Tâm trạng của Ngôn Di không khác gì kẻ điên. Đúng thiệt là cô yêu quá nhiều, đến mức điên loạn mà tha thứ cho người từng năm lần bảy lượt cưỡng bức mình.
Nhưng đến cuối cùng, nhận lại chỉ là sự thay thế. Điều cô muốn biết nhất chính là Thần Phong đang ở đâu, cô thật sự rất muốn hỏi cho đàng hoàng rằng là hắn có thật sự coi cô như thế thân của người con gái đó, hiện tại sau khi nghe lời nói của Hàn Phi Vũ.
Ngôn Di rất muốn biết dáng vẻ ân cần của Thần Phong là như thế nào, khi chăm sóc cho một người là như thế nào, cô thật sự rất ghen tị, ghen tị rất nhiều với người con gái có tên Dương Mỹ.
Tâm trí đang bỗng hoảng loạn tìm kiếm Thần Phong thì
- Sầm.
Chiếc xe tải hơi thể thao vì chạy quá nhanh mà lao vào người cô khiến trong chốc lát Ngôn Di đã nằm ngay trên đường.
Mặc dù chiếc xe thắng kịp thời nhưng vẫn đụng vào Ngôn Di. Bãi máu tràn mỗi lúc một nhiều. Ngôn Di bất ngờ đưa tay từ từ sờ lên bụng, cô bật khóc, khàn giọng nói:
- Cứu con tôi, làm ơn, làm ơn cứu con tôi.....
Đúng lúc này Thần Phong cũng đã xuống xe, hắn nhìn từ xa đã thấy bóng hình nhỏ đang thoi thóp nằm trên đường, đang bị đám đông vây quanh, hắn suýt nghẹn thở, lập tức lao xuống xe.
Hắn lao vào đám đông, quỳ xuống bên cạnh Ngôn Di, hắn bế cô lên, hắn nói:
- Di Di à, anh đến rồi, anh xin lỗi, anh nên đến sớm hơn.
Ngôn Di khẽ cười cong môi, bàn tay đẫm máu của cô sờ lên khuôn mặt góc cạnh của hắn, cô nhắn cho hắn như một lời nói cuối cùng:
- Phong à! Dù có gì đi nữa cũng cứu con anh nhé, lời cuối cùng em muốn nói là:" Em tha lỗi cho anh "
Thần Phong có chút không hiểu với câu nói cuối cùng của cô, lời nói sẽ tha lỗi cho anh, cô đã từng nói lúc trước. Vậy thì hắn còn có làm gì để cô tha thứ cho hắn nhưng chưa kịp hỏi thì cô đã ngất, hắn tức tốc đưa cô lên xe cứu thương.
Trên xe, hắn dường như muốn khóc, bàn tay đầy máu của cô lúc này còn sờ lên má hắn, lúc đó hắn rất đau, bàn tay lúc ấy cũng rât ấm, ấm như chưa từng thấy. Hắn hối hận khi chính mình đã đến quá trễ vì cuộc họp, hắn nghxi cô sẽ an toàn, nào ngờ lúc hắn đến chỉ nhận lại được thân hình đầy máu của cô.
Bệnh viện.
Bác sĩ bước ra từ phòng mổ, ông hỏi:
- Ai ở đây là người nhà bệnh nhân?
Thần Phong đột nhiên đứng lên, hắn lao tới, hắn nói:
- Là tôi, tôi là chồng cô ấy.
Bác sĩ thở dài một hơi, ông hỏi:
- Vậy cậu chọn đi, giữ lại đứa bé hay là vợ cậu.
Thần Phong không chần chừ, hắn đáp lại ngay:
- Đương nhiên là vợ tôi, tôi muốn chọn cô ấy, làm ơn.
Bác sĩ gật đầu, nhìn có vẻ đây là người đàn ông thương vợ rất nhiều rồi ông đáp:
- Tôi sẽ cố gắng hết sức, chỉ có điều, sau này sẽ để lại tác dụng phụ, khả năng mang thai sẽ thấp.
Thần Phong vẫn kiên quyết. Anh