Jungkook được Taehyung dẫn đi sâu vào một con hẻm nhỏ chỉ đủ 3 người đi một lần. Càng đi cậu càng có cảm giác không đúng lắm, theo cậu biết thì lão đại của bang lớn nhất tại Mã Lai là Hilmi.
Nghe đồn ông ta sống trong một căn biệt thự bậc nhất tại đây. Theo cậu thấy thì đường vô biệt thự này có phải hơi tồi tàn không?
Điều Jungkook để ý nhất lại lại việc tay của mình đang được Taehyung bao bọc lấy. Hắn nắm tay cậu kéo sát vào bên mình, mở đường cho cậu đi một cách thoải mái nhất.
"Cố gắng đi một lát nữa thôi sẽ đến nơi"
Hắn nhỏ giọng thủ thỉ với cậu, hình tượng lão đại ít nói hoà nhã bây giờ sụp đổ hoàn toàn. Thay vào đó là một Kim Taehyung ôn nhu dịu dàng với Jeon Jungkook.
Có những thay đổi chỉ vì người trước mặt là Jeon Jungkook, ngoài cậu sẽ không ai có được.
Trước mặt cậu là một cảnh cửa nhỏ đủ một người đi, cậu ngước lên thì thấy gương mặt nghiêm nghị của hắn.
Hắn cận mở cửa rồi vào trước "Jungkook đi sau anh"
Cậu nghe hắn nói thế giật mình đi theo, cái tên này làm hết hồn nha. Qua khỏi cánh cửa đi tầm năm bước cậu dường như cảm nhận được rằng mình vừa đến được thiên đàng vậy.
Cảnh vật trước mặt quả thật thơ mộng đến lạ, ánh tím của hoa và màu xanh của cây cối. Khác hẳn với thế giới đầy u ám khi nãy.
Taehyung thấy cậu ngẩn ngơ như vậy thích thú chạm vào chiếc mũi nhỏ đáng yêu. Rồi nắm tay cậu đi thêm một đoạn, các thuộc hạ của hắn cũng lần lượt đi đến.
Trước mặt là một biệt thự khá cổ và có giá trị lịch sử lâu năm. Quả thật cậu rất thích căn biệt thự này, cả cách trang trí cũng như cấu trúc của nó.
Chủ động buông tay Taehyung ra để chạm vào lớp gạch đã ngả màu. Phía xa một người đàn ông khoảng 50 tuổi đi đến mở cổng.
"Ngài Vante mời vào. Xin lỗi vì làm mất thời gian của ngài"
Irfan nói, hắn nở nụ cười hoà nhã
"Không sao"
Nói rồi hắn cùng thuộc hạ đi vào, cậu cũng lật đật chạy theo sau cách hắn vài ba người.
Đến khi vào trong dinh thự, hắn đi vào thì không sao nhưng đến cậu thì bị thuộc hạ của Irfan chặng lại.
"Mày không phải là thuộc hạ của ngài Vante, nói mày là ai?"
Cũng phải thôi mỗi lần Taehyung đến đây thuộc hạ đều được bên Irfan nhớ, cậu quả thực lần đầu đến thì làm sao người ta biết được
Jungkook thu lại vẻ mặt trẻ con kia trong lòng lại thấy có chút hờn dỗi, sao hắn không thông báo cho người ta biết là cậu cũng đi vậy?
"Quỳ xuống"
Hilmi từ đâu xuất hiện, lão có vẻ trông khá nghiêm túc và nguy hiểm. Thuộc hạ của lão hoảng sợ quỳ xuống.
Jungkook hướng mắt về phía Hilmi thầm đánh giá.
Hilmi cuối đầu "Điện hạ, thất lễ rồi. Bọn chúng không biết điện hạ sẽ ghé thăm, mong điện hạ lượng thứ"
1
Chiếc khuyên môi màu bạc lấp lánh, thuộc hạ nhìn lên thì thấy ngay hình xăm trên tay cậu. Càng run rẫy hơn, nếu hôm nay Jungkook không tha thì họ chết chắc rồi.
Ấy thế mà Jungkook chẳng nở lấy một nụ cười, Yoongi thấy có điềm liền vào trong kéo Taehyung ra ngoài.
Hắn bước ra thấy vẻ mặt như ai lấy sổ gạo của cậu, sải bước đến cạnh "Họ chọc giận em sao?"
Cậu lúc này mới ngước lên nhìn hắn "Tha hay không?"
Hắn đảo mắt nhìn thuộc hạ đang sợ sệt mà khúm núm lại một góc, giọng trầm ôn nhu "Tha, họ không cố ý"
"Lần sau cẩn thận hơn"
Dứt lời liền đi vào trong, hắn cũng vì vậy mà nối gót theo sau. Hilmi thoáng sửng sốt trước Kim Taehyung bây giờ, hắn chịu cho Jeon Jungkook đi trước mình luôn sao?
Jungkook quyết định không ngồi cùng Taehyung và thay vào đó là đứng nghe. Dù gì hắn cũng là ngài Vante, cậu cũng biết phía sau gương mặt kia của hắn có biết bao nhiêu phần là quyền lực và kiêu ngạo.
Ít nhất cũng cho chồng mình mặt mũi chứ
10
"Ngài Vante thứ lỗi cho sự cố ngày hôm nay, chúng tôi cũng không ngờ sẽ xảy ra việc như vậy"
Hilmi lên tiếng, Taehyung chỉ nhìn trực diện lão cười xã giao. Nói như vậy ai mà tin chứ, có khi là lão đã bắt tay với đám bên Kelvin rồi.
"Ta nghĩ Hilmi lão đại rõ hơn ai hết, chỉ là không kịp...chuẩn bị"
Min Yoongi cố tình ngân dài thêm một chút, anh tin rằng lão không thể không run sợ
"Suga cứ thích đùa..."
1
Tiếng động từ chiếc bậc lửa Zippo màu xám xanh của Jungkook vang lên cắt ngang lời của Hilmi. Đôi môi xinh đẹp đang ngậm lấy đầu điếu thuốc.
Taehyung đảo mắt qua cậu rồi cũng không nói gì.
Jungkook bị nghiện thuốc những ai tiếp xúc với cậu đều biết, chỉ là gần đây cậu đã ít dùng hơn.
"Ta đi dạo một chút, mọi người cứ tự nhiên"
Không đợi bất cứ ai trả lời cậu đã rời đi nhanh chóng với điếu thuốc. Yoongi nhìn cậu rồi nhìn sang Taehyung, người ương bướng như Jungkook liệu hắn làm sao để theo đuổi nhỉ?
"Lô hàng đó chuyển qua cho chính phủ, tối ngay người của họ sẽ đến chuyển đi. Thời gian qua làm phiền Hilmi lão đại rồi"
1
Taehuyng nói, Hilmi như hoá đá trước câu nói của hắn. Lô hàng đó thì ra là hắn mượn cảng để nhờ chứ không phải là bán cho họ.
Hilmi đã bàn bạc với một lão đại ở Châu Phi để bán lô hàng ngon nghẻ này. Giờ hắn nói lấy lại chẳng khác nào muốn ép lão vào đường cùng.
"Ngài Vante liệu ngài có thể bán lô hàng đó cho chúng tôi được không? Chúng tôi quả thực rất cần nó"
Hilmi xuống giọng, từ sâu trong đôi mắt màu hổ phách của Taehyung xuất hiện tia tàn bạo.
Lão ta có mưu đồ với hắn, hắn biết rõ và hôm nay là thời điểm hắn sẽ khiến cho Hilmi khắc cốt ghi tâm. Mỗi lần nhớ đến phải sợ hãi.
"Irfan"
Hắn trầm giọng, Hilmi kinh ngạc nhìn sang người thân cận của mình từng bước đi đến quỳ dưới chân Taehyung.
Irfan chính là người mà hắn cho vào bên cạnh Hilmi nhằm nắm rõ tình hình.
Đặc biệt Irfan rất trung thành
"Thì ra...thì ra là ngài muốn mở rộng địa bàn của mình. Ngài hôm nay đến đây chắc cũng chuẩn bị không ít bom đạn. Ngài Vante ngài tưởng ngài một tay che trời sao?"
1
Hilmi cười điên điên dại dại hỏi hắn, mọi kế hoạch mà lão chuẩn bị đều thất bại ngay cả khi chưa thực hiện.
Tiếng súng vang lên ầm trời, Taehyung vẫn là phong thái của một vị vua ngồi xem kịch hay.
Hilmi tái xanh mặt mày tháo chạy lên tầng trên, thuộc hạ định đuổi theo nhưng hắn giơ tay lên cản lại.
Thật muốn xem xem bọn người này thoát khỏi móng vuốt của Kim Taehyung này thế nào.
Cả những ngày đầu tiên rồi, hắn luôn nói thuận hắn thì sống nghịch hắn thì chết.
Và chết một cách tàn nhẫn nhất đừng mong một ai có thể trốn đi.
Vợ con của Hilmi đều bị HoSeok giam giữ, hắn sẽ không vô cớ giết phụ nữa và con nít. Nhưng cũng không có nghĩa sẽ tha cho họ dễ dàng.
2
Jungkook vốn không hề hay biết về kế hoạch của Taehyung, cậu vẫn thản nhiên ngồi ở bục cao nhất của biệt thự mà hút thuốc.
Mây đen kéo đến che mất ánh sáng ấm áp, gương mặt của Jungkook có lẽ cũng vì điều đấy trở nên ma mị hơn bao giờ.
Khói thuốc và ánh lửa từ thuốc làm cho đôi mắt cậu trở nên sáng rực, như một con sói chực chờ con mồi.
Rồi cậu nghe tiếng súng, tiếng la hét. Cậu cố bịt tai lại ngăn những âm thanh đó lọt vào màng nhĩ của mình. Cậu ngước lên thấy ngay phía xa trực thăng kí hiệu V đang bay đến, trên tay của Shinara chính là quả bom mà cậu thấy Nam Joon từng lắp.
Cậu ném điếu thuốc đi chạy nhanh vào biệt thự, chắc chắn là Kim Taehyung muốn thanh trừng nơi này. Jungkook trước đó cũng đã nghĩ đến nhưng không ngờ hắn sẽ làm ngay ngày hôm nay.
Không chạy trực tiếp tìm Taehyung mà thay vào đó là tầng trên của biệt thự.
Việc máy bay của hắn gặp phải đám người của Kelly không phải trùng hợp. Đã có tính toán cả rồi, vậy thì đám người bên ngoài kia chắc chắn sẽ đông hơn rất nhiều.
Taehyung im lặng nhìn khung cảnh tàn khốc sau cánh cửa kia. Tiếng nổ