Cô hím mắt, xoay người qua định ôm hắn nhưng sờ đi sờ lại chẳng thấy hắn đâu. Rồi nhận ra hắn đi rồi, cô cố ngồi dậy, khoác chiếc khăn dưới đất lên người. Ánh sáng len lỏi qua của sổ, giờ được cô mở toang ra khiến ánh sáng thật chói chiếu thẳng vào người cô, cô giơ hai tay lên ưởng người. Ngày hôm qua, cô đã quá mệt mỏi, cô bị hắn hành đến tận nửa đêm, chẳng biết khi nào hắn sẽ ngừng. Cô nhớ lần trước thì hắn nói có sử dụng phòng vệ nhưng lần này thì không, cô nhẹ đưa tay lên xoa chiếc bụng nhỏ nhắn của cô rồi nghĩ sẽ ra sao nếu cô mang thai, hắn có chịu không?
Cô cứ xoa bụng nhỏ, ánh mắt nhìn xuống thành phố Bắc Kinh về sáng. Lòng cô hài lòng, mở nụ cười. Cô quay người định vào phòng tắm thì thấy hắn đứng dựa người vào cửa. Cô nghĩ không biết hắn vô từ khi nào. Chưa kịp hỏi thì hắn lại trao cô nụ hôn rồi nhẹ giọng nói:
- Chào buổi sáng Tiểu Anh. Hôm nay em rất đẹp.
Hắn nói rồi tiến lại gần, vòng tay ra sau vuốt tóc cô sang một bên, rồi hôn xuống hõm cổ cô. Tay hắn còn không ngừng xoa nắn bờ mông làm cô hơi rùng mình. Chẳng lẻ lại muốn nữa, cô nhanh chóng gạt tay hắn rồi chạy đến bên cửa phòng tắm rồi cúi mặt xuống nói:
- Tại sao hôm qua lại không dùng gì, chẳng lẻ muốn em uống thuốc.
- Không dùng nó mới kích thích chứ và em cũng không cần phải uống thuốc. Em có biết uống thuốc sẽ ảnh hưởng thế nào đến khả năng làm mẹ của em không?
- Vậy nếu như có thì sao? Anh và em sẽ như thế nào?
- Nếu có thì mình cưới thôi!
- Anh làm như anh biết chắc sẽ có vậy. Anh không giỏi tới thế đâu.
- Tiểu Anh em nên nhớ mọi chuyện liên quan tới em đều nằm trong dự tính của anh vậy nên chỉ cần em có thai, anh lập tức sẽ biến em thành bà Dương ngay.
- Thôi được rồi, bây giờ em đi tắm, không thôi kẻo lạnh.
Hắn nói vậy thì cô cũng nghe theo, rất nhanh đi vào phòng tắm. Cô nhìn mình trong gương mỉm cười thì chợt hắn mở cửa ra rồi nói:
- Đừng có thờ thẩn như vậy nữa, nhanh lên nếu em không muốn bị trễ làm.
Hắn nhắc cô mới nhớ ra hôm nay là ngày cô đi làm lại. Cô nghĩ mới chỉ trong bốn ngày nghỉ phép mà cô và hắn đã đi tới mức này. Mọi chuyện dường như quá nhanh khiến cô không kịp thích ứng với việc xảy ra, mới bốn ngày về trước cô và hắn chẳng là gì ngoài mối tình đơn phương vậy mà bốn ngày sau cô đã trao thân cho hắn.
Việc di chuyển dường như khá khó khắn cho cô. Lúc tắm thì cô còn được hưởng thụ nhưng đến khi cô bước ra chuẩn bị đi làm thì vùng giữa chân cô co rát đến mức khó chịu vô cùng kèm theo với đôi chân run lẩy bẩy khiến cô đi thôi cũng mệt.
Hắn thấy cô từng bước khó khắn, hắn liền đứng dậy ra đỡ cô thì lại bị cô ném sang một bên rồi cô vừa đi khó khăn vừa nói:
- Anh còn cứ thử làm vậy nữa đi, đừng hòng em nói chuyện với anh.
Ai là người đã khiến cô ra nông nổi này cơ chứ, vậy mà hắn còn giở trò thánh thiện, nếu biết sẽ đau như vậy sao hắn không kìm chế dục vọng của mình lại, đúng là hắn vừa đấm vừa xoa, cô nghĩ. Cô vất vả mấy giờ cũng ngồi vào ghế nhưng ngồi mới biết nó còn đau