Edit By Tiên Vô Sắc
*
Nghe vậy, Đường Ninh ồ lên, hơi ngửa đầu nhìn tiểu Hắc: "Ngươi cũng nhìn ra?"
"Chuyện quan trọng phải nói ba lần, bọn hắn chết chắc."
Đôi mắt lưu lưu của tiểu Hắc nháy nháy, dáng vẻ đắc ý, trao đổi thần thức với Đường Ninh: "Đây là bản lĩnh Kim Nha nhất tộc bọn tôi, nói lại ba lần, phúc họa sẽ hiện!"
"Chim chết! Miệng chim không nhả ngà voi! Đợi lát nữa ta giật sạch lông ngươi đem đi nướng!" Nam nhân trung niên người Thường gia nghiến răng nhìn chằm con chim trên đầu tiểu hòa thượng, đứng đó đánh giá nó một lúc, sau đó nhíu mày: "Con này không giống vẹt? Đây là quạ đen?"
Cái đầu tiểu Hắc xoay chuyển, đôi mắt đảo qua đảo lại đăm đăm nhìn hắn, sau đó kiêu ngạo nghiêng đầu, nói với Đường Ninh: "Với mặt hàng như vậy, lão tử mới không thèm nói chuyện với hắn."
Đường Ninh đã quen với việc nó mở miệng nói chuyện, có cảm giác rằng nó mà theo bên nàng, cái miệng kia sẽ nhịn không được, rồi cũng tùy nó.
Dù sao nếu có người hỏi, thì nói nó là loài hỗn hợp cũng được!
Nàng không để ý mấy người Thường gia, cất bước đi vào, vừa đánh giá Thường gia, vừa vào đại sảnh, sau mới thấy một nam nhân trung nhiên ngồi ở chủ vị.
"Ngươi chính là tiểu hòa thượng kia!" Gia chủ Thường gia đánh giá Đường Ninh, âm thanh âm trầm quát lên, khí thế thượng vị giả hiện rõ.
Cũng may Đường Ninh không phải tiểu hòa thượng bình thường bằng không dễ bị uy hiếp này dọa sợ.
Nàng tự mình tìm chỗ ngồi xuống, xong mới nói: "Người bên ngoài đều xưng ta Đường sư, ngươi có thể gọi ta như vậy."
"Làm càn!" Âm thanh vừa ra, tay hắn vỗ mạnh lên bàn, phát ra tiếng "bang" một cái.
Tuy vậy, Đường Ninh vẫn như cũ không hoảng sợ, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn gương mặt đầy lửa giận kia, nhẹ nhàng cười: "Thường gia sắp có đại họa, Thường gia chủ còn có