Cả căn phòng lớn Jungkook ngồi vào bàn làm việc rồi hướng ánh mắt vào căn phòng tắm. Taehyung quá mức dịu dàng và ngoan cố, hắn vốn hiểu hết tất cả những gì cậu nói nhưng đôi khi vẫn lơ đi để làm theo ý mình.
Khác với những lão đại khác, trên bàn làm việc của Taehyung chỉ có một chiếc ipad và một chiếc laptop kèm theo là xấp hồ sơ màu xanh nhạt. Ngoài ra chẳng có quá nhiều giấy tờ gì cả, trên bàn có hình cậu, hình gia đình và vài mô hình vũ khí.
Cậu mở ipad lên thì hình nền vẫn là ảnh cậu cả hai tai đều nóng lên cái đồ cuồng người yêu!!! Cậu bỏ xuống luôn rồi chuyển hướng qua xấp hồ sơ kia.
Phía ngoài điền rõ 3 từ Kim Taehyung thay vì là Ngài Vante như thường lệ, phía trong lại là thông số về khẩu súng mà cậu đã thấy hắn cầm trước đó. Cho thấy hắn đã rất kì công vào cái này, mọi vật liệu và đạn đều là hàng hiếm hoặc là tối tân nhất. Cả bản vẽ chi tiết từng bộ phận nữa.
Cánh cửa nhà tắm mở ra Taehyung vừa đi vừa lau quả đầu còn ướt, Jungkook bỏ tài liệu xuống đi về phía hắn
"Đến đây em lau cho"
Rồi cậu kéo tay hắn ngoan ngoãn đi theo, hắn ngồi dưới giường còn cậu ngồi trên giường để tiện cho việc sấy tóc.
"Jungkook anh có việc muốn nhờ"
Taehyung cất tiếng nói
"Nhờ gì mà nhờ, vẫn còn giữ khoảng cách với tôi à?"
Jungkook tắt máy sấy ném cả cái gối vào đầu Taehyung, ờ hình như hắn lại nói sai.
"Đương nhiên là không có giữa chúng ta còn khoảng cách nào đâu"
Taehyung leo lên giường ôm cậu, cậu nhìn xuống tay hắn đang vừa sưng vừa rớm máu do những vết thủy tinh đâm vào. Cậu chạm vào đôi tay trong lòng đau nhói vô cùng.
"Em cầm chặt vậy đau lắm đó Jungkookie"
Taehyung bắt đầu mè nheo, Jungkook hất tay hắn ra cằn nhằn
"Sao không cắt cái tay ra luôn đi cầm có chút than đau"
Cằn nhằn vậy thôi chứ đi lấy hộp cứu thương đến sát trùng rồi băng bó cho hắn, đôi môi kia vẽ thành một đường cong đẹp vô cùng.
"Em bảo anh thành thật mà"
"Anh thành thật không hề đúng chỗ và chỉ biết lươn thôi"
Hắn cười, trong lòng tràn đầy hạnh phúc khi nhìn thấy gương mặt của Jungkook.
"À Jungkook chuyện là phía Italia..."
"Ở bên đó anh không cần lo để em là được, một hoàng tử thì cần quản được vương quốc của mình"
Jungkook cùng lúc băng bó xong cho Taehyung "Sáng và tối hằng ngày em sẽ sát khuẩn lại cho anh, anh thử để đôi tay anh chưa lành mà thêm vết thương em sẽ xử đẹp anh"
Cậu dùng tay làm hành động cắt ngang cổ để cảnh cáo hắn, hắn bật cười ôm cậu con trai của mình vào lòng "Được được nghe em cả"
Như nhớ ra điều gì đó Taehyung buông cậu ra khiến cậu ngỡ ngàng. Vì đã hơn 12 giờ và cậu khá buồn ngủ hắn đáng lẽ cũng nhận ra việc này chứ nhỉ.
Hắn đi đến bàn làm việc ngồi xuống, mở mật khẩu két sắt lấy một chiếc hộp màu đen mạ vàng xung quanh. Jungkook đang buồn ngủ nhìn mà cũng tỉnh cả ngủ.
Cậu dậy lon ton chạy đến ngồi trên bàn cảm thán
"Oa...đẹp quá cái gì bên trong vậy Taehyung?"
Hắn ngước lên nhìn gương mặt mỹ miều của cậu đang tò mò, thật xinh đẹp và thật đáng yêu. Đẩy chiếc hộp về phía cậu, gương mặt cậu bất ngờ đôi mắt to tròn long lanh khiến hắn mềm nhũn cả ra
"Của em sao?"
Hắn gật đầu "Ừm, dành cho em"
Cậu cầm chiếc hộp lên vuốt ve phía ngoài, càng chạm cậu càng nhận ra đường nét của nó không hề đơn giản. Rồi nhận ra đó chính là đại bàng, đôi mắt được đính bằng viên kim cương màu đỏ.
"Ôi trời đất ơi cái này là đại bàng sao? Còn đôi mắt của nó là là..."
"Là kim cương đỏ"
Jungkook tròn xoe mắt nhìn hắn Kim Taehyung điên rồi, cái thứ quái quỷ này cũng đem làm quà tặng cậu. Có biết là mắc lắm không hả?
"Anh nghĩ em thích bên trong chiếc hộp hơn"
Nghe lời của hắn cậu mở chiếc hộp ra, bên trong là khẩu súng mà cậu đã thấy ở bản thảo khi nãy. Thậm chí là đẹp hơn vạn lần, thân súng một một màu vàng óng ánh, cán súng đều là những vật liệu cực phẩm.
1
Quan trọng còn có khắc kí hiệu JJK được tô đậm bằng một loại mực màu đỏ.
"Đây là cây súng thứ hai mà đích thân anh làm, đích thân anh quan sát kĩ lưỡng từng giai đoạn. Quà này tặng cho em thiết nghĩ dao găm đó cùng với cây súng này sẽ giúp đỡ được em trong lúc em gặp nguy hiểm"
Hắn xoa xoa đầu Jungkook nói, cậu đặt cây súng vào hộp nắm rồi lấy tay hắn. Hắn cũng chỉ mỉm cười nhìn cậu
"Em sẽ thắc mắc sao lại là cây thứ hai đúng không? Đây là câu trả lời cho em"
Hắn lấy trong tủ ra cây súng màu bạc có kí hiệu KTH, cậu cũng cầm cây súng lên và nhìn ngắm nó.
Mọi thứ đều thật sự quá tuyệt
Taehyung đi vòng qua chiếc bàn ôm cậu từ phía sau lưng tì cằm lên vai Jungkook
"Còn 2 món quà dành cho em nữa"
Jungkook giật mình nhìn hắn, hắn không đùa đấy chứ?
"Em nhớ là tính tình anh cứng nhắc lắm mà"
Cậu chớp chớp mắt tay mân mê đôi súng
"Thật muốn biết định lí cứng của em là thế nào"
Nói đến đoạn này đôi tay không bị thương kia dần đưa xuống gần hạ bộ, vẫn là phản ứng của Jungkook nhanh nhất lập tức nhảy xuống bàn
"Em buồn ngủ rồi ngủ thôi anh"
Cậu chạy cái vèo lên giường chùm chăn kín mặt, Taehyung nở nụ cười lắc đầu một cái rồi tắt đèn. Hắn cũng nhanh chóng lên giường ôm cục tròn tròn rồi chìm vào giấc ngủ
.
Sáng sớm Jungkook tỉnh dậy vì tiếng ồn ào dưới nhà, có vẻ Taehyung đã không đóng chặt cửa lại rồi.
Tiếng quát tháo rất lớn, Jungkook lồm cồm bò dậy khỏi chiếc nệm êm ái gương mặt ngáy ngủ trông đáng yêu lắm.
Cậu nhìn vào gương thì thấy ngay một vật thể lạ trên tai mình. Khi trước cậu rất thích việc xỏ lỗ tai, nên đã xỏ muốn nát cái tai mình do tháo khuyên ra bớt rồi nên vết khuyên cũng không còn. Chỉ còn lác đác vài cái thôi.
Cậu sờ vào chiếc khuyên nằm yên vị trên tai thắc mắc vô cùng, tại sao chỉ có một chiếc? Cả là nhìn chiếc khuyên này nó khá là phức tạp và nổi bật.
Nhớ đến lời Taehyung nói sẽ tặng cậu thêm 2 món quà nên bán tính bán nghi đây là quà của hắn. Jungkook quyết định đi tắm thay đồ luôn cho nhàn, nghĩ nhiều chi cho mệt mỏi.
Chuẩn bị mọi thứ xong cũng là chuyện của 1 tiếng sau nhưng tiếng ồn cũng chẳng vơi đi một phần nào. Cậu tò mò bước ra khỏi cửa nhìn xuống phía dưới nơi Kim Taehyung gương mặt sắc lạnh vô cùng.
Đôi mắt màu hổ phách của hắn cũng trở nên đáng sợ vì lí do đó cậu quyết định đứng trên đây nghe lén chứ không xuống dưới.
"Ngươi đang nói với ta việc một lô vũ khí không đáng là bao à?"
Taehyung ngồi bắt chéo chân hai tay đan lại đặt trên đầu gối
"Ngài Vante mong ngài bớt giận thuộc hạ không có ý đó"
Thuộc hạ luống cuống cuối đầu, hắn cười khẩy đứng lên cho hai tay vào túi quần
"Bớt giận? Một lũ vô dụng"
Dứt lời một cước đạp thẳng vào lồng ngực tên thuộc hạ đó đây là lần đầu tiên Jungkook thấy hắn có nét tức giận khác lạ.
Taehyung lại cầm chiếc ipad lên rồi bỏ xuống, cuối cùng chiếc ipad vỡ tan tành dưới mặt đất. Vì một điều gì đó khiến hắn trở nên rối rắm, trở nên lạ thường.
Jungkook đã chú ý đến điểm này, so sánh hai khoảng thời gian lúc cậu mới quen biết hắn và sau khi đã đồng ý yêu hắn. Mọi quyết định của Taehyung đều đắn đo, đều rất không thỏa đáng cho cục diện.
Là vì cậu à?
Đứng từ trên cao nhìn xuống cậu chợt nhận ra khóe môi hắn nhếch lên một nụ cười rất nhanh đã thu lại. Jungkook thấy rất rõ một người trạc tuổi mình hùng hổ từ ngoài đi vào trong tiến vào nơi hắn đang ngồi.
Hắn đang chờ đợi người đó sao?
"Thằng chó"
Một cú đấm trực diện vào một bên má của Taehyung, Jungkook siết chặt tay lại ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mục tiêu.
Thanh niên tiếp tục nắm cổ áo Taehyung với một khuôn mặt đầy đau đớn
"Tại sao lại biến Belle thành con cờ của anh? Anh còn có trái tim không? Tên khốn kiếp ích kỉ vì cái danh ông trùm anh chẳng ngại tay nhuốm máu tươi, anh không sợ quả báo giáng lên đầu anh hả?"
Cả hai tay của Taehyung đều cho vào túi quần, cả khuôn mặt đều thay đổi một cách linh hoạt nụ cười trông chả khác gì một tên cặn bã.
Thấy thanh niên giơ nắm đấm có ý định đánh hắn, Jungkook không chần chừ phi từ tầng 3 xuống hất tay thanh niên ra khỏi cổ áo hắn.
"Ồ dậy rồi sao bé cưng?"
Hắn cuối đầu hôn vào má cậu một cái xem như là chào buổi sáng
Thanh niên bị một lực mạnh mẽ ném đi tức tối đứng lên thì nhìn thấy ngay khuôn mặt sắc lạnh của Jungkook. Thanh niên lập tức quỳ xuống đất run rẫy không thôi, dường như Jungkook là một nhân vật khá đáng sợ.
"Darren, jespère que tu me feras confiance et lui"
(Darren, tôi hi vọng anh sẽ tin tưởng tôi và anh ấy)
Chất giọng lạnh thấu xương khiến cho Darren càng cuối sát đầu hơn
"Ce bâtard a fait tellement de mal avec Belle, je narrive pas à y croire"
(Tên khốn này đã làm rất nhiều điều sai trái với Belle, thuộc hạ không thể tin được)
Darren với giọng đầy oán hận nam nhân ở trước mặt, vì những thứ Taehyung làm vốn dĩ Jungkook không hề biết nên cũng chẳng biết thuyết phục ra sao
Cậu liền đảo mắt liếc hắn một cái ấy thế mà Taehyung lại nở nụ cười trừ cho mọi chuyện
Tay Taehyung ôm ngang hông Jungkook từ phía sau rồi cằm tì trên vai cậu
"Belle est très en sécurité maintenant"
(Belle hiện tại rất an toàn)
Trước sự ngỡ ngàng của Darren vì Belle còn sống và nét bất ngờ trên gương mặt Jungkook do Taehyung biết tiếng