Sau khi thanh niên áo trắng xuất hiện, mọi người tại hiện trường Kỳ Trân Hội vậy mà tập thể an tĩnh lại.Cơ hồ tất cả đệ tử Danh dự ở đây đều lộ ra vẻ chấn kinh, ngay cả Thân Đồ Phong cũng là biến sắc, tâm tình nóng giận trong nháy mắt thu sạch về.Người phụ trách vội vàng tiến lên cung kính chào đón:"Cảnh Hằng công tử."Cảnh Hằng khẽ gật đầu, sau đó nhìn Thân Đồ Phong, thản nhiên nói:"Thật không rõ Lục Trường Ca vì sao lại nhìn trúng ngươi.""Người khác chỉ tốn dăm ba câu đã có thể để ngươi mất phương hướng, quả thật là phế vật."Sắc mặt Thân Đồ Phong trắng bệch, một lời cũng không dám đôi co, chỉ biết liên tục cúi đầu xin lỗi:"Là tại hạ thất thố.""Cảnh công tử khoan hồng độ lượng, xin ngài đừng để trong lòng.
.
."Cảnh Hằng mặt không thay đổi nhìn lấy hắn, nhìn mãi cho đến khi hắn mồ hôi lạnh chảy ròng ròng mới chậm rãi mở miệng:"Cút đi.""Từ hôm nay trở đi, đừng để ta nhìn thấy ngươi trên Đông Phong."Thân Đồ Phong như được đại xá, méo mặt nói thêm một câu xin lỗi rồi vội vàng như chạy trốn rời khỏi Thưởng Xuân Viên.Nhìn xem tình huống nghịch chuyển trong gang tấc, Đường Thiên vuốt càm.Vị tên Cảnh Hằng này, tựa hồ là một đại nhân vật.Sau khi Thân Đồ Phong rời đi, Cảnh Hằng lại khôi phục dáng vẻ nho nhã hiền hoà kia, hướng về phía các đệ tử Danh dự tại trường cất giọng:"Phát sinh chút chuyện khiến cho mọi người không vui, đây là sai lầm của Thưởng Xuân Viên chúng ta.""Tiếp sau đây mời mọi người tận tình hưởng thụ vui chơi, toàn bộ chi phí sẽ do Thưởng Xuân Viên thanh toán."Trên thân Cảnh Hằng mang theo một loại khí chất khiến cho người ta vô cùng thoải mái.Mọi người liên tục biểu thị không sao, toàn bộ hội trường lại khôi phục về bầu không khí trước đó, mà lại càng thêm vui vẻ.Sau khi nói xong, Cảnh Hằng lại tiếp nhận Đằng Vân Chi từ trong tay người phụ trách rồi tự mình đưa đến trước mặt Đường Thiên."Đã sớm nghe tới đại danh của Đường thiếu, hôm nay gặp mặt, quả thật bất phàm."Cảnh Hằng cười nói:"Chuyện vừa rồi là do chúng ta quản lý không tốt, Đường thiếu chớ có để tâm.""Đoạn Đằng Vân Chi này, xem như là lời xin lỗi của ta."Đường Thiên đứng dậy, tiếp nhận Đằng Vân Chi, khẽ cười nói:"Ta người này vẫn là quen với việc một tay giao tiền, một tay giao hàng."Sau đó, hắn lấy ra Linh Ngọc, đưa tới.Cảnh Hằng cũng không lại tiếp tục chối từ, nhận lấy Linh Ngọc rồi nói:"Đường thiếu quả thật hào sảng.""Hôm nay chuyện xảy ra bất ngờ, chiêu đãi không chu đáo, mong rằng đừng nên trách.""Về sau hoan nghênh thường đến Đông Phong làm khách, cho ta cơ hội thể hiện tình hữu nghị của chủ nhà."Hắn nói chuyện thật sự là quá khách khí, Đường Thiên vội vàng biểu thị lần sau nhất định sẽ đến.Sau đó, hai người lại rảnh rỗi hàn huyên vài câu rồi Cảnh Hằng cáo từ rời đi, cũng không có tùy ý thăm dò thêm tin tức về Đường Thiên, cũng không bàn về bất kỳ chuyện gì liên quan đến lợi ích.Câu nói “quân tử chi giao nhạt như nước” này được hắn diễn dịch ra một cách vô cùng tinh tế.Theo Cảnh Hằng rời đi, Kỳ Trân Hội cũng kết thúc, mọi người tiếp tục ở trong vườn du ngoạn, thảo luận chuyện đã xảy ra hôm nay.Đường Thiên cùng Vương Tử Ngọc cũng một lần nữa trở về đình nghỉ mát ngồi xuống."Thật không ngờ được, hắn vậy mà cũng tới."Vương Tử Ngọc đong đưa cây quạt, cảm thán nói ra."Cảnh Hằng?"Đường Thiên nói.Vương Tử Ngọc gật đầu:"Hắn là đệ tử Danh dự thực lực mạnh nhất Đông Phong, cũng là một trong số ít các đệ tử Danh dự mạnh nhất trong Thanh Nhạc môn chúng ta.""Đến ngay cả Phong chủ Đông Phong nhìn thấy hắn cũng phải khách khách khí khí mới được."Đường Thiên khẽ giật mình, Cảnh Hằng vậy mà cũng là đệ tử Danh dự?Xem ra giữa các đệ tử Danh dự cũng đích xác là có sự chênh lệch vô cùng lớn."Hắn đã lợi hại như vậy, vì sao lại còn muốn làm một tên đệ tử Danh dự?"Đường Thiên không hiểu hỏi.Bằng vào những thông tin trước đó, hắn biết được đệ tử Danh dự cũng không phải là loại thân phân gì tốt trong mắt cao tầng Thanh Nhạc môn, trên cơ bản là sẽ không nhận được coi trọng.Vương Tử Ngọc cười cười nói:"Còn nhớ rõ ba loại người ta đã nói với ngươi trước đó không?""Trong số các đệ tử Danh dự, có một loại người gia thế hiển hách, tài lực kinh người, mà lại năng lực của bản thân cũng là cực kỳ xuất sắc, tuyệt không thua kém gì những đệ tử Hạch tâm đỉnh phong kia.""Nguyên nhân loại người này lựa chọn trở thành đệ tử Danh dự là do bọn họ đều có được mục đích riêng của mình.""Cảnh Hằng Cảnh công tử, cũng là loại người này, mà lại là tồn tại thuộc về hàng ngũ đứng đầu nhất."Đường Thiên hỏi:"Vậy tên Cảnh Hằng kia có mục đích gì?"Vương Tử Ngọc nói:"Không biết, thứ mà loại người này chơi không phải là thứ cùng một đẳng cấp với đám đệ tử Danh dự bình thường.""Nhưng ta có thể nói cho ngươi là, trên ngọn Đông Phong này, địa vị của Cảnh Hằng gần với Phong chủ, dù có là việc bổ nhiệm trưởng lão hắn cũng có thể nhúng tay vào."Đường Thiên hơi hơi nhíu mày, nội tâm có chút hiểu ra.Tất nhiên, khẳng định có chuyện liên quan đến quyền lợi.Nghĩ nghĩ, Đường Thiên lại hỏi:"Trừ hắn ra, Thanh Nhạc môn còn có tồn tại nào tương tự không?"Tốt nhất vẫn là tìm hiểu cho