Viên Sơ Nhụy cảm khái văn hoá Trung Hoa thật sâu một phen, lúc sau cầm lấy điện thoại trả lời Trì Tuyết Oánh một cái dấu chấm hỏi. Cái dấu chấm hỏi ngụ ý thế nào, cô tin tưởng Trì Tuyết Oánh lớn như vậy sẽ lĩnh ngộ được.
Trì Tuyết Oánh một chân khúc khởi quỳ gối trên giường, tầm mắt ngừng ở trên màn hình điện thoại, không nhúc nhích nửa phần,nhìn tin nhắn một hồi cô ấy mới đại tỉnh ngộ ý của Viên Sơ Nhụy đến tột cùng đang nói vấn đề gì, sau đó nàng nhận được dấu chấm hỏi từ Viên Sơ Nhụy.
Trì Tuyết Oánh không tự chủ mà lộ ra tươi cười hổ thẹn, xốc bị ngồi xuống, dựa vào đầu giường, cứ như vậy hàn huyên cùng Viên Sơ Nhụy.
[ Trì Tuyết Oánh ]: Ha ha ha ha ngượng ngùng a, đầu óc tôi mới vừa rồi không đuổi kịp
[ Trì Tuyết Oánh ]: Bất quá tôi cảm thấy cái tôi nói cũng coi như đáp án, đưa cậu, là tế phẩm cho cậu!
Nàng cùng Quan Mỹ Lâm xác thật là cái gì nên làm đều làm, chỉ kém công khai đăng ký kết hôn.
Viên Sơ Nhụy lại trầm mặc một hồi.
Làm thực tập sinh, cái đáp án này đối với cô mà nói cơ bản là có như không có.
[ Viên Sơ Nhụy ]: Tôi không phải hỏi cậu cái này, tôi là hỏi cậu ngày thường biểu đạt như thế nào với Quan tiểu thư để tỏ là cậu thích cô ấy
[ Trì Tuyết Oánh ]: Ôm ấp hôn hít dâng lên cao?
Trì Tuyết Oánh nhắn mấy chữ này qua, đầu ngón tay ở ánh sáng sáng ngời trên màn hình hơi tạm dừng một chút, nghĩ nghĩ, lúc này mới tiếp tục trả lời vấn đề của Viên Sơ Nhụy, trong mắt hiện lên vài phần nghiêm túc sáng rọi.
[ Trì Tuyết Oánh ]: Kỳ thật chính là có khi có thời gian liền sẽ muốn cùng em ấy cứ ở bên nhau, hoặc là đi hẹn hò hoặc là đi du lịch, làm cái gì cũng được, chỉ cần thời gian đều ở bên nhau
[ Trì Tuyết Oánh ]: Còn nguyện ý hái sao hái trăng cho em ấy
[ Trì Tuyết Oánh ]: Thật cũng không phải nói nếu muốn tớ vì em ấy đi hái ngôi sao hái ánh trăng, mà là một loại tâm thái tớ đặc biệt thích em ấy. Thích thấy em ấy cười, thích nhìn em ấy mỗi ngày đều vô cùng cao hứng, thích đến nguyện ý đem toàn thế giới cho em ấy, chỉ cần có thể hống em ấy vui vẻ
Viên Sơ Nhụy không có ngắt ngang người kia, bộ dáng nghiêm túc mà nhìn mỗi một câu một chữ bạn tốt nhắn qua.
Những lời này nếu đặt ở lúc trước, căn bản cô sẽ không hiểu được đây là một loại tâm thái gì, vì sao thích một người rồi cực điểm liền sẽ kéo ra tâm thái như vậy. Nhưng hiện tại không giống nhau, trong lòng cô có bạn nhỏ, cô có thể đồng cảm như bản thân mình vậy, có thể càng thêm xác thực mà rõ ràng đây là một loại tâm tình thế nào.
Trì Tuyết Oánh thích Quan Mỹ Lâm, liền như cô thích Đào Hựu Tình, phi thường thích, thích đến muốn giấu nàng đi, để nàng làm ngôi sao của một mình mình, chỉ tỏa sáng với mình. Thích đến muốn đem toàn thế giới phủng đến trước mặt nàng, chỉ cần có thể hống nàng cao hứng, lộ ra lúm đồng tiền.
Cô còn muốn bạn nhỏ của cô cả đời này đều vô ưu vô lự, không cần lại vì bất luận chuyện gì u buồn, cũng sẽ không lại trải qua chuyện không công bằng như xưa, để cuộc sống của nàng mỗi một ngày đều là trời nắng, mỗi một ngày đều có cầu vồng.
Ánh mắt oánh lượng trong mắt ảnh ngược ra màn hình nhắn tin, Trì Tuyết Oánh lại đã nhắn thêm tin mới, đó là đáp án cuối cùng.
[ Trì Tuyết Oánh ]: Cho nên là thích cũng không cần cậu đi cố tình biểu hiện, nó là tàng không được
[ Trì Tuyết Oánh ]: Chỉ cần cậu cũng đủ thích em ấy, vậy yên tâm mà giao hết thảy cho việc cậu thích, nó sẽ giúp cậu biểu đạt
Viên Sơ Nhụy trầm mặc tự hỏi những lời này một chút, hình như đã hiểu, lúc trước khi chính như cô câu dẫn Đào Hựu Tình, khi đó căn bản là không biết đối với người mình thích cô viết kịch bản vậy có được không, chỉ là bởi vì muốn làm như vậy với nàng mà thôi, muốn nhìn thấy nàng làm như vậy với mình, cho nên liền ra ta câu dẫn mà kết quả lại hiệu quả tốt ngoài dự đoán.
Một chút là do việc cô thích đang giúp cô hoàn thành những việc này đi, cho nên từ nay về sau cô cũng chỉ cần thuận theo bản tâm, để thích đi biểu đạt. Cô nhất định có thể dựa vào sự yêu thích của mình làm Đào Hựu Tình có cũng đủ hồi ức hạnh phúc, để nàng không cần lại ăn cẩu lương người khác, mà là người khác tới ăn cẩu lương hai người!
Cô đang muốn trả lời một câu "Cảm ơn", liền thấy Trì Tuyết Oánh trở tay nhắn cho cô một câu: [ Cố vấn tình cảm miễn phí, Tiểu Viên Đổng ngày mai chuyển tiền cho tôi? ]
Đôi mắt đẹp của Viên Sơ Nhụy mở một nửa, nhìn những lời này.
[ Viên Sơ Nhụy ]: Đi ngủ sớm một chút, nằm mơ còn có thể thấy
Đào Hựu Tình lấy tiền cô không ý kiến, đó vợ mình thì cô vui đưa tiền của mình cho nàng dùng. Trì Tuyết Oánh muốn nhận tiền của cô? Tắm rửa rồi đi ngủ, trong mộng cái gì cũng sẽ có.
[ Trì Tuyết Oánh ]: Chơi xong liền bỏ, quả nhiên là tra nữ, tình bạn bè Trì Tuyết Oánh tôi không còn!
[ Viên Sơ Nhụy ]: Cậu nói chuyện tự mang một cổ hơi thở cậu biết không?
[ Trì Tuyết Oánh ]: Cái hơi thở gì?
[ Viên Sơ Nhụy ]: Hơi thở "Muốn bị xóa bạn tốt"
[ Trì Tuyết Oánh ]:? Viên Sơ Nhụy tình bạn chúng ta yếu ớt như thế sao?
Viên Sơ Nhụy không đôi co với người kia, buông điện thoại sau đó đứng dậy đi đến bên cửa sổ nhìn cảnh đêm một hồi, ngoài cửa sổ tuyết trắng sôi nổi, cảnh phố ánh đèn lộng lẫy như sao. Lại qua hai ngày chính là Nguyên Đán, kỳ nghỉ Nguyên Đán cô phải về Viên gia, Đào Hựu Tình cũng phải về Giang gia, họ phải bồi bạn với cha mẹ, cũng liền ý nghĩa họ sắp sửa tách đối phương ra ba ngày.
Viên Sơ Nhụy ôm cánh tay, hít một hơi thật sâu, cũng không biết bạn nhỏ có bỏ được cô hay không.
Nhưng mà Đào Hựu Tình căn bản là không nhớ tới chuyện này, đến giờ lên giường ngủ, năm trong ổ chăn ấm áo của mình, một thân thoải mái lâm vào trong mộng thơm ngọt.
......
Sáng sớm, Đào Hựu Tình như nguyện lấy được tiền lương bạn gái nhà mình nộp lên, cao hứng mà đã đăng lên vòng bạn bè khoe ra một chút.
Viên Sơ Nhụy thấy vòng bạn bè của nàng bài đăng mới chỉ viết chú thích "Tiền lương bạn gái" là thẻ ngân hàng cô đưa cho nàng, không khỏi sửng sốt, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Đào Hựu Tình, trong mắt ẩn ẩn lộ ra vài phần mong đợi.
Vì sao nàng đột nhiên đăng vòng bạn bè khoe ra? Là thừa nhận cô chuyển sang chính thức sao?
Cô hiện tại là bạn gái chính thức của nàng?!
Đào Hựu Tình đặt điện thoại ở trong lòng bàn tay, ý cười doanh doanh mà nói: "Chỉ chị mới có thể thấy được."
Các cô còn chưa có đi đến một bước công khai, yêu đương đương nhiên còn phải làm một chút việc bảo mật. Còn chưa có chuyển qua chính thức mà công khai trong vòng bạn bè, nàng lại không ngốc —— như thế nào có thể nhanh như vậy, vậy thì tiện nghi cho Viên Sơ Nhụy!
Viên Sơ Nhụy: "......"
Rất tốt, mong đợi của cô trắng tay.
Đào Hựu Tình cười hì hì ôm lấy eo cô, trên mặt mang theo ý cười ôn nhu: "Thực tập Viên chúng ta thất vọng rồi sao?"
Viên Sơ Nhụy thay nàng đẩy tóc dài bên mái ra, thành thành thật thật nói: "Thất vọng? Vậy xác thật có một chút."
Đào Hựu Tình vỗ vỗ cổ yêu lệ của cô nói: "Thực tập sinh còn phải cố lên, chủ tịch là đâu phải dễ theo đuổi?"
Bản nhân chủ tịch chân chính nhướng mày, cô đối người khác tới nói rất khó truy, nhưng là đối với Đào Hựu Tình mà nói chỉ là một câu "Em thích chị" là có thể đuổi tới. Cho nên nói tóm lại, chủ tịch như cô còn không tính khó theo đuổi?
Đào Hựu Tình biết nghe lời phải: "Thân phận thật sự là tiên nữ chủ tịch không dễ truy."
Viên Sơ Nhụy nhẹ nhàng mà nhéo nhéo mặt nàng: "Đúng, chị sẽ tiếp tục nỗ lực. Được, nên xuất phát đi chuẩn bị đi quay tiệc tối Nguyên Đán." Ánh mắt ôn nhu mà ở trên môi nàng hôn một cái, "Hôm nay cũng em vất vả."
"Không vất vả." Đào Hựu Tình hào phóng mà nói, "Em tự chọn làm ngôi sao, có cái gì vất vả."
Là nàng chính mình muốn trở thành ngôi sao lộng lẫy lóa mắt, là nàng chính mình lựa chọn con đường này, không ai bức bách nàng. Mà ở trong vòng giải trí vất vả là biểu hiện bình thường, nếu nàng lựa chọn dấn thân vào rồi liền sẽ không sợ vất vả, hơn nữa Nguyệt Vịnh là công ty tốt, Viên Sơ Nhụy là lão bản tốt, cho nên thời gian nghỉ ngơi của nàng một chút cũng không thiếu, vậy còn có vất vả cái gì?
Nàng mười phần nhiệt tình dắt tay Viên Sơ Nhụy: "Đi thôi, ra ngoài làm việc!"
Hôm nay nàng cũng muốn vì nhân khí của mình, nỗ lực tạo ấn tượng ở trên TV!
......
Trước Nguyên Đán một ngày, lúc Đào Hựu Tình tắm rửa xong từ trong phòng tắm ra tới, Viên Sơ Nhụy mới từ trong nhà mình lấy xong sách trở về, thuận miệng hỏi nàng một câu: "Ngày mai mấy giờ em về Giang gia?"
Đào Hựu Tình thuận miệng đáp "10 giờ." Ngay sau đó liền sững sờ ở tại chỗ vẫn không nhúc nhích, rốt cuộc ý thức được chuyện chính mình phải cùng tách Viên Sơ Nhụy đến ba ngày.
Viên Sơ Nhụy cầm sách, không rõ nàng như thế nào đột nhiên bắt đầu sững sờ, mở miệng hỏi: "Làm sao vậy?"
Đào Hựu Tình chậm chạp mà phục hồi tinh thần lại, hậu tri hậu giác nói: "Viên Sơ Nhụy, chúng ta phải tách nhau ba ngày a......"
Từ lúc các cô xác nhận quan hệ thì vẫn luôn ở cùng một chỗ, bất luận là đi làm hay là ở nhà, cơ hồ đều là mỗi ngày bồi ở bên người đối phương, như hình với bóng.
Hiện nay đột nhiên muốn tách ra ba ngày, trong lòng nàng này bỗng nhiên toát ra một cổ không thích ứng mãnh liệt, làm nàng phi thường không muốn rời khỏi Viên Sơ Nhụy, thậm chí muốn xem cô như thú bông ôm vào trong lòng ngực mang đi.
Viên Sơ Nhụy trăm triệu không nghĩ tới nàng cư nhiên đến bây giờ mới phản ứng lại chuyện hai người sẽ tách nhau ba ngày, không khỏi khẽ cười một tiếng, tiến lên nhéo nhéo mặt nàng: "Rốt cuộc phản ứng lại?"
Đào Hựu Tình bắt lấy tay cô, cảnh giác nói: "Bên trong nhà chị sẽ không cả Nguyên Đán cũng có người lại đây thăm hỏi đi? Tỷ như mấy thiếu gia thiên kim tiểu thư gì đó?"
Viên Sơ Nhụy buồn cười nói: "Yên tâm, kỳ nghỉ không cho quấy rầy, chị cũng không phải ai muốn gặp là có thể gặp."
Đào Hựu Tình an tâm gật gật đầu.
Viên Sơ Nhụy suy nghĩ vừa đổi, buột miệng thốt ra: "Bất quá ba chị sẽ thúc giục chị yêu đương kết hôn."
Đào Hựu Tình nhíu mày.
Viên Sơ Nhụy tiếp tục nói: "Ông ấy ước gì cho chị biết nhiều bạn cùng lứa tuổi hơn, tốt nhất có thể có tiến thêm một bước phát triển."
Đào Hựu Tình bắt lấy trọng điểm trong lời nói của cô, nôn nóng nói: "Cái gì? Viên bá phụ còn muốn người cùng tuổi chị? Vậy làm sao bây giờ? Em so với chị nhỏ hơn 4 tuổi mà!"
Đào Tiên Nữ: Xong rồi xong rồi xong rồi, tuổi của tôi sẽ thành cái làm cha mẹ trở ngại quan hệ của tôi cùng bạn gái qua lại!
Viên Sơ Nhụy đang muốn trấn an nàng, liền nghe thấy nàng trở tay chính là một bộ "phép tính tôi lớn lên tôi định đoạt": "Bốn bỏ năm lên, bốn xá rớt, cho nên em so với chị tiểu linh tuổi, cho nên chúng ta là hai người cùng tuổi! Được, Viên bá phụ có thể yên tâm mà tiếp thu em."
(có ai hiểu cách Hựu Tình tính help me ????)
Viên Sơ Nhụy: "......"
Loại phép tính này, thật sự sẽ không làm các nhà toán học đã qua đời giận đến mở nắp quan tài sống lại sao???
Sau khi Đào Hựu Tình nói xong, khí thế mới vừa bốc cháy lên tới vài phần lấy mắt thường nhìn lập tức có thể thấy được tốc độ héo đi, trong lòng thẳng bồn chồn, không xác định nói: "...... Cha chị thật sự chỉ cần chị tìm bạn cùng lứa tuổi a?"
Tiên nữ nhỏ hơn bốn tuổi chẳng lẽ thật sự không được sao?
Viên Sơ Nhụy thấy thế, vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, còn rất tò mò trên thế giới này vì cái gì có thể có người đáng yêu như vậy. Cô nâng mặt nàng, vô cùng thích mà hôn nàng một chút, trấn an nói: "Không cần lo lắng, ông ấy không có yêu cầu tuổi, chỉ là cảm thấy bạn cùng lứa tuổi qua lại sẽ càng có chuyện nói, cho nên cổ vũ chị tìm bạn cùng lứa tuổi."
Đào Hựu Tình lẩm nhẩm lầm nhầm: "Em cùng chị cũng có nhiều chuyện để nói a......"
Các cô mỗi ngày ở bên nhau có thể nói chuyện nhiều như thế đây, nếu không cũng đi không đến quan hệ kia.
Viên Sơ Nhụy dùng lòng bàn tay khinh khinh nhu nhu mà vuốt ve khuôn mặt trắng nõn bóng loáng của nàng, ánh mắt cũng tùy theo ôn nhu xuống: "Cho nên em đang định để chị chuyển qua chính thức?"
Bằng không như thế nào hoảng như vậy khi nghe chuyện gia trưởng?
Nội tâm Đào Hựu Tình vô tình bị vạch trần suy nghĩ chân thật nhất, ánh mắt bắt đầu né tránh, liếc về chỗ khác, giơ tay gãi gãi cái mũi: "Liền, liền nghĩ chút chuyện sau này, rốt cuộc, rốt cuộc chị vẫn là rất có khả năng chuyển sang chính thức......"
Nàng thực thích Viên Sơ Nhụy, cũng có thể rõ ràng cảm giác đến Viên Sơ Nhụy đối đãi nàng thiệt tình thật lòng, đáy lòng kỳ thật vô cùng kỳ vọng Viên Sơ Nhụy có thể chuyển qua chính thức, làm bạn gái chính thức của nàng, có thể hào phóng mà giới thiệu cho bất kỳ người nào.
Nhưng là lại người yêu ân ái cũng sợ ở bên nhau mấy tháng sau sẽ chia ra, sẽ thay lòng đổi dạ, mà nàng cùng Viên Sơ Nhụy ở bên nhau còn chưa tới một tháng, thời gian quá ngắn quá khó có thể chứng tâm. Cho nên dù sao nàng cũng phải kéo dài thời gian lại thêm một chút, ít nhất ba tháng, nếu khi đó Viên Sơ Nhụy còn thích nàng giống như hiện tại, vậy nàng nhất định sẽ không chút do dự để cô chuyển qua chính thức!
Viên Sơ Nhụy thật cao hứng có thể nghe thấy đáp án này, bởi vì với cô chuyện có khả năng chính là "Có thể", thậm chí "Nhất định". Đào Hựu Tình nói cô có khả năng chuyển qua chính thức, đó chính là cô nhất định có thể chuyển qua chính thức!
Tiểu Viên Đổng: 【 tin tưởng.JPG】
Viên Sơ Nhụy ôm lấy nàng, nói: "Đã biết, chị lại đẩy đi hết những người ba chị giới thiệu là được."
Đào Hựu Tình nghe vậy, nhẹ giọng hỏi: "Sẽ vẫn luôn giới thiệu cho chị sao?"
Nàng chưa cảm nhận qua gia trưởng thúc giục hôn thúc giục yêu đương, cho nên không thể thiết thân thực tế mà cảm thụ tâm mệt của Viên Sơ Nhụy, nhưng từ ở