Sau khi Roman Vân rút ra nhiệm vụ của mình, lập tức hít hà một hơi, bỗng nhiên lui nhanh, giống như hồng thủy mãnh thú nhìn chằm chằm nhiệm vụ trên bàn, dường như nó đang ở tản ra hắc khí nguy hiểm âm trầm.
Làm fan nhỏ của Đào Hựu Tình, nàng không có khả năng sẽ bỏ lỡ chương trình của Đào Hựu Tình, ngày hôm qua lại là ngày công chiếu chương trình sống một mình 《 Sinh hoạt của tôi》 của Đào Hựu Tình , nàng vừa lúc có thời gian rảnh nên xem cũng có được thu hoạch ngoài ý muốn —— Đào Hựu Tình có tính tự luyến, cùng với chị ấy xem tóc như bảo bối.
Roman Vân hỏng mất lại không xác định hỏi: "Xin hỏi mọi người biết Hồng Đào Q có bao nhiêu yêu quý tóc của chị ấy sao?"
Rụng một cọng tóc đều có thể lo lắng đi tìm bệnh viện cấy tóc, vương giả yêu cái đẹp như vậy, Roman Vân thật là muốn mời tổ sản xuất đi cúng một chút!
Vương Húc Vĩ lão thần khắp nơi, trong ánh mắt lộ ra ánh sáng từ ái "Chúng ta cũng là ngày hôm qua mới biết đến."
Câu nói kế tiếp hắn không có nói, nhưng Roman Vân cùng Miêu Miểu đã có thể từ trong ánh mắt giảo hoạt của hắn chính mình lĩnh hội —— ngày hôm qua mới vừa biết, cho nên hôm nay liền dùng.
Roman Vân: "......"
Vương Húc Vĩ, tim anh rất tàn nhẫn!
—— ha ha ha ha ha ha ha ha lão vương rất xấu a
—— có thể lão vương theo sát thời sự!
—— ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha hài tử đã rất tuyệt vọng, cứu cứu đứa nhỏ đi!
Miêu Miểu không thể tin tưởng mà cầm nhiệm vụ của mình, còn son môi bên chương trình đưa, hơn nửa ngày trôi qua nàng mới gian nan hỏi ra một câu: "Cái son môi này là....cần tôi phải ấn lên sao?"
Vương Húc Vĩ thân thiết giải đáp: "Ai cầm nhiệm vụ này, liền phải lưu dấu môi người đó."
Miêu Miểu: "Tôi phải đến, tôi phải đến hôn ngài ấy?"
Vương Húc Vĩ: "Cô cũng có thể làm cậu ấy ngồi yên cho cô vẽ một cái dấu môi."
Miêu Miểu: "......"
Thực xin lỗi, nàng không thể, nàng không thể.
Nhìn hết mọi người ở đây, ai có thể làm Viên Sơ Nhụy ngoan ngoãn ngồi rồi vẽ dấu môi a! Hai so sánh, còn không bằng nàng đánh lén vẽ dấu son lên mặt Viên Sơ Nhụy!
Roman Vân hoảng hốt sau một lúc lâu, rốt cuộc tỉnh thần hỏi: "Nhiệm vụ nơi này đều là nhầm vào chúng tôi sao? Vẫn là có nhiệm vụ khác, không cần cùng các khách mời khác hoàn thành?"
Vương Húc Vĩ thần bí khó lường gật gật đầu, không có nói quá nhiều. Hắn thật sự không đành lòng nói cho hai cô gái nhỏ trước mặt này, chỉ có hai nhiệm vụ cần phải đụng tới các khách mời khác nhưng tất cả đều được hai người bọn họ rút hết —— thật là chỉnh chỉnh tề tề xúi quẩy!
—— Vương Húc Vĩ nam nhân tàn nhẫn
—— Nhóm Miêu La: Sinh tồn, hay là tử vong, đây là vấn đề
Miêu Miểu cùng Roman Vân cơ hồ không cần suy nghĩ sâu xa quyết đoán lựa chọn sinh tồn, cướp đoạt hoặc là cùng đội khác đàm phán trao đổi. Hai nhiệm vụ này muốn các cô hoàn thành thật sự quá khó khăn, càng đừng nói đến Đào Hựu Tình còn học Karate, như này ai dám tới gần?
Hai người khẽ meo meo mà cộng lại một chút, quyết định đem mục tiêu định ở trên người Viên Sơ Nhụy cùng Đào Hựu Tình, có thể đoạt liền đoạt, không thể thì liền thân thiện hợp tác, cùng nhau giao dịch—— hai nhiệm vụ này đối với Viên Sơ Nhụy cùng Đào Hựu Tình mà nói nhất định rất đơn giản, này căn bản chính là đề bài tặng điểm, đáng tiếc đã bị họ rút ra hết.
Miêu Miểu, Roman Vân: Chúng tôi rất khó a......
Sau khi Miêu Miểu cùng Roman Vân rút xong liền đến phiên Viên Sơ Nhụy cùng Đào Hựu Tình vào nhà rút ra tấm card nhiệm vụ của mình, thời điểm Miêu Miểu cùng Roman Vân đi ra ngoài nỗ lực mà khống chế biểu tình, ánh mắt đạm nhiên của Viên Sơ Nhụy ở trên mặt hai ngưòi lướt qua, cùng Đào Hựu Tình cùng nhau đi vào trong phòng. Đào Hựu Tình còn vô cùng cẩn thận mà giữ cửa khóa trái lại, để ngừa có người đột nhiên vọt vào tới làm chuyện.
Viên Sơ Nhụy đứng ở trước bàn nhiệm vụ tạp, nhìn thoáng qua Vương Húc Vĩ lại nhìn thoáng qua sáu nhiệm vụ còn lại trên bàn, để Đào Hựu Tình đi rút trước, Đào Hựu Tình hiểu rõ vận khí của mình, không có một chút rối rắm duỗi tay liền nhảy ra vận mệnh của mình.
"Này thứ gì a?!" Đào Hựu Tình chấn kinh rồi.
Chỉ thấy trên tấm nhiệm vụ nàng rút ra, giấy trắng mực đen rành mạch viết: Đếm xem có bao nhiêu gạo trong thùng, một hạt cũng không thể thiếu
—— ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha
—— ha ha ha ha ha ha vẫn là hương vị của Lão Vương
—— ha ha ha ha ha như thế nào ở dưới ánh mắt của đám sói mà đếm gạo được chứ, này thật là vấn đề
Đào Hựu Tình trong lúc nhất thời lại có chút không lời gì để nói, cuối cùng chỉ có thể nhận mệnh, hỏi: "Gạo đâu?"
Vương Húc Vĩ nhắc nhở nàng: "Phía dưới có một loạt chữ nhỏ."
Chữ nhỏ chỉnh chỉnh tề tề mà viết: Gạo ở quầy phòng bếp tầng thứ hai, mong khách mời tự đi đến đó lấy.
Đào Hựu Tình: "......"
Thật là rốt cuộc để tôi tự lực cánh sinh a!
Đào Hựu Tình thê thê thảm thảm mà thu hồi nhiệm vụ của mình, chờ Viên Sơ Nhụy rút, Viên Sơ Nhụy rút đến lưu loát dứt khoát, chỉ là kết quả cũng chẳng ra gì —— đem hạt giống vùi vào trong chậu hoa ở đại sảnh, cũng cẩn thận tưới nước, thiếu một chậu đều không được.
Viên Sơ Nhụy trở lại vị trí bày biện của chậu hoa ở đại sảnh một chút, trừ bỏ thấy được chính là dễ thấy, cô cầm hạt giống chạy đi nơi đâu, muốn không bị chú ý thật sự là rất có khó khăn.
Vương Húc Vĩ thân thiện nhắc nhở các cô: "Nhiệm vụ là có thể đổi."
Đào Hựu Tình tròng mắt quay tròn, cùng Viên Sơ Nhụy họp lại một chút, quyết định một lần nữa khiêng lên đội lừa gạt, bất quá lần này không lừa một người, mà là muốn gạt một đám! Nhưng là gạt như thế nào là cả một vấn đề, nếu đem nhiệm càng khó hoàn thành thay đổi lại đây, vậy ai cũng sẽ hối hận.
Bất quá chẳng sợ đổi không được tốt cũng không quan hệ, Viên Sơ Nhụy đã nghĩ tốt sẽ làm hai nhiệm vụ này như thế nào, chỉ là nếu có thể đổi lấy nhiệm vụ dễ dàng, thì cô cầu mà không được. Người phải có tinh thần mạo hiểm, còn phải có tinh thần trải nghiệm, CP lừa gạt tái xuất giang hồ một lần lữa cũng không phải không thể.
Nhưng các cô trăm triệu không nghĩ tới chính là, toàn bộ người đều rút xong lúc sau, các cô đã bị Roman Vân cùng Miêu Miểu theo dõi.
Ở cầu thang an tĩnh, Miêu Miểu nếm thử cùng hai người đã gạt qua mình đàm phán: "Hợp tác không? Hỗ trợ lẫn nhau, cùng nhau xử lý hai đội còn lại?"
Đào Hựu Tình nhìn các cô một cái, lại nhìn về phía Viên Sơ Nhụy, như là đem quyền quyết định giao cho Viên Sơ Nhụy.
Viên Sơ Nhụy hơi hơi mỉm cười, hỏi: "Nếu muốn hợp tác, có phải là nên cho chúng tôi