Giải quyết xong vấn đề an toàn, hai người lại thương lượng một số chuyện khác.Tỉ như thời gian của lần giao dịch tiếp theo, ổn định ở nửa tháng sau.Đến lúc đó, Tần Hải sẽ mang đến một số bảo vật quý giá Hoàng cấp trở lên, xem như là đá thử vàng cho việc mở ra đường dây giao dịch thời gian dài.Đường Thiên cũng không nóng nảy, mọi chuyện lấy vững vàng ổn thỏa làm chủ.Sau khi thương lượng xong, hắn lập tức mang theo một đống lớn tài nguyên bình thường rời khỏi Kim Ngọc Đường.Mới vừa ra khỏi cổng đã cảm nhận được mấy đạo ánh mắt không có ý tốt.Nhưng sau khi có hai người trung niên trên thân mặc áo bào màu xám xuất hiện ở sau lưng Đường Thiên, cơ hồ toàn bộ mọi ánh mắt đều thu liễm lại.Đó là tu sĩ Nguyên Anh, là người Tần Hải chuyên môn phái ra hộ tống Đường Thiên về nhà.Kim Ngọc Đường ở ngay dưới chân núi Thanh Nhạc Môn, không mất quá nhiều thời gian, Đường Thiên đã an an ổn ổn trở về, điều này khiến hắn có chút nhẹ nhàng thở ra.Trở lại Thanh Nhạc Môn, hắn cũng không có vội vã đi về nhà đá nhỏ của mình, mà là đi thẳng một đường hướng lên trên rồi dừng lại trước một tòa kiến trúc hùng vĩ.Công Tích Điện.Nơi này là một trong những nơi đệ tử Thanh Nhạc Môn tụ tập nhiều nhất.
Ngày thường một số nhiệm vụ, việc lớn việc nhỏ trong tông môn đều sẽ tiến hành ban bố ở Công Tích Điện.Đệ tử Danh dự mà Tần Hải nói tới cũng là tiến hành mua sắm ở chỗ này.Từ biệt hai vị tu sĩ Nguyên Anh, Đường Thiên cất bước đi vào bên trong Công Tích Điện.Vừa mới vào trong đã khiến cho hắn bị kinh trụ.Không gian bên trong vậy mà lớn hơn rất nhiều so với nhìn từ bên ngoài, hẳn là có bố trí trận pháp loại hình không gian.Đỉnh chóp cực cao, phía trên có tinh hà rực rỡ ẩn hiện, thoạt nhìn giống như một tòa quảng trường khổng lồ ở ngoài trời.Ngoài ra, bên trong còn có đủ loại kiến trúc phân biệt đối ứng với các loại hạng mục công việc khác nhau trong tông môn.Rất nhiều đệ tử Thanh Nhạc Môn qua lại bên trong, nhìn thoáng qua số lượng chí ít phải có mấy vạn.Tuy Thanh Nhạc Môn chỉ vừa mới thành lập, nhưng nó cũng không phải là môn phái nhỏ, thực lực của Tông chủ cùng các Trưởng lão trong tông môn đều là từ Độ Kiếp kỳ trở lên, chiến lực cực kỳ mạnh mẽ.Mà lại nghe Tần Hải nói, tựa hồ phía trên Thanh Nhạc Môn còn có tồn tại càng mạnh mẽ hơn.Một cái tông môn cỡ lớn như vậy, tổng số đệ tử vượt qua trăm vạn, phạm vi thế lực không biết trải rộng bao nhiêu vạn dặm.Đó là loại tồn tại mà hạng đệ tử Tạp dịch như Đường Thiên này căn bản không cách nào tưởng tượng nổi.Sau khi khôi phục lại bình tĩnh, Đường Thiên bắt đầu tìm kiếm vị trí mục đích của chuyến đi hôm nay.Cuối cùng, hắn tìm được một tòa lầu các to lớn tráng lệ nằm hơi lệch vị trí trung tâm.Danh Dự Đường.Đi vào Danh Dự đường, nhất thời phong cách hoàn toàn khác biệt so với bên ngoài đập thẳng vào trong mắt.Kim quang bắn ra bốn phía, bất luận là đèn đóm trang trí hay là cái bàn bình thường, tất cả đều tràn đầy một loại quý khí.Nhưng cũng có thể nói là tục khí.Đường Thiên là người bình thường, hắn ưa thích chính là loại tục khí này.Bên trong sảnh đường có mười gian phòng trang nhã, mỗi gian đều có Trưởng lão tông môn chuyên phụ trách công việc về đệ tử Danh dự.Trong đó có mấy gian đều đã có người, Đường Thiên nhìn qua một lượt, cuối cùng lựa chọn một vị lão giả vẻ ngoài trông có chút hiền lành rồi cất bước đi vào."Đệ tử Đường Thiên, bái kiến Trưởng lão."Đường Thiên cung kính thi lễ chào hỏi.
Sự uy nghiêm của Trưởng lão trong tông môn không phải ai cũng có thể tùy ý khinh nhờn, Đường Thiên hiểu được đạo lý này.Trưởng lão tên là Trọng Dương, khi nghe thấy có người lên tiếng chào thì chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua."Tiểu Tạp dịch?"Hắn có chút nhíu mày, tiếp đó lấy ra một viên ngọc thạch phát sáng, sau một phen tra xét, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc."Đến tông môn đã hơn hai năm a.""Hôm nay ngươi đến Danh Dự Đường là có chuyện gì?"Trọng Dương hỏi.Đường Thiên liếc qua ngọc thạch trong tay hắn, thứ này chắc hẳn là công cụ loại hình ẩn chứa tin tức.Sau đó, hắn rất nhanh thu liễm ánh mắt, cung kính nói:"Hồi bẩm Trọng Trưởng lão, hôm nay đệ tử đến đây là muốn đạt được một danh ngạch đệ tử Danh dự."Trọng Dương lần nữa lóe qua một vẻ kinh ngạc, nói:"Giá cả của đệ tử Danh dự cũng không thấp đâu."“Là gần đây phát tài?"Đường Thiên cũng không trả lời vấn đề này.
Thấy thế, Trọng Dương cười nói:"Không cần cảnh giác, ta chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi.""Mỗi người đều có cơ duyên thuộc về mình, tông môn sẽ không chuyên môn đi tìm tòi nghiên cứu, mọi chuyện dựa theo quy củ mà làm là được.""Ngồi đi."Một cái ghế dựa mềm bỗng nhiên xuất hiện ở bên người Đường Thiên.
Đường Thiên chắp tay cảm ơn rồi ngồi xuống."Ngươi muốn trở thành loại đệ tử Danh dự nào?"Trọng Dương hỏi.
Đường Thiên nghĩ nghĩ đáp:"Thật ra đệ tử dối với quyền lợi, nghĩa vụ hoặc các hạng mục cần chú ý khác của đệ tử Danh dự vẫn chưa hiểu rõ lắm, không biết có thể xin nhờ Trưởng lão giải thích rõ