- Anh có vợ rồi.
Câu nói này làm cho Dương Mỹ sững sờ, cô ta rút cánh tay lại. Đôi mắt bắt đầu có chút đảo qua đảo lại, thân mình có vẻ hơi run, cô ta nói:
- Anh nói gì cơ?
Dương Mỹ như muốn nghe lại câu trả lời của Thần Phong vì câu nói lúc trước khiến cô ta có chút nghe không rõ. Lần này Dương Mỹ mong có thể nghe một câu trả lời phủ định, chứ không phải là khẳng định nhưng đáng tiếc thay, Thần Phong vẫn vậy.
- Anh có vợ rồi, sống cũng rất tốt.
Dương Mỹ lúc này chỉ biết cười gượng gạo, cô ta nghẹn ngào nói:
- Chúc mừng anh.
Thần Phong gật đầu, hắn đáp:
- Cảm ơn em.
Dương Mỹ vừa quay về là nghe mọi người đồn đại ngay về thiếu phu nhân của Mạc tổng là khiến cô ta có chút khó chịu nhưng dù đó chỉ là lời nói từ miệng người khác. Cô ta muốn nghe từ chính miệng của Thần Phong nhưng sự thật thì vẫn vậy, Thần Phong trả lời như thế làm cô rất sốc.
- Em cũng đi về thăm Tuấn Kiên đi.
Dương Mỹ nghe câu nói này giống như Thần Phong đang muốn đuổi khéo cô ta, cô ta chẳng ngờ được việc Thần Phong sẽ vô tình như hôm nay. Coi như ngày cô trở lại chẳng làm ai vui mừng cả, cũng chẳng làm mọi chuyện thay đổi nhưng cô ta tưởng.
- Không vội, tối nay em muốn mời mấy anh đi ăn cơm.
Thần Phong gật đầu rồi ngồi xuống ghế, hắn đáp:
- Cũng được.
Nếu chỉ có câu nói này thì Dương Mỹ sẽ cảm thấy rất bình thường nhưng Thần Phong lại bổ sung:
- Anh sẽ cùng với vợ anh tới, coi như là ra mắt em.
Dương Mỹ ngẩn ngơ một lát, cô ta vốn định muốn kiếm chút thời gian nói chuyện riêng với anh vì cô ta biết Tuấn Kiên bây giờ cũng chẳng có tâm trạng mấy nào ngờ Thần Phong còn muốn dẫn thêm cô vợ nhỏ bé của mình.
- Ngôn Di rất hiền cũng rất rộng lượng, cô ấy sẽ không làm khó em đâu.
Câu nói này Thần Phong đặc biệt nhấn mạnh, giống như muốn nói cô vợ của hắn sẽ không làm gì đến Dương Mỹ và Dương Mỹ cũng không được đụng với cô.
Thần Phong lúc giờ trưa thì quay về nhà cũ của Mạc gia. Thần Phong lặng lẽ định mở cửa phòng của Ngôn Di.
Đúng lúc đó Ngôn Di cũng từ đâu xuất hiện, thấy dáng vẻ thập thò của hắn làm cô không nhịn được cười.
Tiếng cười này làm Thần Phong đột nhiên quay người nhìn Ngôn Di, hắn đi đến bên cô rồi nói:
- Em làm gì ở đây vậy, vào phòng đi chứ, thân thể còn yếu mà.
Mấy ngày nay, Thần Phong không đưa Ngôn Di về nhà hắn mà để Ngôn Di ở nhà cũ của Mạc gia để tiện cho mẹ hắn chăm sóc nên cô cũng đã cải thiện rất nhiều, điều này làm hắn rất vui.
Ngôn Di vui vẻ cười, cô vẫn chưa muốn nói chuyện về Dương Mỹ cho