*
Sáng sớm hôm sau, ở trong biệt viện Mặc diệp tỉnh dậy, mới ngồi vào bàn, đã thấy Hắc Phong tới.
"Chủ tử, đêm qua mấy người Âu Dương gia chết cả rồi." Hắc Phong đi lên bẩm báo, vẻ mặt hắn có tia nghi hoặc, nói: "Nghe người gần đó nói, đêm qua trong tiểu viện Âu Dương gia đặt chân có động tĩnh, còn nghe có tiếng quạ đen kêu."
Mặc Diệp đang uống nước nghe vậy, thì tay dừng lại, mắt đen thâm thúy rơi vào người hắn: "Tiếng quạ đen kêu?"
"Vâng." Hắc Phong có chút hưng phấn, nói: "Chủ tử, có phải là Đường sư không? Hắn gọi là Đường sư, có thể là họ Đường không? Là thân thích Đường gia? Bằng không sao lại gϊếŧ người Âu Dương gia?"
Nghe vậy, tay cầm chén của Mặc Diệp hơi đổi, đang nghĩ cái này có bao nhiêu khả năng? Nhưng mà...
"Xem như nghe có tiếng quạ đen kêu, cũng không nhất định là hắn gây ra, hơn nữa, hắn chưa hẳn xuất hiện ở Thanh Vân Thành này." Hắn chậm nói ra.
"Chủ tử, có muốn ta đi một vòng Đường gia xem thử không?" Hắc Phong hỏi một cách tràn đầy hưng phấn.
Mặc Diệp không nói gì, chỉ là vẻ mặt như có điều suy nghĩ, hình như đang suy nghĩ cái gì đó...
Cùng lúc đó, Nam Cung gia.
Sáng sớm, Nam Cung Lăng Vân chuẩn bị đi Đường gia, mới tới tiền viện đã bị gọi lại.
"Lăng Vân." Nam Cung Kiệt chắp tay ngồi ở đình.
"Phụ thân?" Hắn hơi ngạc nhiên, đi lên trước: "Người hôm nay sao dậy sớm vậy?"
"Ngồi đi! Hôm qua sau khi trở về ta có nhiều việc bận, hai cha con ta chưa nói chuyện với nhau, ta muốn hỏi con, con mới đi học viện không bao lâu, sao lại trở về rồi?" Nam Cung Kiệt ngồi ở bên bàn.
Nam Cung Lăng Vân cười một tiếng: "Ta muốn đợi một thời gian nữa mới nói cho phụ thân về chuyện này, kỳ thật lần này trở về là vì lúc trước ta trong khảo hạch lịch luyện trổ hết tài năng, lấy được cơ hội vào Thiên Long học viện tham gia khảo hạch."
"Cái gì?" Nam Cung Kiệt