Thần Phong hừ một tiếng rồi nhìn Tuấn Kiên, hắn nói:
- Xem ra là lộ lâu rồi.
- Không khó đoán.
Trước khi ra về Tuấn Kiên có hỏi Ngôn Di một ít chuyện, đa số đều là về Ngọc Anh, nhưng thật sự chưa nghe tin gì về Ngọc Anh cả.
Tuấn Kiên chở Dương Mỹ về đến khách sạn, hắn có nói:
- Về Bắc Kinh với anh.
Dương Mỹ khó chịu, cô ta không nghe lời.
- Em không về.
- Cô ta thì có gì hơn em.
Tuấn Kiên liếc nhìn Dương Mỹ một lát rồi nói:
- Đúng là Ngôn Di thua em rất nhiều nhưng có một thứ em thua cô ấy đó chính là Thần Phong yêu Ngôn Di.
- Em không thể ép được Thần Phong, tính nó thì em biết rồi, vậy nên cùng anh về Bắc Kinh, kiếm người nào mà yêu mình thật lòng đi.
Dương Mỹ như hậm hực, cô ta mở xe bước xuống rồi nói:
- Em không bỏ cuộc đâu.
Tuấn Kiên bất giác thở dài. Đúng là tình yêu nào không trải qua khó khăn cơ chứ, cũng như Tuấn Kiên và Ngọc Anh vậy thôi.
Xa muôn trùng vạn ngạn, chẳng biết nhau đang ở đâu, làm gì, ra sao, có ổn không. Đặc biệt là còn yêu nhau không.
Vài ngày sau thì Dương Mỹ chẳng dám làm gì nhưng đột nhiên hôm nay cô ta lại xuất hiện ở nhà cũ của Mạc gia làm Ngôn Di có chút phần sững sốt nhưng cũng may là đi cùng với Tuấn Kiên nên cô cũng chút phần yên tâm.
Họ chủ yêu là nói về tính cách rồi cuộc sống hồi bé với Thần Phong. Giờ đây cô cũng mới thật sự hiểu rõ về Dương Mỹ nên cô chắc chắn rằng Thần Phong không nói dối cô.
Tuấn Kiên cũng nói ít chuyện với Ngôn Di. Ban đầu cô tưởng là Tuấn Kiên sẽ hỏi về vấn đề của Ngọc Anh nhưng không ngờ, hắn lại hỏi trực tiếp về mối quan hệ của cô và Thần Phong làm cô ít nhiều cũng có chút ngạc nhiên.
Tuấn Kiên ít nhiều cũng nghe qua về mối quan hệ của hai người từ miệng của Dương Kính, hắn cũng biết hết về mọi chuyện Thần Phong đã làm. Tuấn Kiên nghĩ việc lừa dối Ngọc Anh năm xưa cũng chảng tàn nhẫn bằng việc Thần Phong coi Ngôn Di như vật phát tiết, vậy mà năm xưa có người lại khuyên hắn là nên từ bỏ hận thù, nghĩ về quá khứ, hắn lại thấy buồn cười.
- Cô thật sự yêu Thần Phong sao?
Ngôn Di dường như cũng đoán được câu hỏi này, cô bĩu môi rồi nhún vai trả lời:
- Anh đã biết được câu trả lời sao còn hỏi tôi.
- Anh Dương theo tôi thấy thì rất tinh tường.
Tuấn Kiên đúng là đánh giá thấp khả năng của Ngôn Di, đúng là mồm mép hơn Ngọc Anh rất nhiều, hắn đáp:
- Tôi muốn một lần được chính tai nghe rằng cô nói yêu Thần Phong.
Ngôn Di rất nhanh nói:
- Được, tôi rất yêu anh ấy, yêu hơn sinh mạng của mình.
Tuấn Kiên ngẫm nghĩ một chút rồi hỏi tiếp:
- Nếu Phong chủ coi cô như là chỗ phát tiết thì sao, Phong chỉ muốn cô sinh con cho nó thì sao?
Ngôn Di cười lạnh, cô rất chắc chắn nói:
- Khi cận kề cái chết, tôi đã từng nói với anh ấy là: Tôi muốn giữ lại đứa bé, nhưng tiếc là đến khi tôi nghĩ mình đã chết rồi thì tôi lại thấy Phong đứng trước mặt tôi.
- Anh nói xem, nếu anh ấy coi tôi như vậy thì tại sao lại giữ lấy mạng cho tôi.
- Phong rất thích trẻ con, có lần tôi từng uống thuốc tránh thai, thế là lần đó tôi coi như chẳng thể bước xuống giường qua ngày