»c, là m má»t nhân chứng.â
Tuy Äã hoà n toà n thay Äá»i, nhưng vẫn sẽ là má»t nÆ¡i thân thuá»c như cÅ©, sẽ nhá» rõ từng bá» dạng trưá»c Äây cá»§a cÄn nhà Äã sụp, dáng dấp trưá»c Äây cá»§a quán giải trà giá» Äã trá»ng không, hình ảnh trưá»c Äây mà giá» Äã biến mất.
Phạm Lữ không nói thêm gì nữa, Äá» ba lô xuá»ng dưá»i, lấy ra má»t khẩu súng nho nhá», ném cho cô: âCái nà y là tôi Äá» lại cho mình, cho cô Äấy.â
âCó tác dụng gì Äặc biá»t không?â Quang Quang láºp tức hiá»u ÄÆ°á»£c ý cá»§a chú Phạm.
âLà m cô chết không phải Äau Äá»n má»t chút nà o,â Phạm Lữ nói, âXem Äá»§, chứng kiến xong, muá»n dùng thì có thá» dùng.â
âCảm Æ¡n chú.â Quang Quang ná» nụ cưá»i, âTôi cứ luôn nghÄ©, má»t ngưá»i Äã từng là thà nh viên Äá»i dá»n dẹp, lại còn là Äá»i trưá»ng như chú sẽ không cần thứ như váºy kia.â
âÄánh giá cao tôi quá.â Phạm Lữ cÅ©ng cưá»i.
âGiá»ng như má»t quả cầu, quả cầu trong suá»t,â Phúc Lá»c khoa tay múa chân miêu tả, âNhìn từ thung lÅ©ng lạc lá»i thì không lá»n như váºy, nếu như nhìn từ chá»§ thà nh, hẳn là sẽ lá»n hÆ¡n nữa.â
âBên trong không có gì cả, không nhìn thấy thứ gì,â Thá» Há» bá» sung, âMá»t cái bóng cÅ©ng không có.â
âRÆ¡i xuá»ng Äất không?â Cá»u Dá»±c há»i.
âKhông, lÆ¡ lá»ng.â Phúc Lá»c nói.
Cá»u Dá»±c lắc lắc Äầu, phất tay vá»i nhẫn Äen Äang Äứng trong bóng tá»i: âÄến chá»§ thà nh, xem bên phÃa chá»§ thà nh có Äá»ng tÄ©nh gì không.â
Mấy nhẫn Äen láºp tức lặng lẽ nhảy lên vách hang Äá»ng, biến mất.
Cá»u Dá»±c Äứng lên: âTao phải Äến hang Äá»ng Äứng Ngâm Tụng xem thế nà o.â
âThi nhân chưa tá»nh.â Phúc Lá»c nói.
âSắp tá»nh rá»i, thứ á» chá»§ thà nh không giá»ng vá»i khe nứt,â Cá»u Dá»±c nghÄ© ngợi, âGiá»ng bẫy ráºp hÆ¡n, tao phải Äi há»i thi nhân xem sao.â
âÄánh thức ông ta ông ta sẽ ná»i giáºn.â Thá» Há» nói.
âTao Äây lại sợ ông ta chắc?â Cá»u Dá»±c giang tay, âTao sợ! Ãng ta chắc! Tao sẽ sợ má»t Äám ý thức hư vô?â
Phúc Lá»c và Thá» Há» cùng nhau nhảy tá»i bên ngưá»i gã.
âHai Äứa mà y Äừng Äi,â Cá»u Dá»±c nói, âBá»n mà y nên sợ ông ta.â
âKhông sợ.â Phúc Lá»c nói.
âBá»n mà y Äi loanh quanh trong thung lÅ©ng lạc lá»i Äi,â Cá»u Dá»±c nói, âHá»i thÄm xem, nhìn xem phÃa dưá»i có bất thưá»ng gì không, bắt mấy gã buôn ná»p má»t ná»a lượng hà ng hóa trong tay lên, ngá» nhỡ má»t nÄm hai nÄm vẫn chưa chết ÄÆ°á»£c hẳnâ¦â
âThì sẽ có thá» Äá»i ÄÆ°á»£c rất nhiá»u tiá»n!â Thá» Há» hà o hứng hô to.
âCó thá» cho Äám ngu xuẩn bá»n mà y Än!â Cá»u Dá»±c lại gần quát to má»t câu.
Lúc dẫn Liên Xuyên Äi vá» phÃa hang Äá»ng Äứng Ngâm Tụng, Ninh Cá»c hoà n toà n không có chút manh má»i nà o, không phải không có manh má»i vì sắp sá»a Äá»i mặt vá»i Äiá»u chưa biết, mà là hoà n toà n không có manh má»i vá»i viá»c có tìm ÄÆ°á»£c ÄÆ°á»ng hay không.
Äi ÄÆ°á»£c chưa bao lâu, cáºu Äã không rõ ÄÆ°á»ng nữa.
Quay Äầu lại liếc mắt nhìn Liên Xuyên.
âChắc là con ÄÆ°á»ng dá»c xuá»ng phÃa tay phải Äằng trưá»c.â Liên Xuyên nói.
âSao anh biết?â Ninh Cá»c há»i.
âBiết ÄÆ°á»£c từ cái bản Äá» cáºu cÅ©ng Äã từng nhìn.â Liên Xuyên rẽ và o ÄÆ°á»ng hầm dá»c xuá»ng bên tay phải.
âCái bản Äá» Äó,â Ninh Cá»c nói, âAnh cảm thấy là ai là m ra?â
âChuyá»n nà y phải xem cáºu có thá» há»i ÄÆ°á»£c từ chá» Cá»u Dá»±c không,â Liên Xuyên nói, âCòn cả ngưá»i gã không muá»n thấyâ¦â
Liên Xuyên còn chưa nói xong câu Äã Äá»t nhiên ngáºm miá»ng.
âSaoâ¦â Ninh Cá»c cÅ©ng chưa há»i xong Äã ngáºm miá»ng.
Từ chá» rẽ phÃa trưá»c, cháºm rãi vươn ra má»t cái chân, chân kim loại lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
Không thá» không công nháºn, Cá»u Dá»±c cải tạo rất tinh tế, nếu không phải hôm nay Äã nhìn thấy chân nóng chảy cá»§a Cá»u Dá»±c trên Äá»nh á»ng dẫn, thì Ninh Cá»c hoà n toà n không nháºn ra ÄÆ°á»£c ngoà i mặt nạ trên mặt, gã còn cải tạo chá» nà o nữa.
Lần nà y lại phÆ¡i bà y ra như váºy, cáºu tháºt ra có thá» nháºn biết ngay láºp tức, dù sao thì dưá»i chân gã vẫn còn mang theo Äoạn á»ng dẫn bá» cắt xuá»ng cùng, có Äiá»u Äã bá» cắt thà nh mấy quả cầu nhá», không nhìn ra ÄÆ°á»£c có tác dụng gì ngoà i tÄng chiá»u cao.
âMuá»n biết gì?â Cá»u Dá»±c chặn lại giữa ÄÆ°á»ng.
âKhông phải anh nghe thấy hết rá»i à .â Ninh Cá»c nói.
âÄi Äâu?â Cá»u Dá»±c lại há»i.
âHang Äá»ng Äứng Ngâm Tụng.â Ninh Cá»c nói.
âTá»± Äi tìm chết Äấy à ?â Cá»u Dá»±c nói.
âTôi chết rá»i chá»§ thà nh sẽ không có phần cá»§a anh,â Ninh Cá»c nói, âCó nói chuyá»n ÄÆ°á»£c nữa không Äây.â
âÄÆ°á»ng ray xe quặng Äã bá» chặt Äứt rá»i,â Cá»u Dá»±c nói, âKhông phải ngưá»i cá»§a tôi chặt Äứt.â
âAi.â Liên Xuyên há»i.
âThi nhân,â Cá»u Dá»±c nói, âNếu không thì là Quýnh Quýnh, mặc ká» là ai là m, rõ rà ng là không muá»n có ngưá»i Äi xuá»ng.â
âGiá» tôi cứ muá»n Äi xuá»ng thì sao?â Ninh Cá»c nói.
Cá»u Dá»±c báºt cưá»i, tiếng cưá»i chói tai vang vá»ng bên trong ÄÆ°á»ng hầm, cảm giác có thá» vá»ng và o trong thân thá», là m ngưá»i ta thấy tháºt sá»± không khá»e.
âTôi dẫn hai ngưá»i Äi xuá»ng,â Cá»u Dá»±c xoay ngưá»i, ngoắc gai trên ngón tay má»t cái, âÄi theo tôi.â
Cá»u Dá»±c dẫn bá»n há» tá»i trưá»c má»t cá»a Äá»ng cá»§a hang Äá»ng Äứng Ngâm Tụng.
Ninh Cá»c nhìn xuá»ng dưá»i, hang Äá»ng nhuá»m ánh Äá» sâu không thấy Äáy.
âSá»ng sót ra ngoà i,â Cá»u Dá»±c nói, âTôi sẽ nói cho hai ngưá»i biết ngưá»i kia là ai.â
âAnh nói có giữ lá»i không?â Ninh Cá»c há»i.
âKhông chắc,â Cá»u Dá»±c nghÄ© ngợi, âXem tâm trạng tôi.â
Ninh Cá»c cháºc má»t tiếng, nhấc chân giẫm lên mép Äá»ng, duá»i bà n tay ra trưá»c mặt Liên Xuyên.
Liên Xuyên nhìn cáºu.
âTay,â Ninh Cá»c nói, âNắm lấy Äi, ngá» nhỡ rÆ¡i tách nhau ra thì sao? PhÃa dưá»i còn có nhiá»u xương nhá»n như váºy, anh không kéo tôi lại, nhỡ tôi Äâm phải Äó thì sao.â
Liên Xuyên vươn tay, nắm lấy tay cáºu, cùng cáºu Äứng sóng vai trên mép hang Äá»ng.
âÄi thôi.â Hắn nói.
Ninh Cá»c và Liên Xuyên báºt lấy Äà cùng lúc, rá»i nhảy thẳng vá» phÃa trưá»c.Pass chương 60: Vá» táo là mà u gì? 4 chữ viết thưá»ng, không dấu không cách.
![dung-thanh-59-0]()
Artist: @Fleecetann
Truyện convert hay :
Ta Công Pháp Toàn Dựa Nhặt