Ngày hôm sau Jungkook được xuất viện Taehyung nhất quyết phải tự bản thân mình chở cậu về nhà an toàn mới thôi.
"Tôi tự lái xe về được anh không cần chở đâu"
"Không, một là em leo lên xe hai là ta bế em lên. Em chọn đi"
Taehyung ghì lấy tay Jungkook khi cậu định bỏ đi
"Chọn cái con khỉ gì, cút sang chỗ khác"
Jungkook vùng vẫy lỡ tay tát trúng Taehyung một cái. Lực đạo không hề nhẹ khiến hắn đứng cả hình.
Dấu ba chấm xuất hiện ngay trên đầu cậu, nhìn một bên má hắn đỏ như vậy cậu lại thấy có chút áy náy
"K...không sao chứ Taehyung? Tôi không cố ý đâu"
"Tát ta một cái rồi bảo không cố ý là xong hả?"
Cậu bị hắn ép lưng tựa vào xe, hai tay hắn cũng chắn lại. Cậu hong cố ý thiệt mà
"Thì...thì tôi không cố ý thiệt mà"
Cậu lúng túng đáp lại, gương mặt thỏ con xìu xuống. Taehyung liền nâng khuôn mặt kia lên
"Hôn ta một cái thì ta xem như không có gì"
1
Hả? Hôn hắn sao? Jungkook lưỡng lự nhìn người trước mặt. Ừ thì mặt biết đẹp trai rồi, cái vẻ đẹp nam tính này Jungkook suýt đổ mấy lần nhưng hên vẫn giữ giá kịp thời.
Jungkook đưa môi đến gần gò má Taehyung, rồi hôn cái chốc vào đó. Hắn cười mãn nguyện "Vậy mới là bé ngoan"
Thuộc hạ đứng xung quanh kiểu giết tôi đi gì mà ăn cơm chó quài luôn á. Cứ show ân ái quài ai mà chịu cho nổi đây chủ nhân.
7
Jungkook đẩy hắn ra chui lọt vào trong xe, Taehyung thở dài, phải chi ngay từ đầu cậu chịu lên xe thì có phải tốt hơn rồi không?
Con thỏ này lực mạnh gớm, lỡ tay tát thôi mà hắn muốn thay cả hàm răng mới.
1
Nói vậy thôi chứ hắn cũng nhanh chóng vào ghế lái rồi chở cậu đi. Trên suốt đoạn đường Jungkook dường như chẳng nói gì.
Đến khi mà điện thoại Taehyung reo lên thì cậu mới chú ý. Vì là kết nối bluetooth với xe nên khi hắn nghe máy cả cậu cũng nghe thấy.
"Kim Taehyung anh định khi nào mới đem thằng bé về cho bà già này đây hả?"
Giọng mẹ Kim vang lên Jungkook cũng giật cả mình. Taehyung chỉ thở dài
"Mẹ cũng phải để em ấy khỏi bệnh thì mới dắt về được chứ"
Đầu dây bên kia mẹ Kim dường như không quan tâm hắn cho lắm
"Đem thằng bé về đây mẹ chăm, hôm nay mày không đem thằng bé về thì mày cút ra đường mà ở"
7
Jungkook phì cười, thì ra ngài Vante cũng có một mặt như vậy à? Ngoài hắc đạo thì máu lạnh vô tình ở nhà lại sợ mẹ. Đúng là điều kì diệu, ai rồi cũng phải sợ mẹ thôi
"Mẹ..."
Chưa nói xong mẹ Kim đã cúp máy ngang, đến lúc này Jungkook mới cười to
"Ngài Vante à thì ra ngài cũng có mặt này"
Hắn thở dài, mẹ Kim đúng là không cho hắn chút mặt mũi nào trước người thương.
"Em cũng thấy đó mẹ bắt ta dắt em về đó ngay"
Jungkook còn đang cười bỗng im bặt
"Nên giờ ta chở em về Kim gia luôn đây"
Jungkook nghệch mặt ra, cái này giống dụ dỗ vậy trời. Ban đầu là đòi chở về rồi lại là mẹ Kim gọi xong chở thẳng cậu về nhà.
"Kim Taehyung!!! Anh đang dụ dỗ tôi đấy hả?"
Taehyung quay mặt đi chỗ khác nở nụ cười thì là hắn dụ dỗ cậu thật. Cậu vốn tinh mắt nên nhận ra ngay nụ cười của hắn phản chiếu qua kính xe
"Kim Taehyung anh chết chắc rồi"
Cậu gầm gừ rồi liền chồm người qua hắn, hắn giật cả mình "Này này ta đang lái xe đó muốn đánh muốn giết gì thì đợi xuống xe rồi làm"
Cái nết của Jungkook thì làm gì mà nghe, cậu vẫn tiếp tục chồm sang đụng cái vô lăng khiến xe chao đảo.
"Mẹ nó Jeon Jungkook em muốn chết à? Ngồi im xem"
Hắn cáu gắt quát, Jungkook là một con người kiêu ngạo và háo thắng thì dễ gì im lặng
"Tôi là không ngồi im đấy Kim Taehyung, anh gạt tôi còn lên giọng hả? Hôm nay tôi không dạy anh một bài học thì tôi không phải Jeon Jungkook"
Dứt lời cậu tháo luôn cả dây an toàn ra chồm hẳn người che mất tầm nhìn hắn. Hắn một tay giữ chặt vô lăng tay còn lại đặt lên trên đầu cậu để cậu không đập đầu lên trên nốc xe.
2
Cậu kéo vô lăng qua bên phải hắn đạp chân thắng không được liền gào lên "Em về chỗ ngồi đi thắng xe có vấn đề rồi"
"Cái gì?"
"Con mẹ nó em bướng bỉnh vừa thôi"
Hắn dứt lời liền điều khiển vô lăng qua phía bên trái, buông vô lăng ngả hai cái ghế về mức thấp nhất. Cả người cậu nhào lên nằm lên người hắn.
Taehyung đặt cậu nằm dưới thân mình rồi lấy dây an toàn thắt qua người cậu rồi mới nằm ôm lấy cả thân thể Jungkook, ghì chặt đầu cậu vào lòng ngực hắn.
Mọi thứ diễn ra rất nhanh, cả hành động của hắn nữa khiến Jungkook vẫn bất động. Chưa đầy mấy giây sau chiếc xe đâm xầm vào gốc cây cổ thụ to ở ven đường. Mặt kính vỡ văng tứ tung vào người Taehyung, mọi va đập đều là Taehyung hứng hết. Jungkook cả một vết xước cũng không có.
Ở trong lòng ngực hắn cậu không thấy chút lo lắng hay nguy hiểm nào, ngược lại còn cảm thấy an toàn lạ thường. Dường như hắn sẽ chẳng để cậu bị thương dù là một chút.
Xác nhận không có nguy hiểm nữa hắn mới nới lỏng tay mình ra. Jungkook hí mắt thì thấy ngay ánh mắt lạnh lẽo của hắn đang hướng ra ngoài cửa sổ.
Một tay