Mái tóc ướt sũng của Taehyung làm làm ẩn đi một phần nào của đôi mắt khát máu kia. Shinara đứng cùng Taehyung ở ngoài phòng cấp cứu mà cảm thấy có chút rung sợ.
Ai cũng biết Kim Taehyung rất ôn hoà về tính cách lẫn hành xử nhưng lại không biết mặt khác của hắn là mỗi khi tức giận đáng sợ đến như thế nào.
1
Chẳng hạn như bây giờ, trông hắn khác gì quỷ dữ đâu chứ
1
Khi đèn cấp cứu vụt tắt hắn chẳng chừng chừ đứng dậy, bác sĩ bước ra hắn liền túm lấy cổ áo của người ta
"Em ấy thế nào rồi"
Vị bác sĩ trẻ tuổi mặt tái nhợt "Ngài... ngài Vante bình tĩnh đã. Điện hạ không sao đã băng bó vết thương lại rồi"
Cơ mặt hắn giãn ra đôi chút rồi buông cổ áo bị bác sĩ trẻ. Đây là lần thứ hai Shinara thấy hắn kích động như vậy. Trước đây dù trời sắp sập xuống hắn cũng chỉ một vẻ mặt ôn hoà.
Jungkook thật đặc biệt
"Ngài Vante hay ngài nên về phòng thay đồ. Điện hạ để thuộc hạ canh chừng"
Shinara e dè nhắc nhở hắn, hắn nhìn vào phòng cấp cứu đến giờ vẫn chưa đẩy cậu ra.
Nghĩ đi nghĩ lại người hắn rất bẩn cậu lại đang bị thương "Trông chừng điện hạ, để ý y tá bác sĩ ở đây. Tốt nhất đừng để em ấy xảy ra chuyện gì"
Nói xong Taehyung sải bước chân nhấn thang máy đi lên phòng VIP. Đây là bệnh viện tư nhân thuộc quyền sở hữu của hắn, những bác sĩ y tá ở đây đều được hắn tuyển chọn nghiêm ngặt.
Những người đến đây khám và chữa bệnh đa số là người giàu có hoặc là có quan hệ hợp tác làm ăn với hắn.
Jungkook được đưa lên phòng bệnh VIP 3 cách Taehyung một tầng lầu. Shinara chỉ dám đứng từ xa nhìn Jungkook thầm lắc đầu
"Jeon Jungkook ơi là Jeon Jungkook tại sao mỗi lần gặp lại đều phải có thương tích thế kia"
Cánh cửa mở ra Taehyung mặc chiếc áo thun quần kaki đơn giản đi đến cạnh giường bệnh.
Jungkook hai mắt nhắm ghiền môi cũng trở nên nhợt nhạt hơn bao giờ hết.
Jame bước vào phòng bệnh nhìn thấy ngay cảnh Taehyung ngồi bắt chéo chân nắm lấy tay Jungkook.
"Ngài Vante, thuộc hạ đã bắt tên mắt xanh về rồi. Nhưng vết thương của hắn khá nghiêm trọng e rằng khó qua khỏi"
"Định dùng cái chết để thoát khỏi ta à? Đừng hòng, người ta muốn dù có chết cũng phải sống dậy"
Giọng trầm đến đáng sợ, Jame cũng chỉ nuốt nước bọt một cái rồi rời đi.
Ngoài trời cơn mưa vẫn chưa dứt, phòng bệnh vang lên tiếng gõ cửa. Shinara cẩn thận ra đón tiếp "RM lão đại"
Nam Joon bước vào xem xét tình hình của Jungkook rồi mới an tâm ngồi xuống nói chuyện với Taehyung
"Đã biết là ai chưa?"
Hắn lắc đầu "Em suy đoán có thể là cùng đám với Kelvin, Jungkook giết lão Han cũng như là chặt đứt của Kelvin một cánh tay đắc lực. Sao gã có thể dễ dàng buông tha cho em ấy được"
Nam Joon hướng mắt về phía Jungkook rồi cầm lấy con dao găm yêu thích của Jungkook đang được để trên bàn
"Cách để ngăn chặn việc bành trướng địa bàn và quyền lực của Kelvin là chúng ta cần phải có một người đứng đầu. Ít nhất là ở Châu Á này."
Nam Joon cẩn thận đưa ra lời đề nghị, hắn suy xét một chút rồi lên tiếng "Sẽ thế nào nếu chúng ta cùng hợp tác"
"Hyung rất sẵn lòng, vì chúng ta đã chiến đấu hơn 10 năm rồi không thể kéo dài hơn. Việc làm ăn sẽ không thể suôn sẻ được nếu bọn Kelvin cứ nhún tay vào"
Đưa đôi mắt nhìn nhau, Taehyung lại nhàn nhã hai tay đan lại. Nam Joon nói đúng trận chiến này không thể kéo dài quá lâu.
"Ngày kia mở cuộc gặp mặt các lão đại đi, ở giới hắc đạo ngày ai cũng sợ hãi ngài Vante đáng kính. Nếu em trở thành lão đại chính thức sẽ có thể tập trung lực lượng nhiều hơn. Hyung tin em sẽ làm được"
Taehyung nở nụ cười "Hyung đánh giá em cao quá rồi"
Nam Joon bật cười quả là Taehyung vẫn luôn khiêm tốn như vậy không khác với lúc trước là bao.
"Về Jungkook thì em ấy đã đồng ý đến bang Black Swan rồi. Tính tình em ấy có chút nóng nảy mong ngài Vante chiếu cố"
"Jungkook vốn dĩ là một điện hạ kia mà, người cần điện hạ chiếu cố là em"
Cả hai cùng nhau cười, quả thật ai cũng yêu thích Jungkook theo một cách khác nhau.
Vì Jungkook là một bảo vật của tạo hoá về mọi thứ
Nói chuyện một lúc thì Nam Joon cũng rời đi vì có việc. Căn phòng bệnh chỉ còn lại Jungkook, Taehyung và Shinara.
"Shinara, thông báo cuộc gặp mặt với các lão đại sẽ diễn ra vào cuối tuần này"
Taehyung nói xong Shinara