*
Đường Khiếu hắn, đã tuyệt hậu!
Đường Khiếu vừa nghĩ đến nữ nhi hắn bị gϊếŧ hại, lòng hắn bị bóp chặt đau đớn không thôi, đó là hài tử tự tay hắn nuôi lớn! Từ nhỏ mềm mại đáng yêu, cẩn trọng nuôi lớn, vậy mà bị những người hại chết.
Mắt hắn đỏ thẫm nhìn Đường Diệu Lương và Đường Sương, âm thanh mang sát ý và phẫn hận: "Cha con Đường Diệu Lương gϊếŧ nữ nhi ta, bọn hắn không có tư cách làm gia chủ Đường gia! Đợi xử lý xong nội loạn, Đường Khiếu ta nhường lại chủ vị!"
"Đường thế bá..." Nam Cung Lăng Vân lo lắng nhìn ông, Ninh nhi chết rồi, ông không còn hi vọng? Cho nên mới nhường chủ vị?
Các vị gia chủ kinh hãi, không nén nổi nhìn về phía hắn, trừ Đường Khiếu, Đường gia còn ai đảm nhiệm chủ vị chứ?
Cách đó không xa, lầu hai tửu lâu, ngồi uống rượu gần cửa sổ xem sự việc phát triển ở Đường gia, sắc mặt Mặc Diệp lãnh đạm, chỉ hơi xuất thần, giống như đang suy nghĩ đến chuyện gì đó.
Đứng cạnh hắn, Hắc Phong tức giận bất bình: "Chủ tử, Âu Dương gia cũng khinh người quá đáng, nhúng tay vào chuyện gia tộc khác, còn Nhị phòng Đường gia kia nữa, gϊếŧ chết nữ nhi gia chủ Đường gia, đúng là không bằng súc sinh!"
"Dù ở đâu đi nữa đều là cường giả vi tôn." Mặc Diệp nhàn nhạt nói, nhìn khung cảnh Đường gia, giọng nói trầm thấp truyền ra: "Phàm nhân đã vậy, tiên nhân càng sâu, hủy một gia tộc, chỉ là một ý niệm của cường giả."
Nghe vậy, Hắc Phong và Ám Nhất nhớ tới tai họa diệt tộc của Thường gia, trong nhất thời, đều trầm mặc.
Bọn họ theo bên chủ tử gặp không ít chuyện cá lớn nuốt cá bé, ngay cả chủ tử bọn họ, nếu không phải thực lực ngài ấy cường đại, chỉ bằng cái không được thánh tâm kia, muốn sống sót trong hoàng thành đã là chuyện không dễ.
Cũng may chủ tử bọn hắn có thực lực và thế lực cường