Lí do lần này cô về lại Bắc Kinh là vì gia đình cô gặp tai nạn. Tập đoàn của gia đình cô bị phá sản, khi cô nhận được tin của người trong nhà thì bố cô đã không qua nổi cú sốc mà qua đời. Lòng cô thương xót không nguôi, kèm theo ngay khi cô vừa trở về nước thì cô lại gặp hắn, thì lòng cô đã đau nay còn đau hơn gấp vạn lần. Không được gặp ba trước khi mất, còn chịu cảnh người từng yêu mình nay coi mình như người dưng qua đường.
Còn về mẹ cô thì giờ cô đã biết bà ấy không phải là mẹ ruột cô, mẹ cô đã mất khi cô còn bé và đặc biệt hơn là bà còn không được chấp nhận như vợ hợp pháp của ba cô. Đó là điều khiến cô đau đớn hơn tất cả nhưng cô vẫn vui vì có ba bên cạnh, đó là một nổi an ủi cho cô và giờ thì cô mất luôn ba mình. Cô thậm chí còn chẳng có nỗi ai ở thành phố Bắc Kinh này để nương tựa. Trong sự nhộn nhịp, sầm uất của Bắc Kinh, cô mới cảm thấy mình cô đơn đến chừng nào.
Mặc dù khi ba cô ra đi, dù có thương xót nhưng cô cũng không thể nguôi giận ông. Một mặt ông níu kéo lấy Bạch Hiểu, một mặt ông lại khiến mẹ cô mang thai nhưng đến cuối cùng ông với cưới một người phụ nữ khác. Đến khi nhớ về cảnh hôm cô về Chu gia năm đó thì cô lại càng không thể nhìn mặt của Tuấn Kiên vì sự áy náy đến tột cùng của cô.
Mấy hôm nay, cô đi đâu cũng không thể kiếm được việc làm mặc dù cô cũng đã có kinh nghiệm trong nghề rồi nhưng không một công ty nào tuyển dụng cô nên cô chỉ đành làm công việc phụ bàn của một quán rượu cũng khá nổi tiếng. Vì công việc không phải là khoe chân hay tay mà đơn giản chỉ là bưng trái cây, thức uống cho khách nên cô mới đồng ý làm bởi vì cô quá túng rồi, vừa trở về thì tiền đâu mà cô có, nhiều lắm thì cũng chỉ tiêu cho ăn ở là cùng chưa nói tới sinh hoạt.
( Đọc đến đây mấy bạn sẽ hơi thắc mắc là tại sao nữ chính mới từ nước ngoài về mà không có tiền sài á thì đợi đến mấy chương sau mới hiểu tại sao nha chứ không phải là tác giả ghi lộn hay gì đâu)
Sau khi tan làm ở công ty, Tuấn Kiên cùng Dương Kính, Thần Phong đi ăn uống mà xui xẻo thay là hôm nay mấy người bọn họ sẽ đến quán rượu nơi cô đang làm vì đây là quán rượu khá nổi tiếng ở hiện tại và đặc biệt hơn chủ tiệm là Dương Kính. Nên họ chọn đến đây thay vì phải đi đâu khác.
Trong tiệm đang có sự cố xảy ra mà nhân vật chính của sự cố này không ai khác chính là Ngọc Anh. Cô bưng đồ ăn và thức uống lên cho khách thì không may đụng vào một cô gái hay nói cách khác là một ả lẳng lơ. Cô ta đi không nhìn đường, đã vậy còn say nên đâm vào Ngọc Anh nhưng cô ta một mực bản thân mình đúng, đã vậy còn lớn tiếng lên lớp dạy cô khiến xung quanh ai ai cũng ngó nhìn nhưng cô bây giờ thì làm được gì, cô chẳng là là tiểu thư gì nữa giờ cô chỉ là phục vụ thôi nên chỉ ngậm ngùi nghe những lời la mắng của ả ta. Cho đến khi cô ta bỏ qua rồi thì cô nói xin lỗi rồi quay đi về phía sau.
Bất chợt cô va vào tấm thân vững chắc của ai đó. Mà ai đó chính là Dương Tuấn Kiên, cô ngẩng đầu lên đụng ngay phải ánh mắt của hắn thì lại cúi xuống cứ nhìn chân. Cô định đi qua bên này hắn cũng vậy, qua bên kia