Sau khi ký xong hiệp nghị, Lý Hoành đi đến Danh Dự Đường ghi danh.
Đường Thiên không phải đi thêm một chuyến nữa, vẫn là vô cùng bớt việc.
Có Lý Hoành rồi, về sau đã có người xử lý một chút việc vặt.
Nhưng mà Đường Thiên vẫn còn cần thêm mấy môn khách nữa để có thể đảm bảo vấn đề an toàn của mình trong bất cứ lúc nào.
Sau đó, phỏng vấn tiếp tục tiến hành.
Lại gặp thêm hơn hai mươi người đến nhận phỏng vấn, mãi đến gần chạng vạng tối Đường Thiên mới tìm thêm được nhân tuyển thích hợp.
Nghiêm chỉnh mà nói, không phải một người, mà là một đôi.
Đôi song bào thai trẻ tuổi này, tỷ tỷ tên Lam Ngọc, muội muội tên Lục Châu.
Hai nàng có vẻ ngoài tinh xảo, dáng người rất gầy, nhưng chỗ cần đầy đặn thì lại cực kỳ sung mãn, hai người đứng cạnh nhau trông vô cùng đẹp mắt.
Mấu chốt nhất là, Đường Thiên rất thích tính cách của các nàng.
Rất kiệm lời, lời ít mà ý nhiều, thẳng tới trọng tâm.
Mà lại các nàng đều có thực lực Nguyên Anh hậu kỳ, trên cơ bản có thể đảm bảo vấn đề an toàn mỗi khi xuất hành.
Ngoài ra.
Đã cố ý đề cập với Trọng Dương rằng bản thân mình muốn tìm mấy mỹ nữ làm môn khách, vậy khẳng định phải thực hiện đúng lời nói của mình mới được.
Nếu như vậy, có thể khiến cho hắn càng thêm vững tin, Cốc Tiểu Tuyết đã gặp “độc thủ" của mình.
Cuối cùng, Đường Thiên dùng thù lao mỗi người mỗi tháng một ngàn năm trăm vạn, ký luôn hiệp nghị dài một năm với các nàng.
Môn khách thường trú tự nhiên sẽ có giá cả khác với Lý Hoành.
"Tự các ngươi chọn hai gian phòng cho khách đi, chỗ của ta có tài liệu để sửa sang, các ngươi tùy vào sở thích của mình mà bố trí.
"Đường Thiên nói ra.
Lam Ngọc liếc nhìn Lục Châu một chút, sau đó nói:"Một gian là được.
"Đường Thiên ngạc nhiên, nhưng cũng không có nói thêm cái gì, còn bớt đi một gian phòng cho khách đây.
Sau khi nhận các nàng, Đường Thiên lại không có dự định thu thêm môn khách.
Phỏng vấn quả thật vô cùng mệt mỏi.
Sau đó hắn thông báo cho Lý Hoành một tiếng, để hắn đi xử lý các thủ tục còn lại.
Mãi cho đến trời tối khi hai người Lam Ngọc cùng Lục Châu đã thu xếp xong, Đường Thiên mới thở ra một hơi thật dài trở về gian phòng của mình.
Kỳ Trân Hội, tuyển nhận môn khách, còn có mọi việc trong hôm nay, mục đích cuối cùng nhất kỳ thật là muốn tạo cho bản thân một hoàn cảnh tu luyện đầy đủ an ổn mà thôi.
Đường Thiên vẫn luôn hiểu rõ được một việc, trong giới tu luyện này, mọi thứ khác đều là hư ảo, chỉ có thực lực mới là thứ quan trọng nhất.
Đi vào tĩnh thất tu luyện, Đường Thiên ngồi xếp bằng, nhanh chóng nhập định, bảy vòng Thiên Phú Hoàn hiện ra lơ lửng xung quanh thân thể.
Tiểu linh mạch dưới chân cũng tản ra ánh sáng nhàn nhạt, theo mỗi một lần hô hấp đều có lượng lớn Linh lực tinh thuần hòa tan vào thân thể.
Đèn làm từ lông đuôi Ngân Toa Điểu trong tĩnh thất cũng tiêu tán ra khí tức tự nhiên vô hình khiến cho hoàn cảnh tu luyện trong này đạt đến trình độ tốt nhất.
Không mất thời gian bao lâu, ràng buộc của Luyện Khí tầng mười một ầm vang phá nát, Đường Thiên thuận lợi đạt tới cảnh giới Luyện Khí tầng mười hai.
Đường Thiên từ từ mở mắt.
Trong khoảng thời gian chưa đầy một tháng kể từ khi xuyên việt đến nay, hắn theo vừa mới đầu chỉ có Luyện Khí tầng hai liên phá mười cảnh giới nhỏ đạt tới Luyện Khí tầng mười hai.
Loại tốc độ này, chỉ sợ cho dù là thiên tài có thiên phú Chín vòng cũng không nhất định có thể đạt tới.
Có thể đạt được hiệu quả kinh người như vậy hoàn toàn là nhờ vào hắn chế tạo hoàn cảnh tu luyện ưu tú cùng với có được đầy đủ đan dược bổ trợ.
Ngoài ra, hắn đã dùng vô số lần đốn ngộ để chồng chất mấy môn công pháp khác nhau lên đến cảnh giới Đại thành.
Tuy đẳng cấp của tuyệt đại bộ phận công pháp đều tương đối thấp, nhưng cũng có thể bổ sung cho Đường Thiên lượng lớn các lý giải về đạo pháp, lại thêm nhiều lần luận đạo cùng Cốc Tiểu Tuyết, hắn hiện tại so với một tháng trước đã khác nhau một trời một vực.
"Còn chưa đủ.
""Thế giới này vô cùng to lớn, thiên kiêu nghịch thiên nhiều không kể xiết.
""Muốn trở thành một tên cường giả chân chính, còn phải đi một đoạn đường rất dài.
""Tiêu phí nhất định phải tiếp tục tiến hành, tu luyện, cũng tuyệt đối không thể chậm trễ.
"Sau khi nói xong, Đường Thiên nhắm mắt lại lần nữa, bắt đầu tiếp tục tu luyện.
Sáu ngày, chớp mắt đã trôi đi qua.
Sinh hoạt của Đường Thiên lại trở về với với hành trình qua lại giữa Tử Trúc Viện và Đạo trường như trước đây.
Ban ngày thì tiến hành tu luyện trong tĩnh thất tu luyện Đạo cấp, buổi tối thì trở lại Tử Trúc Viện lắng đọng lại tu vi tăng vọt trong ban ngày.
Đồng thời, hắn cũng mở cho hai tỷ muội Lam Ngọc cùng Lục Châu mỗi người một gian tĩnh thất tu luyện Đạo cấp, khiếp cho các nàng hô to cảm ơn.
Sáu ngày