Dược Môn Tiên Y

Không xứng với con


trước sau

*

Sáng sớm hôm sau, ở trong biệt viện Mặc diệp tỉnh dậy, mới ngồi vào bàn, đã thấy Hắc Phong tới.

"Chủ tử, đêm qua mấy người Âu Dương gia chết cả rồi." Hắc Phong đi lên bẩm báo, vẻ mặt hắn có tia nghi hoặc, nói: "Nghe người gần đó nói, đêm qua trong tiểu viện Âu Dương gia đặt chân có động tĩnh, còn nghe có tiếng quạ đen kêu."

Mặc Diệp đang uống nước nghe vậy, thì tay dừng lại, mắt đen thâm thúy rơi vào người hắn: "Tiếng quạ đen kêu?"

"Vâng." Hắc Phong có chút hưng phấn, nói: "Chủ tử, có phải là Đường sư không? Hắn gọi là Đường sư, có thể là họ Đường không? Là thân thích Đường gia? Bằng không sao lại gϊếŧ người Âu Dương gia?"

Nghe vậy, tay cầm chén của Mặc Diệp hơi đổi, đang nghĩ cái này có bao nhiêu khả năng? Nhưng mà...

"Xem như nghe có tiếng quạ đen kêu, cũng không nhất định là hắn gây ra, hơn nữa, hắn chưa hẳn xuất hiện ở Thanh Vân Thành này." Hắn chậm nói ra.

"Chủ tử, có muốn ta đi một vòng Đường gia xem thử không?" Hắc Phong hỏi một cách tràn đầy hưng phấn.

Mặc Diệp không nói gì, chỉ là vẻ mặt như có điều suy nghĩ, hình như đang suy nghĩ cái gì đó...

Cùng lúc đó, Nam Cung gia.

Sáng sớm, Nam Cung Lăng Vân chuẩn bị đi Đường gia, mới tới tiền viện đã bị gọi lại.

"Lăng Vân." Nam Cung Kiệt chắp tay ngồi ở đình.

"Phụ thân?" Hắn hơi ngạc nhiên, đi lên trước: "Người hôm nay sao dậy sớm vậy?"

"Ngồi đi! Hôm qua sau khi trở về ta có nhiều việc bận, hai cha con ta chưa nói chuyện với nhau, ta muốn hỏi con, con mới đi học viện không bao lâu, sao lại trở về rồi?" Nam Cung Kiệt ngồi ở bên bàn.

Nam Cung Lăng Vân cười một tiếng: "Ta muốn đợi một thời gian nữa mới nói cho phụ thân về chuyện này, kỳ thật lần này trở về là vì lúc trước ta trong khảo hạch lịch luyện trổ hết tài năng, lấy được cơ hội vào Thiên Long học viện tham gia khảo hạch."

"Cái gì?" Nam Cung Kiệt

đang rót nước trà mừng rỡ không thôi, ngay cả nước tràn ra cũng không biết.

Nam Cung Lăng Vân tranh thủ lấy đi ấm trà để qua một bên, giọng nói trầm ổn: "Chính là cơ hội tham gia khảo hạch trong Thiên Long học viện, phụ thân đừng quá kích động."

Nam Cung Kiệt thần tình kích động, mừng rỡ không thôi, nói: "Cơ hội khảo hạch trong Thiên Long học viện khó cỡ nào chứ? Hơn nữa, người có cơ hội khảo hạch đều là nhân vật thiên tài trong học viện, bình thường đều có thể thông qua khảo hạch của Thiên Long học viện, còn có thể vào Thiên Long học tu luyện."

Hắn càng nói càng kích động, nhịn không được đứng lên, nói: "Thật sự là tổ tông phù hộ, đây đúng là đại hỉ của Nam Cung gia ta!"

Nam Cung Lăng Vân thấy hắn kích động như vậy, không khỏi tươi cười, nói: "Lần này trở về con có thời gian một tháng, một tháng sau phải tới Thiên Long học viện khảo hạch."

"Tốt tốt tốt, một tháng này, con ở nhà nghỉ ngơi cho tốt."

Nam Cung Kiệt vỗ bờ vai hắn, nhớ đến chuyện của hắn và Đường Ninh, nụ cười trên mặt không khỏi thu lại, nhìn hắn, lời nói sâu xa: "Lăng Vân, con vẫn nên ít chạy tới Đường gia đi! Đường Ninh nàng không hợp với con."

Nghe vậy, Nam Cung Lăng Vân đứng yên, đôi mắt tĩnh mịch rơi vào người ông: "Phụ thân cảm thấy, tu vi Ninh nhi mất hết, không thể ngưng tụ tu luyện lần nữa, chỉ là kẻ phàm nhân, cho nên không hợp với ta."

"Đúng vậy, Đường Ninh bây giờ, đã không xứng với con, con chú định không phải vật trong ao, tương lai, con có nhiều lựa chọn hơn." Nam Cung Kiệt trầm giọng nói.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện