- Tha cho tôi đi, Mạc Thần Phong, tôi thề là từ nay tôi sẽ không bao giờ nói gì trái sự thật với cô ấy cả.
Đương nhiên sau khi nghe được chuyện Liên Hoa nói với Ngôn Di rằng chính hắn là người giết mẹ cô thì chắc chắn một điều Liên Hoa sẽ bị chịu cái giá đắt nhất.
Thần Phong cho người chụp lại cảnh cô đang sung sướng bên nhân tình đăng lên mạng, điều này không chỉ ảnh hưởng nhỏ, bây giờ Cẩm gia cũng đang rất khốn đốn, đã vậy còn bị scandal của Liên Hoa, chắc bây giờ không chỉ Cẩm Liên Huỳnh qua đời mà mẹ cô ta cũng chẳng sống nổi.
- Tôi xin anh đấy, đừng giết tôi, tôi chỉ lỡ.....miệng....
Thần Phong trước nay chưa từng tha mạng cho bất kì ai nói xấu về hắn, đã vậy còn đụng tới mẹ vợ và vợ hắn, điều này nghiễm nhiên hắn sẽ không bỏ qua.
- Vậy nói đi, ai là người giết Minh Nguyệt, chẳng lẻ bà ấy tự qua đời.
Nghe xong thì Liên Hoa im phắc, dĩ nhiên không phải bà ấy tự mất mà là gia đình cô sai người điều chỉnh máy thở của bà nhưng Liên Hoa không biết rằng Thần Phong đã biết chuyện này.
- Tôi không biết.
Vừa nghe xong câu trả lời thì Thần Phong đứng lên, hắn đi thẳng qua ngoài, chỉ nhìn Thiên Kình như ám hiệu một điều gì đó. Thiên Kình nói:
- Trói cô ta lại, nếu để cô ta ra ngoài thì mấy người biết chuyện gì xảy ra rồi đấy.
Thần Phong cũng chắc rằng Liên Hoa không liên quan đến mẹ cô, chỉ qua cô ta kêu người điều chỉnh máy thở, không có nghĩ là bà ấy chết liền. Thậm chí đến khi đám tang diễn ra, chưa một lần hắn được tận mắt thấy xác của bà, chỉ nhận được một hộp tro tàn từ bệnh viện, dù hắn có hỏi nhưng chỉ nói là có người gửi tới, nói là chuyển cho Thần Phong.
Điều này chắc chắn một điều, bà ấy chưa mất, hắn cũng rất rõ nhưng vẫn phải làm đám tang vì sở dĩ không thể nói cho Ngôn Di biết. Nếu để cô biết mẹ mình biến mất, đã vậy chỉ tìm thấy tro tàn, liệu cô ấy sẽ như thế nào.
Nhưng điều hắn nghi ngờ nhất chính là họ, không ai hay bất kì thế lực nào có thể đụng tới hắn. Chỉ duy nhất một thế lực có thể chặn mọi hoạt động của hắn.
Thần Phong vừa ra khỏi nhà lao là đi ngay tới bệnh viện nhưng khi đến bệnh viện, cái hắn nhận được chỉ là dòng chữ bệnh nhân đã biến mất của y tá, hắn như muốn sôi máu lên, hắn không ngờ vừa mới đụng tới mẹ vợ hắn giờ lại cướp vợ hắn đi mất. Thần Phong với bộ mặt nóng giận ra khỏi bệnh viện rồi bảo Thiên Kình tự về nhà, hắn sẽ tự lái xe.
Mạc Gia.
- Trời ạ, thằng Phong, nó làm con ra đến mức này thì thiệt là quá đáng.
Ngôn Di đang mãi ngồi ôm Minh Nguyệt, vì câu nói này mà quay lại nhìn Mạc phu nhân hau nói cách khác là mẹ chồng cô.
Bà nhìn từng vết bầm trên cổ cô rồi nhìn sang dấu đỏ còn trên má, dù là rất ít nhưng bà chắc chắn là nó.
Ngôn Di nhìn sang Niên Hoà, bà rất hiền hoà, khác xa với con trai là Thần Phong, còn ngồi bên kia chính là Mạc lão gia hay nói là Mạc Thần Khiêm. Đấy mới chính là khuôn mặt giống Thần Phong.
- Bác là mẹ của Thần Phong ạ?
- Ừm, bác không ngờ con trai mình lại gây ra nông nổi này.
Cả Niên Hoà và Thần Khiêm suốt bao nhiêu năm nay không phải là bỏ rơi con cái mà là đến mấy hôn trước mới tìm được lại, lúc đo chính Thần Phong cũng đã xác nhận rằng ba cô