Cô bị hắn kéo đi, miệng thì muốn hỏi:" Anh định làm gì, dẫn em đi đâu?" nhưng thấy hắn có vẻ hơi nóng giận, vẻ mặt không được tốt mấy nên cô cứ thế mà bị hắn dẫn tới một căn phòng. Với màu sắc của toà nhà với phong cách cổ kính thì không khó đoán được tông màu của từng phòng, phòng cô chỉ vỏn vẹn một chiếc giường cỡ vừa màu đen cùng với phòng tắm với cái tủ, nhìn sơ qua thì nó chẳng khác gì nhà ma.
Hắn nhìn cô rồi nhẹ nhàng kéo cô trong rồi nói:
- Em nghỉ ở đây, sau khi giải quyết công việc anh sẽ quay lại đưa em về
- Được, em sẽ ngoan ngoãn đợi anh về
Cô vừa dứt lời thì hắn hôn lên đôi môi cô, nó chỉ nhẹ nhàng đặt lên môi cô trong chốc lát rồi hắn xoay người ra ngoài, trước khi đóng của hắn nói:
- Anh sẽ về nhanh thôi
Hắn vừa đóng cửa một cái, nét mặt vừa cùng cô vui vẻ nay lại trở nên lạnh lẽo. Hắn đi nhanh về phòng sách nơi được gọi là nơi tụ họp bàn bạc của bọn họ. Hắn vừa mở cửa đã gặp ánh mắt tò mò của Dương Kính rồi hắn nghe Thần Phong hỏi:
- Chuyện này là thế nào, tại sao lại ở cùng với cô ta, cậu quên chuyện năm đó rồi à!
Giọng Thần Phong mang tính trách mắng hắn rồi tự hỏi:" Chẳng lẽ hắn quên thiệt hay lại giở trò gì?" nhưng khi nhìn thấy Tuấn Kiên lẳng lặng không nói gì Thần Phong nói tiếp
- Cậu đừng có bày cái mặt như vậy, Tuấn Kiên cậu có biết gia đình cô ta đã làm gì với mẹ cậu à hay là cậu định yêu cô ta rồi trả thù, nếu như là vậy thì cậu dừng ngay đi
Dương Kính nghe Thần Phong nói xong mới nhớ đến chuyện năm đó. Năm đó hắn yêu, thích cô nhiều cỡ nào đương nhiên Dương Kính, Thần Phong biết rất rõ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bốn Năm Trước
Tại Dương Gia
- Tuấn Kiên, hôm nay Tuấn Thành con thay thằng bé đến trường đi
Đây là tiếng của dì Chương - vú nuôi của hai anh em từ nhỏ. Vì từ lớn đến giờ Tuấn Kiên được bố kì vọng khá nhiều nên ít khi được đến trường mà toàn là gia sư đến tận nhà nên lần này Tuấn Kiên khá thích thú mặc dù cũng đã năm ba nhưng hắn vẫn chưa bỏ tính cách trẻ con đó cứ vui vẻ lạ thường.
- Thật thế hả dì Chương?
Dì Chương cũng hiểu Tuấn Kiên từ nhỏ đến giờ, số lần ra đường chỉ đếm được trên đầu ngón tay nên lần này thay em trai song sinh của nó đến trường. Sau đó Tuấn Kiên nhanh chóng hoàn thành bữa ăn sáng và thay đồ, chuẩn bị cặp sách.
- Nhờ dì chăm sóc Tuấn Thành thật tốt, cháu học xong sẽ về ngay
Bà gật đầu rồi nhìn chiếc xa đã ra khỏi cổng mà lòng cứ lo lắng lỡ như lão gia về nhà đột xuất thì chết mết, bà mong là lần này sẽ bình an.
Trường học
Đây là lần đầu hắn được tới trường cũng là lần đầu tiên hắn được thấy cô. Và từ đó hắn hay thay cho Tuấn Thành đến trường gặp cô còn Tuấn Thành thì nghĩ bản thân không học bằng anh trai nên để hắn đi thay cũng được
(Vì tác giả hơi bận nên lười kể lại cốt chuyện còn nếu muốn biết lại thì quay lại chap 1 để đọc nha còn tui sẽ dùng phương pháp này)
~ Tua nhanh ~
Kể từ ngày hắn gặp cô, con người hắn cũng vui vẻ hơn so với khi ở nhà một mình. Cô cho hắn niềm vui, những điều tươi đẹp trong cuộc đời. Nhưng cho đến một ngày, ba hắn từ Anh Quốc trở về sau khi quản lí công ty con ở đó.
Dương Tuấn Lãnh trở về nhà nhưng điều làm ông ngạc nhiên là trong nhà không có ai kể cả Tuấn Kiên nên ông kêu người điều tra thử xem hắn ở đâu. Mọi chuyện vở lỡ ra, hắn không còn được đến trường nhưng hắn cũng chẳng biết lí do tại sao cho đến khi ba hắn gọi hắn vào phòng