Edit: An Ju
Thực ra đến giờ những gì nên nói tôi đều nói rồi, tôi thừa nhận tôi thích làm nũng, nhưng thừa nhận là một chuyện còn để tự tôi kể lại lần nữa lại là một chuyện khác.
Tôi không muốn thuật lại.
Thừa dịp chưa bị chặn, tôi sẽ kể về lần đầu tiên gặp của chúng tôi.
Tuy tôi 32 tuổi rồi, nhưng trước đó tôi cũng không có hành vi gì quá khích cả.
Tôi nghĩ tôi sợ cái gì thì không cần nói mọi người cũng biết đúng không, tôi cũng không lắm lời nữa, dù sao thì lăn lăn lộn lộn đến được cái độ tuổi đại ma pháp sư này.
Kỳ thực đối với chó ngốc mà nói, tôi bị kích thích không phải chỉ một ngày hai ngày, từ lúc thích hắn tôi đã muốn lên giường với hắn rồi.
Hắn còn nhỏ, tuy tôi cũng không phải có sắc đẹp lắm, nhưng chỉ cần tôi muốn, vẫn sẽ có cách làm được một lần.
Nhưng tôi không muốn vì chuyện kiểu như vậy mà sinh ra cảm giác áy náy với tôi, đừng hỏi tôi tại sao lại biết hắn sẽ sinh ra cảm giác áy náy.
Bạn ở chung với hắn một thời gian sẽ hiểu được hắn thiếu suy nghĩ đến cỡ nào.
Thế nhưng nếu tâm ý tương thông rồi, thì không cần thiết nữa đúng không.
Tôi cũng đã tuổi này rồi, lại còn dè dặt, đến cả sự mới mẻ thể xác cũng không có.
Chính là ở khách sạn đêm hôm đó.
Tôi phải giải thích thật nhiều lần, tôi thực ra vốn cũng không có ý gì cả, ở bên ngoài luôn có một loại cảm giác kích thích và mới mẻ không thể miêu tả được, nên để phòng ngừa tôi hứng tình quá… Không đúng, thú tính nổi lên, tôi đã đặc biệt đặt một gian phòng tiêu chuẩn có hai giường.
Thế nhưng ánh mắt kia của chó ngốc thực sự làm tôi không chịu nổi.
Như thể cái người ác tâm là tôi ấy!!
Không phải chỉ là ngủ hai giường thôi à, cứ như tôi là Trần Thế Mỹ vậy, cái ánh mắt bị từ bỏ của cậu là có chuyện gì vậy cậu em!
Vì vậy tôi xốc chăn lên, nói: “Cậu muốn qua đây ngủ không?”
Đuôi chó ngốc cũng sắp vểnh lên vẫy vẫy luôn rồi.
Tôi nói: “Cậu phải ôm tôi ngủ mới được.”
Tốc độ chạy tới của chó ngốc làm khăn trải giường vén một góc lên, một giây tiếp theo tôi rơi vào một cái ôm ấm áp mà kiên định.
Hắn ở trên đầu tôi như đang than thở: “Tôi muốn ôm anh cả đời.”
Trong nháy mắt, tôi đã muốn khóc.
Tôi muốn ở bên cậu đời đời kiếp kiếp, nhưng giữ cậu ở cạnh tôi lại cảm thấy sợ hãi.
Chí ít mỗi ngày ở cạnh cậu, tôi đều cho rằng đó là ngày cuối cùng để trân trọng nó.
Đây không phải lần đầu tiên tôi ngủ cùng giường với hắn, ngoại trừ nhiệt độ cơ thể hắn cao hơn bình thường, lúc nào cũng lăn lộn ra thì vẫn rất tốt. Tôi ngồi máy bay một ngày đêm lại còn ngựa không dừng vó đi nói chuyện làm ăn, thân thể và tinh thần của một người đàn ông trung niên như tôi đây không thể kiên trì nổi nữa rồi nên cứ mặc hắn, hắn thích sờ thì cứ sờ, thích hôn thì cứ hôn, chờ tôi dưỡng thể xong sẽ vắt kiệt cậu…
Mãi đến khi tôi bị một tiếng ‘Rầm’ dọa cho tỉnh.
Tôi mơ mơ màng màng cầm lấy kính mắt nỗ lực tập trun tầm nhìn, nhìn thoáng qua đồng hồ thấy mới 5 giờ sáng, không biết lúc