Đi về phía bàn làm việc Ninh Hi cũng không ngừng than ngắn thở dài: Đúng là tên keo kiệt, bủn xỉn.
Khiết Thần đằng sau cũng đang cười, từ lúc làm việc anh chưa được cười lần nào mà cô chỉ mới tới làm một ngày, Khiết Thần lúc nào cũng mỉm cười, anh lẩm bẩm: Cô đúng là nguồn sống của anh.
Bản thân Khiết Thần chưa từng thừa nhận mối quan hệ của Ninh Hi với mình và tầm quan trọng của cô đối với cuộc sống của anh. Khiết Thần từ nhỏ đã luôn cảm thấy bản thân mình rất khác biệt, không thích gần gũi cô gái nào, ngay cả chị mình cũng không nhưng lại đặc biệt thích Ninh Hi, ngay từ nhỏ anh đã ở bên Ninh Hi, lúc nào cũng có cô, thậm chí đi tắm cũng có lúc anh và cô từng tắm chung, chỉ sợ quá nhỏ nên cả hai không để ý, phải đến khi mẹ anh cho thấy tấm hình năm đó chụp lại cô và anh, hai thân thể trần truồng nằm trong bồn tắm đầy xà phòng khiến Khiết Thần nhìn thấy cũng phải đỏ mặt. Bây giờ anh cũng đang giữ tấm ảnh đó, chỉ đợi lúc cho Ninh Hi nhìn thấy và ngắm nhìn biểu cảm của cô.
Chỉ đến khi cô rời xa anh, anh mới biết bản thân mình thiệt hại biết bao nhiêu, sống đau khổ biết bao nhiêu, nhiều lúc cũng muốn tự sát. Vậy nên anh dám khẳng định với bản thân rằng mình thật sự yêu Ninh Hi, không phải là thích hay rung động bình thường mà là yêu thương như người đàn ông với một người phụ nữ, không phải sự yêu thương của anh trai dành cho em gái.
Chữ ba chữ "Anh yêu em" Khiết Thần thật sự muốn tìm cơ hội để nói với Ninh Hi, khiến cô lần nữa lại yêu anh như thuở ban đầu.
.............
Chiều hôm đó, Ninh Hi phải làm việc bù lại đúng số thời gian mà cô đã đi trễ. Đúng là như lời đồn, Tứ Lam làm việc rất tốt và nghiêm chỉnh, tưởng chừng vì tin đồn của cô mà họ xa lánh cô, không ngờ họ rất tốt bụng, và họ cũng nói là nhờ vào sự lãnh đạo tốt của tổng giám đốc. Đúng giờ là họ tan ca, đặc biệt rất ít trường hợp phải làm thêm giờ, chỉ có Ninh Hi là ngoại lệ vì chẳng có ai như cô cả, đến công ty còn tám chuyện với thư kí của tổng giám đốc, nếu gặp người mới thì sớm đã bị đuổi việc. Và đó cũng là ước mơ của Ninh Hi, mong được Khiết Thần đuổi việc, chứ kiểu này cô sống không nổi.
Hôm nay không chỉ có Ninh Hi tăng ca mà Khiết Thần cũng vậy, theo lời Hải Phồn Tinh nói thì sếp lúc nào cũng là người ra trễ nhất, thậm chí có lúc còn trễ hơn cả bảo vệ, nói thế mới nói Khiết Thần sao lại tận tuỵ đến mức này, hèn gì nhìn anh gầy trong thấy ra hẳn, đặc biệt là gò má, sao mà hốc hác thế không biết.
"Ôi chết". Nãy giờ Ninh Hi cứ ngẩn ngơ trong đây miết quên mất mình phải về nhà, cô mong chóng dọn đồ đạc rồi chào